Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNung.Link. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truy cập vào TuoiNung.Link để lấy tên miền hiện tại của Website TuoiNung.

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Con đường bá chủ – Quyển 11

Kèo cá cược

Truyện Sex: Con đường bá chủ – Quyển 11


Phần 219

Thời hạn như gió lướt qua, trong lúc Lạc Nam bận rộn học tập các loại thủ đoạn lợi hại từ mấy vị thê tử, thí nghiệm Cổ Ngữ… thì bầu không khí tại Kiếm Tây Thành càng thêm nhiệt liệt.
Thiên kiêu tụ hội, tầng tầng lớp lớp những thiên tài có thiên phú nổi bật đã kéo đến Kiếm Tây Thành, hướng về phủ thành chủ tập hợp.

Phủ thành chủ đương nhiên chính là tổng bộ của Kiếm Tây Thành, nơi các cường giả hàng đầu tọa trấn, cũng là địa phương sẽ diễn ra nghi thức ném cầu kén rể của tiểu thư – Kiếm Uyên Nhi.

Nhắc đến cái tên Kiếm Uyên Nhi, chỉ cần là tu sĩ ở Kiếm Châu rất ít người không biết đến nàng.

Chẳng những là đồ đệ của Kiếm Tây Thành Chủ, Kiếm Uyên Nhi có dung nhan như hoa như ngọc rung động lòng người, tuổi còn trẻ đã là một vị nữ Kiếm Tôn, được chân truyền của Chí Tôn Thế Lực, sở hữu Nương Tử Kiếm nổi danh trên Ngạo Kiếm Bảng.










Bất kỳ một ưu thế nào cũng đủ khiến nam nhân chạy theo như vịt, huống hồ Kiếm Uyên Nhi lại có tất cả những điều đó?

Vốn là tình nhân trong mộng của vô số Kiếm Tu, nay Kiếm Uyên Nhi lại lựa chọn đạo lữ bằng cách kén rể, chỉ cần là người có chút tơ tưởng đến nàng sẽ không ngần ngại tham dự.

Chỉ bất quá Kiếm Tây Thành cũng có những tiêu chuẩn nhất định, người muốn tham gia kén rể phải là nhân vật có tu luyện Kiếm Thuật trong cùng thế hệ trẻ tuổi với Kiếm Uyên Nhi, bằng không một lão đầu chạy đến tham dự, chẳng phải giai nhân sẽ bị trâu già gặm cỏ non, khóc không ra nước mắt?

Đó cũng là lý do vì sao người đến tham gia kén rể đa phần đều là thanh niên tuấn kiệt, những lão già tu vi cao thâm đi theo đa số là người hộ đạo của bọn hắn hoặc những kẻ có hứng thú đi xem náo nhiệt mà thôi, hoàn toàn không đủ tư cách tham dự.

Phủ thành chủ là một tòa phủ đệ cổ kính cực kỳ rộng lớn, đứng từ xa đã có thể cảm giác được kiếm khí trùng thiên xuyên thấu vân tiêu, hàng rào xung quanh là do vô số thanh bảo kiếm cắm xuống mà thành, đẳng cấp thấp nhất của mỗi một thanh kiếm có mặt ở đây cũng là Lục Tinh Thánh Cấp, cực kỳ kinh khủng nhưng không ai dám đoạt, uy thế của một Chí Tôn Thế Lực được thể hiện rõ ràng.

Lúc này đây phủ thành chủ vẫn chưa mở cửa, nhưng người vây quanh bên ngoài đã chật như nêm cối, mỗi người đều dùng ánh mắt nóng như lửa xem lấy phủ thành chủ.

Đối với rất nhiều kẻ mà nói, đây là cơ hội đổi đời của bọn họ.

Đừng nói là trở thành rể quý của một Chí Tôn Thế Lực, ngay cả trở thành một thuộc hạ cũng đã là vinh hạnh vô cùng rồi.

Tại Nguyên Giới, Cấm Kỵ không ra… Chí Tôn độc bá.

Bất kỳ ai cũng muốn bấu víu quan hệ với Chí Tôn Thế Lực, điều này không có gì để bàn cãi.

“Phần phật…”

Óng tay áo tung bay, một thanh niên mặc bạch y phiêu nhiên mà đến, dưới chân hắn là ba thanh bảo kiếm với ba màu sắc khác nhau đang phiêu phù uốn lượn, dùng kiếm khí nâng đỡ cơ thể thanh niên.

“Nhìn kìa, đó là Tam Linh Công Tử, vị Thiếu Chủ của Tam Kiếm Môn.” Đám đông không ít người cất tiếng kinh hô:

“Tam Linh Công Tử cũng là nhân vật lợi hại, nghe nói hắn đã tu luyện gần đến tầng cao nhất của Tam Linh Kiếm Pháp, có thể dùng Hỏa Diễm, Lôi Đình, Cuồng Phong dung nhập vào thân kiếm một cách hoàn mỹ, cực kỳ mạnh mẽ.”

“Ba thanh kiếm của hắn lần lượt là Diệm Kiếm, Phạt Kiếm và Tật Kiếm, mỗi thanh đều là Thất Tinh Thánh Bảo nha.”

“Tam Linh Công Tử cũng sắp đột phá Kiếm Thánh Tôn rồi, đích thật là nhân vật đáng gờm.”

Đối mặt với lời nghị luận của đám đông, Tam Linh Công Tử mặt không biểu tình, ngược lại ngưng trọng nhìn về một hướng.

Ở tại nơi đó, một tên cẩm bào nam tử đã sớm khí định thần nhàn ngồi uống trà, xung quanh có 12 thanh Phi Kiếm đang uốn lượn khiến bất kỳ ai cũng không dám đến gần.

“Ngự Kiếm Tông – Ngự Lỗi…” Tam Linh Công Tử lẩm bẩm, đây là một trong những nhân vật mà hắn phải cẩn thận trong lúc giao đấu.

“Mặc Vô Ý đến rồi.” Lại có người lên tiếng kinh hô.

Ngay lập tức, vô số ánh mắt nóng bỏng pha lẫn tham lam nhìn lấy thân ảnh của một tên thanh niên vừa xuất hiện.

Kẻ này chính là Mặc Vô Ý, từng muốn vì tiểu thư của phủ thành chủ ra mặt để làm khó dễ Lạc Nam, đáng tiếc cuối cùng phải chuốc lấy mất mặt.

Rất nhiều người đều biết Mặc Vô Ý là một kẻ không có bối cảnh lớn, nhưng vì cơ duyên mà nhận được truyền thừa của một vị Kiếm Đế bên trong Kiếm Mộ, từ đó bước vào hàng ngũ thiên tài.

Đối với nhiều người, Mặc Vô Ý là đối tượng để lôi kéo làm quen, thu vào thế lực để gia tăng nội tình.

Nhưng đồng thời cũng không ít kẻ xem Mặc Vô Ý là con mồi hấp dẫn, là đối tượng để cướp đoạt truyền thừa của Kiếm Đế.

Vậy nên ngày thường Mặc Vô Ý hành sự cực kỳ cẩn thận, thường hay che giấu hành tung không để kẻ tham lam phát hiện, rất ít khi có mặt ở những chốn đông người.

Mãi đến khi Kiếm Tây Thành kén rể, Mặc Vô Ý mới chịu lộ diện, bởi vì hắn hiểu ở nơi này có quy tắc của Chí Tôn Thế Lực đặt ra, không ai dám động thủ, cướp đoạt chính mình.

Mặc Vô Ý không để tâm đến đám đông, ngược lại bước thẳng đến vị trí Tam Linh Công Tử nói:

“Ta muốn cùng ngươi tạm thời liên thủ.”

“Hử?” Tam Linh Công Tử đưa mắt nhìn qua.

“Nơi này có rất nhiều kẻ địch, ta muốn chúng ta hỗ trợ lẫn nhau loại bỏ tất cả, sau đó mới phân định thắng bại.” Mặc Vô Ý thản nhiên nói ra.

“Không thành vấn đề.” Tam Linh Công Tử nhàn nhạt cười.

Cả hai đều hiểu ở những trường hợp như thế này, thêm một đồng bọn đồng nghĩa bớt đi một đối thủ, mặc dù có thể không tin tưởng lẫn nhau, nhưng ngoài miệng thỏa thuận cũng là đỡ hơn nhìn nhau ngứa mắt.

Huống hồ Tam Linh Công Tử là thiếu chủ của Đế Cấp Thế Lực, còn Mặc Vô Ý lại là truyền nhân của Kiếm Đế, xem như đủ tư cách để kết minh với nhau.

“Haha, tưởng rằng liên thủ là giành phần thắng sao? Các ngươi thành công chọc cười ta.”

Theo một thanh âm cuồng ngạo đến cực điểm truyền đến, giữa không gian xuất hiện kim bào chói mắt, bóng dáng một tên nam tử cùng song kiếm đeo hai bên hông khinh miệt nhìn lấy Mặc Vô Ý và Tam Linh Công Tử cười nhạo.

“Là ngươi, Kiếm Cuồng của Kiếm Gia.” Sắc mặt Tam Linh Công Tử liền trở nên lạnh lẽo.

“Chính là ta.” Kiếm Cuồng ngạo nghễ nhìn lấy toàn trường cười lạnh:

“Đã có ta ở đây, kẻ không muốn chết tốt nhất nên quay đầu cút khỏi Kiếm Tây Thành!”

Trước sự tự mãn kiêu căng của Kiếm Cuồng, rất nhiều Kiếm Tu sắc mặt tái xanh nhưng lại không thể không nhẫn nhịn.

Kiếm Cuồng tuy rằng thật sự cuồng vọng nhưng hắn cũng có thực lực để cuồng vọng.

Thanh niên tuấn kiệt ở đây hiếm có người dám đơn đả độc đấu với Kiếm Cuồng, bất quá đây là tranh đoạt tú cầu chứ không phải chiến đấu sinh tử, vì vậy rất nhiều người cũng tin rằng mình sẽ có cơ hội, tạm thời đành nhẫn nhịn.

Bất quá đại đa số nhẫn nhịn không có nghĩa là tất cả đều nhịn.

“Kiếm Cuồng, ai cho ngươi tư cách cuồng vọng như vậy? Có gan cùng ta chiến một trận sinh tử?”

Theo một thanh âm nhàn nhạt vang lên, chỉ thấy một tên tuấn tú như ngọc, ung dung tiêu sái, thân khoác bạch y, tay cầm trường kiếm không nhanh không chậm đạp thiên mà đến.

Hắn chỉ đơn giản như thế ra mặt, lại khiến hiện trường có không ít áp lực, sắc mặt của đám đông trở nên ngưng trọng.

“Kiếm Trũng – Triệu Lăng Nhiên?” Kiếm Cuồng ngạo nghễ cất tiếng cười, nhìn tên thanh niên tuấn tú vừa đến khinh khỉnh nói:

“Nếu là Triệu Lăng Tà ở đây có lẽ Kiếm Cuồng ta còn nể mặt ba phần, đáng tiếc Triệu Lăng Nhiên ngươi chưa đủ tư cách.”

“Haha, nếu Lăng Tà có mặt, e rằng ngươi đã sớm cút rồi, nào dám đứng ở đó kiêu ngạo?” Triệu Lăng Nhiên điềm nhiên nở nụ cười:

“Mà cũng không cần Lăng Tà ra mặt, đích thân ta liền có thể giải quyết ngươi.”

“Cứ tiếp tục gáy đi, đợi lát nữa xem kẻ nào mới là người khóc.” Kiếm Cuồng lạnh lùng nói, hiển nhiên không có ý định ra tay.

Triệu Lăng Nhiên cũng chậm rải khép mắt lại, không có tâm tình để ý đến chuyện xung quanh.

“Khà khà, lâu ngày không thấy, Triệu huynh vẫn là uy phong như cũ nha.”

XOẸT XOẸT XOẸT.

Một tiếng cười quái dị vang lên, chỉ thấy giữa không gian là cái bóng màu xanh thoát ẩn thoát hiện, kèm theo tiếng kim loại ma sát khó chịu, một thân ảnh đã đến bên cạnh Triệu Lăng Nhi chẳng biết từ bao giờ.

Toàn trường đưa mắt nhìn, phát hiện đó là một con bọ ngựa lớn, đứng thẳng như nhân loại, hai cái càng chính là một đôi kiếm như răng cưa dữ tợn dính chặt cùng cơ thể, đúng nghĩa đen của nhân kiếm hợp nhất, à không… phải là bọ ngựa kiếm hợp nhất mới đúng.

“Thì ra là người của Đường Lang Kiếm Tộc!” Triệu Lăng Nhiên cũng không mở mắt, chỉ là điềm tĩnh hướng tên bọ ngựa mở miệng:

“Không ngờ đích thân Đường Lãnh ngươi đến tham dự náo nhiệt lần này.”

“Haha, đại ca một lòng say mê luyện kiếm, không có hứng thú lặp gia đình, lão nhị như ta đành ra mặt.” Đường Lãnh nở nụ cười, thân thể biến hóa liền biến thành con người, ngay cả đôi càng là kiếm cũng hóa thành đôi tay nhân loại, nhún vai đáp:

“Mỹ nhân như Kiếm Uyên Nhi tiểu thư ngay cả Yêu Tộc như ta cũng ái mộ đã lâu, không ngại cạnh tranh một chuyến.”

“Thú vị.” Triệu Lăng Nhiên nhếch miệng nở nụ cười:

“Chỉ hy vọng ngươi chưa phải đối thủ nặng ký nhất lần này, bằng không thì thật là nhàm chán.”

“Người của Kiếm Trũng các ngươi ngoài mặt luôn ra vẻ bình tĩnh, thật ra nội tâm còn kiêu ngạo hơn cả Kiếm Cuồng, để ta xem ngươi có thể làm nên trò trống gì.” Đường Lãnh vươn đầu lưỡi liếm khóe môi cất tiếng cười quái dị.

Toàn trường yên tĩnh đến cực điểm, sự xuất hiện của những nhân vật hàng đầu quả thật khiến đám đông ngay cả thở mạnh cũng không dám, chỉ đành khép miệng chờ đợi đại hội diễn ra.

Mà trong lúc toàn trường đè nén, Lạc Nam cũng rời khỏi khách sạn, hướng về vị trí phủ thành chủ cất bước.

Đi sau lưng hắn còn có Lạc Hà, Băng Lam Tịch, Độc Cô Ngạo Tuyết và Mộc Tử Âm bốn nữ.

Hiếm thấy có cơ hội xem những thiên tài của Kiếm Châu so kiếm, thân là người dùng Kiếm như mấy người các nàng, đương nhiên là cảm thấy hứng thú.

Lạc Hà, Băng Lam Tịch và Độc Cô Ngạo Tuyết đều đã phục dụng Vấn Kiếm Tửu, Kiếm Vực đại tăng, hiện tại cũng có thể xem là nữ thiên tài nổi bật.

Về phần Mộc Tử Âm tuy rằng cũng dùng Kiếm, nhưng Kiếm đối với nàng chỉ là vũ khí chiến đấu mà không phải hình thức tu luyện, chưa từng luyện ra Kiếm Vực, vì vậy cũng không sử dụng Vấn Kiếm Tửu làm gì.

Nàng là một sát thủ, không phải Kiếm Tu, Kiếm Vực và Kiếm Thế phạm vi quá rộng, chỉ khiến mục tiêu cảm nhận được sự tồn tại của nàng mà thôi.

“Chưa từng thấy ai như phu quân, đi kén rể còn dẫn theo một đám thê tử.” Băng Lam Tịch khoác lấy tay hắn:

“Không sợ vị tiểu thư kia loại ngươi đầu tiên?”

Chúng nữ nghe vậy cũng là mỉm cười, cảm thấy trêu chọc Lạc Nam rất thú vị.

“Không phải nàng ấy chọn ta, mà là ta chọn nàng ấy.” Lạc Nam thản nhiên nói:

“Mà một khi ta đã chọn liền phải hòa hợp với các nàng, nên làm quen từ trước.”

“Khanh khách, rất bá đạo nhưng bọn thiếp thích.” Chúng nữ cười đến run rẩy cả người.

Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, nếu là trước đây hắn còn thu liễm một chút, nhưng từ khi chấp chưởng hai loại Cổ Ngữ, tin tưởng những cuộc đại hội kén rể trong hàng ngũ thiên tài đồng lứa này chỉ là một cuộc dạo chơi mà thôi.

Nếu như lười tranh đấu, trực tiếp dùng Cổ Ngữ – Đoạt cướp mất tú cầu của vị tiểu thư kia là xong.

“Công tử đừng vội đắc ý, Cổ Ngữ không thể sử dụng công khai được.” Kim Nhi liếc xéo hắn, nghiêm túc nhắc nhở:

“Cổ Ngữ là thứ mà ngay cả Chí Tôn cũng bị hấp dẫn, cũng không phải ai cũng như lão đầu kia có thể tùy tiện đem ra như vậy, một khi sử dụng bừa bãi khiến Cổ Ngữ bị phát hiện, sẽ có vô số lão quái vật sẵn sàng bất chấp tất cả tìm đến hỏi thăm sức khỏe công tử, ngay cả Mê Linh Sâm Lâm cũng không đủ tư cách bảo vệ ngươi.”

“Bởi vì Cổ Ngữ là do thiên địa khai sinh, chẳng những có những công năng bá đạo, điều quan trọng nhất là chúng nó mang theo một tia lực lượng quy tắc, có thể khiến Chí Tôn cảm ngộ gia tăng tỷ lệ đột phá Cấm Kỵ đấy.”

Lạc Nam nhíu mày, lời của Kim Nhi không phải là không có lý.

Ngay cả Bí Tự cũng có thể khiến vô số kẻ tham lam, huống hồ gì thứ đồ vật nguyên thủy là căn nguyên của Bí Tự như Cổ Ngữ?

Hắn chép chép miệng đáng tiếc, bất quá ngoại trừ Cổ Ngữ… Lạc Nam vẫn tin tưởng vào thực lực của mình.

Một đường cùng tứ đại mỹ nhân nói chuyện, rốt cuộc Lạc Nam và các nàng cũng đến bên ngoài phủ thành chủ.

Mà tình cảnh một nam bốn mỹ không thể nghi ngờ liền trở thành điểm chú ý của toàn trường.

Trong lúc nhất thời, vô số ánh mắt với đủ loại cảm xúc ném đến.

Có kẻ đố kỵ, ghen ghét vì Lạc Nam được bốn đại mỹ nhân vây quanh, mặc dù các nàng đều che mặt nhưng chỉ cần nhìn dáng vẻ và khí chất liền biết tất cả đều là khuynh quốc khuynh thành, tên nam tử kia dựa vào cái gì được các nàng ưu ái như vậy?

Có kẻ cho rằng Lạc Nam không biết sống chết, lại dám mang theo mỹ nhân tham dự kén rể của Kiếm Tây Thành, điều này chẳng phải xem thường Chí Tôn Thế Lực sao?

Có kẻ lại chướng tai gai mắt, âm thầm quyết định sẽ làm thịt Lạc Nam trước tiên, để xem hắn lấy tư cách gì kiêu căng, phách lối như vậy.

Nhưng cũng có một số ít người lý trí, âm thầm suy đoán thân phận thật sự của Lạc Nam, liệu có phải là nhân vật có đại thế lực nào đó chống lưng hay không.

Lạc Nam và mấy nữ đã sớm quen với việc trở thành tiêu điểm của toàn trường, vì vậy cũng không rảnh bận tâm đến các ánh mắt của đám đông, tìm một gốc tùy tiện đứng chờ đợi phủ thành chủ mở ra.

Nhưng hắn không biết rằng, trong phủ thành chủ lúc này đã có ánh mắt theo dõi hắn.

Tiểu thị nữ có dung mạo thanh tú khả ái tức giận đến giậm chân, chỉ vào Lạc Nam thở phì phò, nghiến răng nghiến lợi:

“Chính là hắn đó tiểu thư, kẻ hớt tay trên vật phẩm của chúng ta, còn dám mang theo nhiều nữ nhân như vậy đến kén rể, rõ ràng không để ngươi vào trong mắt.”

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232 Phần 233 Phần 234 Phần 235 Phần 236 Phần 237 Phần 238 Phần 239 Phần 240 Phần 241

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng

VIP 1

Casino Trực Tuyến