Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNung.Link. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truy cập vào TuoiNung.Link để lấy tên miền hiện tại của Website TuoiNung.

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: 12 nữ thần – Quyển 2

Kèo cá cược

Truyện Sex: 12 nữ thần – Quyển 2


Phần 60

Theo tiếng gọi của Vô Thanh, Dương bế Phương Trang rời khỏi mật thất.
“Cứ để lão ở đó! Sẽ có người đến cứu nhanh thôi.” Vô Thanh nói khi thấy Dương nhìn lại Ngộ Pháp.

Rời khỏi gian phòng đi về hướng phòng Phương Trang một đoạn thì Dương bắt đầu chóng mặt, vội đặt Phương Trang xuống và nói: “Cháu sắp trở lại thành Bình Thường rồi! Mọi chuyện còn lại xin nhờ…”

Dương nhìn Vô Thanh, nở nụ cười ấm áp và nói tiếp: “Nhờ cậu lo liệu…”

Vô Thanh có chút giật mình, hắn chưa từng nói cho Dương biết thân phận mình, tuy gương mặt hắn có chút giống Diễm nhưng cũng khó có thể đoán ra.










Vô Thanh không biết rằng, trong cái đêm hắn cản đường Linh cho Dương hành sự, Dương tất nhiên tò mò vì sao dì Linh không tiếp cứu và đã biết thân phận và hình dáng gã từ Google.

Nhưng tại sao Dương biết nào có quan trọng, đã rất lâu không tiếp xúc với người thân, một tiếng cậu ấm áp là quá đủ để khiến Vô Thanh không thể nghĩ điều gì khác.

Rồi Dương nháy mắt với Phương Trang: “Bình Thường phải nhờ mẹ dạy dỗ thêm rồi…”

Phương Trang đỏ mặt, định mắng một câu thì Dương đã nhắm mắt rồi lại mở mắt, nét mặt ngây ngô hẳn ra, hắn nhìn Phương Trang và Vô Thanh rồi vui mừng nói: “Phu nhân, người không sao rồi? Hộ pháp, cảm ơn ngài đã cứu mạng!”

Vô Thanh và Phương Trang nhìn Bình Thường rồi cùng nhìn nhau và lắc đầu, khoảng cách giữa dâm tặc và thằng khờ hóa ra chỉ là cái chớp mắt.

Thấy Bình Thường thiếu điều muốn quỳ lạy mình như thánh sống, Vô Thanh xua tay: “Được rồi, đi theo ta nhanh nào! Phương Trang phu nhân, người cứ trở về phòng và xem như chưa có gì xảy ra!”

Thấy cách giải quyết của Vô Thanh có phần quá đơn giản, Phương Trang lo lắng hỏi: “Có ổn không…”

Vô Thanh gật đầu: “Lão Ngộ Pháp mưu đồ làm chuyện xấu, lại sợ bị ám sát nên làm gì, gặp ai cũng tuyệt mật, lại chọn nơi vắng vẻ không người như thế này nên ngoài chúng ta ra không ai thấy gì đâu, ta đã dò xét khu này rồi. Hơn nữa…”

Vô Thanh không nói tiếp vì Phương Trang và Bình Thường không nên biết, rằng trong lúc vòng vo câu giờ cho Binh Thường hành sự, Vô Thanh đã nghe Ngộ Pháp tiết lộ về sự âm thầm tranh đoạt ngôi vị Đại trưởng lão, và kẻ sai người ám toán Ngộ Pháp rất có thể là chấp pháp trưởng lão Ngộ Sát.

Chia tay Phương Trang xong, Vô Thanh tóm áo Bình Thường chạy như lướt gió trên mái nhà, được một đoạn thì gã ném Bình Thường xuống trước một tòa nhà lớn rồi mắng té tát: “Thằng chết bằm! Bảo ngươi đi lấy bia, lại dám cầm lệnh bài của ta đi cua gái! Đánh ngươi như vậy là đáng tội chưa?”

Bình Thường run như cầy sấy, những gì Vô Thanh nói là đúng nên hắn tưởng gã giận thật chứ không biết là để lý giải cho cái sự te tua của hắn hiện tại để tránh bị nghi ngờ, Bình Thường dập đầu rối rít: “Hộ pháp tha tội, đệ tử sai rồi, hu hu…”

Vô Thanh đá nhẹ một cái vào vai Bình Thường, nhưng nhờ Phong linh lực gây ra gió bụi khiến người xung quanh lầm tưởng đó là một cú đá mang linh lực mạnh mẽ: “Còn không mau vào lấy bia!”

“Dạ dạ…”

Bình Thường run như cún, vội chạy vào tòa nhà sau lưng, cũng chính là kho thực phẩm của bang, nơi nhiều người đang đứng xem và cười cợt Bình Thường mà không hề biết rằng họ đã bị Vô Thanh biến thành nhân chứng cho cháu trai của gã…

Cũng ở khu vực chính tông, trong tòa chấp pháp điện, nơi cai quản, điều tra và thi hành án của Vô Lực bang.

Siêu Phàm gõ cửa xin phép rồi bước vào gian phòng của chấp pháp trưởng lão Ngộ Sát.

Ngộ Sát đang xếp bằng niệm kinh, nghe Siêu Phàm bước vào liền dừng niệm và hỏi: “Có chuyện gì?”

Siêu Phàm đáp: “Sư phụ, đệ tử có một thỉnh cầu…”

Đệ tử chân truyền sẽ được bang chủ và các trưởng lão đích thân giảng dạy, và Siêu Phàm là đệ tử của trưởng lão Ngộ Sát.

“Thỉnh cầu? Lạ nha, ngươi thỉnh cầu sư phụ chuyện gì?”

Siêu Phàm ấp úng: “Dạ, chuyện này liên quan đến quy định của bang…”

“Cứ nói.”

Siêu Phàm nói: “Chắc sư phụ biết chuyện về Mai Linh sư muội…”

Ngộ Pháp gật đầu: “Tất nhiên, ngươi muốn cưới con bé, muốn nhờ ta làm mai mối hả?”

Siêu Phàm cười khổ: “Sư phụ, còn phải tìm hiểu nhau nữa chứ!”

“Cần gì chứ! Vô lực bang không cấm tửu sắc, không cấm sát sinh, ngươi thích thì cứ cưới về rồi tìm hiểu, chán thì bỏ. Được làm vợ của đệ tử ta dù vài ngày cũng là quá vinh hạnh rồi!”

Siêu Phàm lại cười khổ: “Sư phụ… Nếu cưới rồi bỏ thì danh dự của đệ tử ít nhiều sẽ tổn hại… Nên đệ tử định thử trước rồi tính…”

“Ừ cứ thử đi, con bé có luyện hồn nên chắc biết cách dùng linh lực tránh thai mà…”

“Nhưng mà nàng chưa thích con, nên con định nhân cơ hội chuyến hành hương đến Băng Sơn Tuyết Lâm sắp tới, nhờ sư phụ ghép cặp đệ tử với nàng để tiện bề tìm hiểu nhau…”

“Hay đó! Băng Sơn Tuyết Lâm thì còn gì lãng mạn bằng! Nhưng mà…”

Câu trước khiến Siêu Phàm mừng rơn, câu sau làm hắn hụt hẫng: “Nhưng mà Mai Linh vẫn là đệ tử tục gia, do đó, người quyết định con bé được tham gia hay không và ghép cặp với ai là quyền của hộ pháp Vô Thanh.”

“Nhưng…”

“Nhưng nhị cái gì, Mai Linh được chuyển đến khu chính tông nhưng vẫn là đệ tử tục gia, quy định là quy định, muốn sửa cũng được nhưng chờ bang chủ duyệt xong thì đã qua lễ hành hương mất rồi!”

“Ngươi cũng đừng lo, đích thân lão sẽ bảo Vô Thanh cho Mai Linh ghép cặp với ngươi!”

Siêu Phàm mừng hết lớn: “Cảm ơn sư phụ!”

Đúng lúc này thì có người chạy vào báo: “Thưa trưởng lão, xảy ra cháy ở phòng của trưởng lão Ngộ Pháp.”

“Vậy sao? Chắc thằng già lại muốn đổi nhà to hơn.” Ngộ Sát lắc đầu.

“Trưởng lão Ngộ Pháp được cứu kịp thời, nhưng hình như tinh thần có chút vấn đề… Giờ ngài ấy cứ điên điên dạy dạy…”

Ngộ Sát lập tức bật dậy, lão cười kích động: “Thật chứ? Để ta đến xem!”

Ngộ Sát vội vã đến hiện trường, nơi gian nhà của Ngộ Pháp đã cháy đen, khói bốc nghi ngút.

“Trưởng lão!” Đám đệ tử của chấp pháp điện đang điều tra cúi chào khi thấy Ngộ Sát đến.

“Ngộ Pháp đâu?”

“Dạ… đằng kia ạ…” Tên đệ tử chỉ tay về phía có một tên đệ tử đang khom người với vẻ mặt sợ hãi, nhìn kĩ mới thấy có một người te tua đang ôm tên đệ tử từ phía sau và ra sức đẩy hông như đang làm chuyện mà ai cũng biết là chuyện gì đấy với tiếng cười khoái trá điên loạn.

Là Ngộ Pháp, tên đệ tử vùng thoát ra thì lão liền xông vào nạn nhân mới để đẩy hông lia lịa với vẻ mặt phê pha như thật.

“Hắn bị gì vậy?” Ngộ Sát cố nín cười hỏi.

Tên đệ tử tra án đáp: “Bọn đệ tử không rõ… Chỉ biết khi cứu ra thì trưỡng lão Ngộ Pháp đã như vậy…”

“Có ai hay vật gì khả nghi không?”

“Dạ, phát hiện một tầng hầm trong phòng, tuy đã cháy rụi nhưng có dấu vết một chiếc giường đôi và còn lại một vài lọ thuốc lạ…”

Tên đệ tử đưa những lọ thuốc cho Ngộ Sát xem, lão ngửi sơ liền biết đây là thuốc kích dục (không phải nhờ hiểu biết rộng đâu, mà do xài rồi nên biết).

“Còn dấu vết hay nhân chứng nào không?” Ngộ Sát hỏi.

“Dạ không có…”

“Được rồi, đây là thuốc kích dục, kết hợp dấu vết trong mật thất thì có thể tạm thời kết luận Ngộ Pháp hoang dâm quá độ dẫn đến dâm niệm phát tác nên hóa điên. Tuyệt đối giữ bí mật này để tránh ảnh hưởng danh dự cả bang.”

Vấn đề đương nhiên không thể kết luận đơn giản đến vậy, nhưng Ngộ Pháp là đối thủ Ngộ Sát muốn trừ khử nên lòng lão đang mừng thầm, điều lão đang muốn là ăn mừng chứ không phải tra án. Lão nghĩ sẽ có lúc Ngộ Pháp tỉnh lại và mọi chuyện phơi bày mà không cần lão khổ công điều tra, và khi đó danh dự Ngộ Pháp đã sụp đổ, không còn khả năng tranh quyền đoạt vị với lão…

“Giờ thì đi lo chuyện gái gú cho Siêu Phàm…” Ngộ Sát vui vẻ nghĩ thầm.

Lúc này thì Vô Thanh và Bình Thường đang ôm bia trở về khu tục gia, nhưng chỉ mang theo hai thùng bia.

“Hộ pháp, sau chỉ lấy hai thùng?” Bình thường tò mò hỏi.

Vô Thanh đáp: “Ta phạt ngươi cái tội mê gái bỏ bạn nhậu đó! Mỗi tuần phải đi lấy bia cho ta ít nhất một lần.”

Bị phạt nhưng Bình Thường mừng rơn, vậy là tuần nào hắn cũng có cơ hội gặp gỡ mẹ con Mai Linh rồi!

Bình Thường không biết đây chính là chủ ý của Vô Thanh.

Nhìn đứa cháu vui mừng ra mặt, Vô Thanh nốc một ngụm bia nhớ lại quá khứ, cái thời mà hắn chỉ là một thằng Linh Sĩ trẻ trâu…

“Ta sẽ mang chị Diễm trở về và táng vêu đầu thằng Thiên!” Thằng bé Long Chúc Phong cầm chai bia hùng hồn tuyên bố giữa quảng trường Long Mẫu.

“Mụ nội! Mày tuổi tôm! Mà mày chưa đủ tuổi uống bia nha thằng ôn! Mụ nội nó!” Long Chúc Lôi khi đó là một thanh niên anh tuấn mắng thằng em xối xả.

Phong hất cằm: “Cứ chờ xem! Em sẽ làm điều mà cả Long tộc không ai làm nổi!”

Rồi hắn lẻn trốn khỏi Long Thành, gặp nạn suýt chết đuối, được một gia đình loài người cứu giúp rồi cưu mang…

Dòng hồi tưởng cắt ngang vì khi Vô Thanh và Bình Thường về đến sân tập luyện của tục gia đệ tử, Ngộ Sát trưởng lão và Siêu Phàm cũng đuổi đến.

Trong lòng lo ngại rằng Ngộ Sát truy ra hung thủ, nhưng Vô Thanh vẫn tỏ ra bình tỉnh: “Trưởng lão, có chuyện gì sao?”

Ngộ Sát đang lâng lâng vì sự ngã ngựa của Ngộ Pháp, cười hề hề nói: “Đến làm xui gia với ngươi đây! Ha ha…”

“Xui gia?” Vô Thanh và đám đệ tử đang tập luyện cùng tò mò.

Ngộ Sát đáp: “Là Siêu Phàm này, ta muốn hỏi cưới con bé Mai Linh của khu tục gia cho hắn!”

Cả bầu trời trước mắt Bình Thường như sụp đổ, thôi rồi, trưởng lão đã lên tiếng thì hộ pháp làm sao dám cãi…

Nhưng Vô Thanh phì cười: “Hóa ra trưởng lão biết giỡn, ta cũng làm hộ pháp và tên Thanh, nhưng không phải cha của Mai Linh.”

Ngộ Sát vừa cười vừa gật gù: “Ta biết… Thật ra ý ta là muốn hộ pháp cho phép Siêu Phàm dẫn dắt Mai Linh trong cuộc hành hương sắp tới…”

“Hành hương?”

Bình Thường đang thắc mắc thì Đỗ Đạt đến vỗ vai hắn và giải thích: “Hành hương là hành trình chứng tỏ lòng thành kính đến đức Phật, nhưng chuyến hành hương của đệ tử Vô Lực bang thực chất là một chuyến dã ngoại, cứ nữa năm sẽ diễn ra một lần. Địa điểm hành hương là một bí cảnh có tên là Băng Sơn Tuyết Lâm, cảnh đẹp như tiên cảnh, nghe đồn đây còn là nơi ở của Nữ Thần Băng Giá đó!”

“Đẹp như tiên cảnh?” Bình Thường hoang mang, nếu vậy thì dù không có tình ý, đi cùng nhau ở nơi này cũng phải sinh tình, thôi rồi, hắn mất sư tỷ rồi…

“Được! Ta sẽ cho Mai Linh tham gia!”

Vô Thanh hộ pháp gật đầu xác nhận khiến mọi hy vọng của Bình Thường tiêu tan: “Cũng phải thôi, một hộ pháp đâu thể vì tên phế vật như hắn mà đắc tội với trưởng lão…”

“Cùng với Bình Thường!”

Vô Thanh hộ pháp nói tiếp, và Bình Thường hoàn toàn suy sụp: “Thôi rồi, Mai Linh sư tỷ sẽ hành hương cùng với tên Bình Thường kia… Ủa? Bình Thường là mình mà?”

Không thể tin vào tai mình, Bình Thường nhìn Vô Thanh, và nhận ra rất nhiều người, kể cả Siêu Phàm cùng trưởng lão cũng đang nhìn Vô Thanh.

Siêu Phàm còn tưởng Vô Thanh gọi nhầm tên mình nên vội nhắc: “Thưa hộ pháp, đệ tử tên Siêu Phàm…”

Vô Thanh gật đầu: “Ừ vậy thì sao?”

Siêu Phàm đáp: “Ngài gọi nhầm tên…”

Vô Thanh đảo mắt: “Ta biết Phàm cũng có nghĩa là bình thường, nhưng ta đâu có nhầm, ta nói rất rõ ràng: Mai Linh và Bình Thường sẽ cùng nhau đại diện đệ tử tục gia tham dự cuộc hành hương!”

Bình Thường như lên mây, còn Siêu Phàm như rớt xuống vực: “Không thể nào! Hộ pháp, ngài thiên vị!”

Vô Thanh đảo mắt sang Ngộ Sát và hỏi: “Trưởng lão, ta tưởng ta có toàn quyền chọn lựa để tử tục gia tham dự cuộc hành hương? Hay trong lúc ta đi lạc đã đổi luật?”

Bị Vô Thanh không nể mặt, Ngộ Sát nén căm giận gật đầu: “Luật vẫn như cũ… Nhưng mà, mong hộ pháp nể mặt…”

Vô Thanh ra vẻ khó xử: “Trưởng lão, ngài là chấp pháp trưởng lão, đại diện cho quy định và công lý của bang, làm sao ta không dám nể mặt, nếu ta làm trái quy định mới là không nể mặt ngài đó, có đúng không?”

“Hay! Hay lắm Vô Thanh!” Lập luận của Vô Thanh khiến Ngộ Sát không còn gì để nói, đành nuốt cục tức bỏ về.

“Sư phụ…” Siêu Phàm tức muốn khóc mà không thể làm được gì Vô Thanh, đành chuyển ánh mắt sang Bình Thường đe dọa: “Mày liệu hồn!”

Dọa xong, thấy ánh mắt của Vô Thanh, Siêu Phàm hoảng sợ vội chạy theo Ngộ Sát.

Khi hai thầy trò Ngộ Sát đi khuất, đám đệ tử tục gia hoan hô rân trời: “Hoan hô! Có hộ pháp trở về thì đệ tử tục gia chúng ta không sợ bị bắt nạt nữa!”

Đỗ Đạt cũng bật cười: “Hộ pháp ác thật, lấy Bình Thường ra làm nhục Siêu Phàm… Làm Siêu Phàm còn tưởng ngài nói thật…”

Vô Thanh nốc một ngụm bia rồi nói: “Không! Ta nói thật đó! Lần này Bình Thường sẽ đi cùng Mai Linh, tất nhiên là nếu cô bé đồng ý!”

Đám đệ tử bật ngửa hàng loạt, còn Bình Thường té xỉu cái oạch.

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232 Phần 233 Phần 234 Phần 235 Phần 236 Phần 237 Phần 238 Phần 239 Phần 240 Phần 241 Phần 242 Phần 243 Phần 244 Phần 245 Phần 246 Phần 247 Phần 248 Phần 249 Phần 250 Phần 251 Phần 252 Phần 253 Phần 254 Phần 255 Phần 256 Phần 257 Phần 258 Phần 259 Phần 260 Phần 261 Phần 262 Phần 263 Phần 264 Phần 265 Phần 266 Phần 267 Phần 268 Phần 269 Phần 270 Phần 271 Phần 272 Phần 273 Phần 274 Phần 275 Phần 276 Phần 277 Phần 278 Phần 279 Phần 280 Phần 281

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng

VIP 1

Casino Trực Tuyến