Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNung.Link. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truy cập vào TuoiNung.Link để lấy tên miền hiện tại của Website TuoiNung.

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: 12 nữ thần – Quyển 2

Kèo cá cược

Truyện Sex: 12 nữ thần – Quyển 2


Phần 22

Dương gục xuống giữa đất trời sụp đổ, những vệt nứt lan dài chia tách mặt đất thành những mảng nhỏ giữa biển dung nham đỏ rực. Những người và cả linh thú còn sống sót cũng dần tụ hội, cùng nhìn Lý Hữu Thực đang quỳ lặng lẽ một cách thảm thương, trong lòng đầy cảm xúc.
Long Ngạo cũng quỳ xuống, mắt trân trối nhìn về khoảng trống mà vừa rồi là vị trí của Thiên Ý, hắn đau đớn, hắn giận dữ, hắn muốn phanh thây Độc Nhãn Ma Nham, nhưng không còn sức lực, hắn muốn đấm thẳng vào mặt Lý Hữu Thực, nhưng nhìn Lý Hữu Thực đáng thương kia, hắn không nỡ ra tay, nên hắn quỳ, mặt không còn cảm xúc.

Rồi Đế Băng tiến về phía Lý Hữu Thực, tạo ra một lớp băng bao bọc bên vai vừa nổ mất cánh tay để cầm máu giúp hắn.

Rồi Dương đứng dậy, dù nỗi đau vẫn còn đó, nhưng hắn đã tỉnh táo hơn, hắn biết, còn rất nhiều sinh mạng đang bị kẹt trong linh cảnh này, và người duy nhất có thể dẫn dắt họ rời khỏi đây chỉ có hắn, nhưng không phải lúc này, bởi hắn cần một chút thời gian để khôi phục đủ linh lực…

Chợt Lang Đế mình đầy thương tích rú lên một tiếng thê lương, trên tay nó là một cơ thể già nua khô khốc, Dương gượng dậy, tiến về phía Mạc Kính Vũ. Hoài Bão, Sùng Hạo và Long Ngạo cũng tiến lại…










Hoàng đế Mạc Kính Vũ giờ đây chỉ còn là một lão già thoi thóp chuẩn bị lìa đời, thứ duy nhất còn nhìn ra sức sống là đôi mắt đang nhìn ngắm trời xanh…

“Các ngươi rất xuất sắc…” Mạc Kính Vũ gượng nói khi bốn người Dương, Long Ngạo, Sùng Hạo và Hoài Bão tiến về phía lão. Với cảm giác linh hồn cấp Chúa Tể nên Mạc Kính Vũ đương nhiên nhận ra Lý Hữu Thực vừa ngăn cản Lục Văn Minh và Thiên Long Võ Phi Dương đã hạ bệ lão là cùng một người.

Nhìn bốn thanh niên, Mạc Kính Vũ nhắm mắt nói tiếp: “Ra tay đi…”

Nhưng không có phanh thây hay trảm đầu như Mạc Kính Vũ chờ đợi, có chăng là “ra tay” theo đúng nghĩa đen, Long Ngạo sau một giây phân vân đã nhìn sang Sùng Hạo và Hoài Bão cùng Hữu Thực rồi đem cánh tay mà hắn đoạt được từ Mạc Kính Vũ đặt lại chỗ bị đứt của lão, nhẫn không gian vẫn còn nguyên vẹn…

Ai cũng đến lúc trưởng thành, đây là điều mà bọn Dương, Hạo và Bão cùng nghĩ khi thấy hành động của Long Ngạo.

Nhìn cánh tay cùng với cả gia tài triều Mạc trở lại bên người, Mạc Kính Vũ cuối cùng rơi lệ…

“Cảm… cảm ơn… cảm ơn…”

Là lời cảm ơn từ tận đáy lòng, Mạc Kính Vũ biết rằng Mạc triều đã tận, đại nghiệp đã vong, nhưng trong lòng cũng không còn thù hận, không còn gánh nặng…

Thở dài, Mạc Kính Vũ kể: “Năm đó Hậu Lê suy tàn, hôn quân bất tài vô đức, Mạc Thái Tổ cũng vì muốn chấn hưng đất nước nên đã tạo phản soán ngôi… Cuối cùng nhà Mạc bại trận…”

“Thắng làm vua, thua làm giặc, lịch sử là do kẻ thắng tạo ra, nên có lẽ lịch sử của các ngươi biết hiện nay đã không còn ghi nhận bất cứ công lao nào của triều Mạc của trẫm, và e rằng triều Mạc chỉ còn là một lũ phản loạn tham quyền, thậm chí là hèn nhát…”

“Bao nhiêu năm qua, trẫm nuôi mộng phục quốc, chịu đựng cô độc đau khổ, không chỉ là để báo thù, không chỉ để được làm vua, không chỉ để phục hưng nhà Mạc, mà còn là để sửa lại lịch… sử… để… xóa đi ô nhục… mà triều Mạc… gánh chịu…”

Mạc Kính Vũ, vị hoàng đế cuối cùng của triều Mạc, băng hà, cả xác và hồn đều bị Tử Vong khí ăn mòn, chìm dần vào dung nham…

Không nói đến lịch sử đúng hay đã sai, những gì bọn Dương thấy được là con đường của Chúa Tể, từ Kinh Vô Nguyệt đến Đại Đức và Mạc Kính Vũ, một con đường đầy máu tanh, đầy thù hận…

Rồi Dương phun một ngụm máu…

Hoài Bão cảm thấy sư phụ hắn dường như đang lắc đầu và thở dài…

“Tên đó không ổn hả sư phụ?”

Lão sư phụ đáp: “Không ổn hơn cả không ổn… Xem ra hắn đã nuốt cùng lúc vài viên Thánh đan và một viên Thần đan… Để tạo ra những đan dược này thì cần những dược liệu siêu mạnh, siêu hiếm, và đương nhiên sẽ gây ra tác dụng phụ…”

“Tác dụng gì ạ?”

“Đầu tiên là tác dụng tốt, dược lực còn tồn đọng từ những dược liệu còn quý và tốt hơn mộc tinh quả sẽ giúp linh hồn hắn phát triển vượt bậc, thậm chí là từ Linh Tướng cấp một xông thẳng lên Linh Vương trong thời gian ngắn…”

“Nhưng… vì dùng quá nhiều thuốc, cơ thể và linh hồn đều chịu không nổi áp lực nên tổn thương nghiêm trọng và chịu di chứng lâu dài, e rằng hắn sẽ không thể cử động mạnh, càng không thể dùng nhiều linh lực, cộng với việc mất hai cánh tay thì hắn đã trở thành một phế nhân thật sự…”

“Nhưng phải nói thêm là ta cũng không thể đánh giá số phận của tên này, trong cái may hắn lại có cái rủi, và trong cái rủi hắn vẫn có cái may, giống như tạo hóa rất công bằng với hắn… ngươi nhìn xem, trên cổ hắn là gì?”

Hoài Bão nhìn sang cổ Dương, phát hiện từ lúc nào đã có một mặt dây chuyền hình khối hộp nhỏ xíu được đính vào một thứ giống như chiếc chìa khóa.

“Đó là… con từng thấy thứ này trong tài liệu… Một trong 32 siêu cấp thánh bảo, thánh bảo hệ không gian, Lục Diện! Lục Diện là sáng tạo của một vị thành chủ Giả kim thành, đến thời chiến tranh Lê – Mạc thì không còn thấy Lục Diện xuất hiện nữa, chẳng lẽ… chẳng lẽ chính là vì được dùng làm Chiến Thần điện?”

Lão sư phụ gật gù: “Xem ra chính là vậy, tên nhóc này không phải chỉ lấy vài viên thuốc mà còn rinh luôn cả tòa Chiến Thần điện…”

Sau khi phun một ngụm máu, Dương gượng dậy và nói: “Đến lúc đưa tiễn rồi…”

Sau đó, khối Lục Diện trên ngực Dương lóe sáng và bắt đầu phóng lớn ra thành hình một khối lập phương cao quá đầu người, rồi một cánh cửa mở ra, hiện ra bên kia là khung cảnh vùng chiến trường Tử Vong khí nơi có cổng vào bí cảnh.

“Mau vào nhanh! Ta không giữ được lâu đâu!” Dương quát lên khi thấy những người xung quanh đang vừa mừng rỡ vừa trầm trồ, hắn đã không còn nhiều linh lực, và khi dùng linh lực thì cảm thấy một cơn đau nhức khủng khiếp lan khắp toàn thân.

“Nhanh lên…” Dương giục khi thấy Hoài Bão và Sùng Hạo phân vân.

“Không! Ta phải ở lại tìm Thiên Ý!”

BINH!

Người nói là Long Ngạo, còn âm thanh là do Dương tung cước sút vào đít Long Ngạo để đá tên này qua cổng sau khi Sùng Hạo và Hoài Bão đã qua…

“Đế Băng và các linh thú khác! Nhanh!”

Đế Băng nhìn Dương rồi lướt qua cửa, khi cô bé vừa qua được thì cảnh cửa cũng khép lại, lần này người ở lại là Dương, hắn đã không còn chút linh lực nào, khối Lục Diện cũng thu nhỏ trở lại thành mặt dây chuyền cùng với nhẫn không gian trên cổ hắn.

Nhìn quanh linh cảnh đã sụp đổ gần như hoàn toàn, Dương thở dài: “Thiên Ý, xem ra chúng ta được đoàn tụ sớm rồi…”

Dương còn chưa dứt câu thì một khối dung nham khổng lồ trồi lên cao, chính là Độc Nhãn Ma Nham, nhưng con thú này dường như đang rất đau đớn và không ngừng gầm thét, quanh thân nó xuất hiện những tia bóng đen…

ẦM!

Một tiếng nổ rền trời, Độc Nhãn Ma Nham đã nuốt phải con mồi cứng là Lục Văn Minh, kết quả tên này không cam chịu số phận mà dùng chút Thần lực còn sót lại để phá hủy trái tim của Ma Nham, làm con thú này đau đớn rồi nổ tung như bong bóng…

Dương cũng ngất đi trong vụ nổ…

Rừng quốc gia Pù Mát…

“LŨ KHỐN KIẾP! THẢ THÁNH NỮ RA!”

Tiếng một lão già gào lên vang vọng núi rừng, rồi tiếng người khác đáp lại: “Câm miệng, nếu không nể Kỳ Lân tộc thì bọn ta trảm cả tộc nhà ngươi rồi!”

Người vừa gào to là tộc trưởng tộc Đan Lai, toàn thân lão đầy máu me thương tích và đang nằm trên mặt đất, tay bám chặt cổ chân một người áo đen, người áo đen này đang vác trên vai một cô gái xinh đẹp, chính là Phong Linh Nhi.

Lão già nói như nài nỉ: “Thả thánh nữ ra… Nếu không.. thành chủ Hoàng thành… sẽ không tha… cho…”

Tung cước đá lão tộc trưởng văng ra xa, gã áo đen cười lạnh: “Ý ngươi là Nguyễn Phúc Vĩnh Thiên? Bản thân hắn còn tự lo chưa xong, hơi đâu lo cho con bé này?”

“Và bây giờ thì hắn cũng trở thành cựu thành chủ rồi! Ngươi là một trong số ít người vinh hạnh được biết về tân thành chủ Hoàng thành, đương kim Hoàng Đế, Dạ Vũ bệ hạ!”

Hoàng cung Hoàng thành…

Ngồi trên ngai vàng hiện tại không còn là vị thành chủ thiên tài Nguyễn Phúc Vĩnh Thiên, thay vào đó là một cô cái trẻ cực kỳ xinh đẹp, khoác trên mình bộ hoàng bào lộng lẫy, nàng ngồi chéo chân chống cằm với vẻ mặt lạnh lùng ma mị. Cảnh tượng một mỹ nữ tuyệt thế mặc áo vua và ngồi trên ngai vàng có thể nói là cực kỳ kích thích ham muốn chinh phục của mọi gã đàn ông, nhưng trước mặt nàng không kẻ nào dám có ý nghĩ đó, chỉ có một triều đình run sợ quỳ phục trước vị nữ hoàng đế lạnh lùng tàn nhẫn…

Trở lại rừng Pù Mát vào lúc sáng tinh mơ hôm sau…

“Đừng mà… nhột…” Dương đang say ngủ chợt mơ hồ cảm thấy nhồn nhột ở chân giữa, trong đầu mơ màng nghĩ đến cảnh một ai đó đang hôn vào “thằng em”, liền sướng khoái ngửa người ra, mắt vẫn nhắm…

Trong cơn mớ ngủ, hắn nghe giọng nói như từ một cô bé: “Xúc xích… ngon… nhoam nhoam…”

Rồi có cảm giác cả hàm răng cắn phập vào chân giữa…

“UI DA!!!!!!!!!!!”

Dương giật mình la lên rồi bật dậy rồi hoảng sợ phát hiện dương vật của hắn đã tứa máu vì bị một hàm răng cắn sâu vào trong, hung thủ là một cô bé trông chỉ khoảng 12 – 13 tuổi nhưng có gương mặt vô cùng xinh xắn cùng với bộ ngực đồ sộ trước tuổi…

“Nhả ra!” Dương vừa quát vừa hẫy mông để cứu thoát “cậu em đáng thương” ra khỏi hàm răng sắc bén.

“Nhoam nhoam… xúc xích ngon…” Cô bé cũng đang mớ ngủ, khi Dương vẫy thoát thì bé càng cắn chặt hơn như muốn xé món “xúc xích” ra…

Sau một hồi chật vật vì không có tay, Dương cuối cùng cũng thoát khỏi số phận bi thảm, lúc này hắn nhìn cô bé xinh xắn và ngạc nhiên: “Ủa? Con bé nhà ai mà nhìn quen thế này? Giống như…”

“Tử Linh? Đúng rồi, rất giống Tử Linh! Hả? Thấy mẹ chưa không lẽ mới bị mình hốt một lần đã có con? À không đúng… mới hơn một năm mà… Mà khoan…”

Dương săm soi cô bé kỹ hơn, gương mặt giống Tử Linh, nhưng ánh mắt và trang phục lại khiến hắn nghĩ đến một người: Nữ Thần Sinh Mệnh – Bích Diệp. Dương kinh ngạc đến mức quên cả thắc mắc tại sao hắn lại ở nơi này…

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232 Phần 233 Phần 234 Phần 235 Phần 236 Phần 237 Phần 238 Phần 239 Phần 240 Phần 241 Phần 242 Phần 243 Phần 244 Phần 245 Phần 246 Phần 247 Phần 248 Phần 249 Phần 250 Phần 251 Phần 252 Phần 253 Phần 254 Phần 255 Phần 256 Phần 257 Phần 258 Phần 259 Phần 260 Phần 261 Phần 262 Phần 263 Phần 264 Phần 265 Phần 266 Phần 267 Phần 268 Phần 269 Phần 270 Phần 271 Phần 272 Phần 273 Phần 274 Phần 275 Phần 276 Phần 277 Phần 278 Phần 279 Phần 280 Phần 281

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng

VIP 1

Casino Trực Tuyến