Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNung.Link. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truy cập vào TuoiNung.Link để lấy tên miền hiện tại của Website TuoiNung.

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Diệp Mặc – Quyển 1

Kèo cá cược

Truyện Sex: Diệp Mặc – Quyển 1

Phần 39: Vô Tình Băng nổi giận

Thời gian này Vân Băng không lên lớp. Cô chỉ nhớ tối hôm đó sau khi từ trường về, vốn dĩ là muốn đi siêu thị mua chút đồ nhưng trên đường lại gặp tay lớp trên trước kia. Gã mua một chai đồ uống gì đó rồi đưa cho cô. Mặc dù cũng không muốn đứng nói chuyện lâu với tên ấy nhưng người ta đã nhiệt tình mời như vậy, thậm chí lại mở nắp sẵn ra rồi, chẳng lẽ cô lại không uống.
Vừa uống vừa trò chuyện được mấy câu thì hai người từ biệt nhau. Đúng lúc ấy thì cô lại thấy đầu ong ong choáng váng. Thế nhưng Vân Băng cũng đâu phải loại gà mờ, cô đã một mình lăn lộn trong cái xã hội này bao nhiêu năm rồi, gặp tình huống vậy cô biết ngay là thứ đồ uống mà tay lớp trên kia đưa ình có vấn đề.

Vân Băng muốn hét lên thật to, nhưng cô phát hiện đầu mình càng lúc càng nhức, cảm giác vô cùng khó chịu, thậm chí giờ chỉ nói khẽ một câu cô cũng không còn sức nữa. Chuyện sau đó thế nào thì cô không còn ý thức được nữa. Tại sao hôm ấy sau khi tỉnh dậy thì người đầu tiên cô trông thấy lại là Diệp Mặc? Lẽ nào hắn và tay lớp trên kia là đồng bọn?

Về sau hình như hắn còn làm chuyện đó với cô, lúc đó do cơn phê thuốc nên cô cũng không chắc chắn lắm.

Nếu quả thật là vậy thì những hành động dâm đãng khi đó lẽ nào lại là cô. Vân Băng vừa nghĩ liền cảm giác sợ hãi, ra sức bác bỏ.










Sau khi kiểm tra lại một lượt, Vân Băng còn phát hiện ra trong phòng mình có dấu tích của vụ đánh lộn, thậm chí còn có một chiếc máy ảnh không biết ở đâu ra đã bị dập nát trên sàn. Chẳng lẽ hai tên này vì tranh giành nhau hãm hiếp mình trước mà dẫn tới ẩu đả? Nghĩ tới đây, trong lòng Vân Băng cảm thấy vừa thẹn lại vừa giận.

Cô quyết định hôm sau đến trường phải tìm Diệp Mặc để hỏi cho ra lẽ. Thế nhưng tin tức ngày hôm đó đã làm cô từ bỏ hoàn toàn ý nghĩ ấy. Bởi cô đã trông thấy hình ảnh hai tên biến thái trong tư thế không mảnh vải che thân đang nằm bất động trên chiếc xe BMW đậu giữa chỗ đông người qua lại nhất của quảng trường Thế Kỷ. Điều này quả thực là vô cùng kỳ lạ.

Vân Băng liền lên mạng xem tin tức. Quả nhiên trên một số trang web đã đăng tải rõ ràng hình ảnh hai gã đàn ông mình trần như nhộng bị đánh cho đần độn cả người. Một tên là Trịnh Văn Kiều. Tên còn lại, không ai khác, chính là tay lớp trên đã hãm hại cô tối hôm ấy.

Vân Băng lập tức nghĩ đến Diệp Mặc, cô hoài nghi chuyện này là do một tay hắn gây ra. Bất luận thế nào, việc tay lớp trên kia bị trừng trị đã làm cho cô hả được cơn giận trong lòng. Xảy ra chuyện như vậy, đừng nói là cô không dám khẳng định do Diệp Mặc làm, cho dù chắc chắn 100% là do hắn gây ra đi chăng nữa thì cô cũng sẽ không đi tố giác hắn. Thế nhưng cứ nghĩ tới việc tên này dám có ý đồ đen tối với mình là cô lại tức không chịu được.

Còn về chuyện vì sao sau đó Diệp Mặc không có liên lạc gì với mình thì Vân Băng đã rõ. Hắn căn bản là không có cái gan ấy. Thế nhưng rốt cuộc vì sao lại xuất hiện trong phòng mình, và vì sao tay lớp trên kia lại bị đánh tới mức như vậy thì cô nghĩ mãi mà vẫn không ra.

Bởi vậy mà đã nửa tháng nay Vân Băng xin nghỉ phép không đến trường dạy nữa. Điều khiến cô bất ngờ nhất là ngày đầu tiên đi dạy lại, người đầu tiên mà cô gặp, chính là Diệp Mặc.

Diệp Mặc vừa mới tu luyện xong chuẩn bị đi tìm Thi Tu thì trông thấy Vân Băng đi vào trường. Vừa trông thấy cô, hắn ngay lập tức nhớ lại bản thân còn mới địt nàng tối hôm qua.

Vừa nhìn thấy Diệp Mặc, Vân Băng đã nộ khí xung thiên. Không ngờ tên Diệp Mặc lại dám ngang nhiên say sưa ngắm nhìn mình giữa chốn đông người thế này. Thật là không biết xấu hổ! Vô liêm sỉ hết sức!

– Diệp Mặc, qua đây một chút.

Giọng điệu của Vân Băng cố tỏ ra bình thản nhưng đằng sau sự bình thản ấy dễ dàng nhận ra hỏa khí đã dâng ngút trời rồi.

Diệp Mặc đương nhiên không biết Vân Băng đêm hôm đó đã phát hiện ra hắn, bình tĩnh bước tới trước mặt Vân Băng, hỏi:

– Cô Vân, có chuyện gì vậy?

Vân Băng không đáp, cứ thế lạnh lùng bước tới 1 chỗ vắng vẻ ít người qua lại. Diệp Mặc đi theo được một lúc thì cảm thấy có gì không ổn, bụng nghĩ thầm:

– Chẳng lẽ hôm đó cô ta đã phát hiện ra mình rồi sao? Không thể nào, cô ta bị hôn mê bất tỉnh như vậy, mà mình lại đang che mặt, làm sao cô ta nhận ra được.

Tới chỗ không một bóng người rồi Vân Băng mới dám lên tiếng:

– Đã mắt lắm đúng không?
– Cái gì đã mắt cơ? Chỗ này á, bình thường thôi!

Diệp Mặc có cảm giác không hay chút nào, vội vàng nói tránh.

Vân Băng giơ tay định giáng cho Diệp Mặc một cái tát nổ đom đóm mắt. Thế nhưng đừng nói là Diệp Mặc đã ở tư thế phòng bị rồi, cho dù hắn không phòng bị đi chăng nữa thì cô cũng chẳng thể nào đánh trúng.

Diệp Mặc nhanh tay hơn, nắm chặt cổ tay Vân Băng ngăn lại. Hắn lạnh lùng nói:

– Nếu đã không có việc gì thì tôi đi đây. Từ sau nếu cô còn dám động thủ với tôi như vậy thì đừng trách tôi không khách khí, tôi sẽ làm cho Ninh Hồ ở Đại học Ninh Hải trở thành chỗ tắm cho cô đấy.

Nói rồi hắn lạnh lùng rảo bước đi thẳng.

– Diệp Mặc, ngươi là đồ khốn, đồ vô lại, vô liêm sỉ…

Thấy Diệp Mặc bình thản xoay người bước đi như vậy, Vân Băng lại càng tức, lập tức tuôn ra một tràng những câu chửi mắng. Bộ dạng cô lúc này không giống với Vân Băng của ngày thường chút nào.

Nhưng Diệp Mặc căn bản không thèm để ý đến cô ta. Vân Băng tuy rằng được đặt cho cái biệt danh là Vô Tình Băng, nhưng trước tình huống này, cô vẫn òa lên nức nở một hồi lâu.

Vân Băng lau nước mắt quay về. Cách đó không xa xuất hiện một cô gái, nhìn theo bóng Vân Băng bước đi, cô dường như không dám tin vào mắt mình nữa, bụng nghĩ thầm:

– Không ngờ tên Diệp Mặc lại xấu xa đến vậy, đến cô Vân mà hắn cũng dám ức hiếp.

Vừa nhớ lại bản thân Diệp Mặc cũng chuyện vô cùng có lỗi với mình, Tô Mi liền cảm thấy bản thân có trách nhiệm dạy dỗ tên ác ma này.

Nàng dũng cảm chạy theo, tỏ ra vô cùng bá khí, gọi theo hắn.

– Diệp Mặc, anh là đồ xấu xa…

Hiện tâm trạng Diệp Mặc đang rất buồn bực, giờ lại bị khiêu khích, hắn có muốn nhẫn nại cũng khó. Vừa quay đầu đã bắt gặp ánh nhìn bất thiện của Tô Mi, hắn thật oán thầm không ngớt, cũng mặc kệ nàng giở trò quỷ gì, mặc kệ rời đi.

Thấy hắn còn không thèm để ý tới nàng, Tô Mi liền lập tức sinh khí, nàng đứng chặn trước mặt hắn, lập tức đe dọa.

– Nếu anh còn dám bơ tôi, chắc chắn tôi sẽ kiện anh.
– Kệ cô.

Tô Mi cũng không dám nói quá rõ ràng, chỉ buông lời đe dọa, hòng khiến Diệp mặc biết sợ. Nhưng trái với ý nghĩ của nàng, Diệp Mặc vậy mà quay lưng bước đi.

Đến khi hắn thật đi rồi, Tô Mi mới cảm giác vô cùng phẫn uất.

Diệp Mặc trong lòng hết sức buồn bực, chẳng còn tâm tư tới phòng học tìm Thi Tu nữa, hắn bước luôn ra khỏi cổng trường, bụng nghĩ, sớm biết vậy chẳng cứu cô hai nữ nhân kia. Đúng là làm ơn mắc oán mà.

– Diệp Mặc, anh về rồi!

Diệp Mặc vừa mở cửa, Ninh Khinh Tuyết liền giống như một chú chim nhỏ quấn ngay lấy hắn, lại còn bấu lấy ống tay áo hắn tỏ vẻ nũng nịu nữa.

Sau lưng Ninh Khinh Tuyết quả nhiên là có một người khác, dáng người cao ráo mảnh khảnh, tuổi cũng xấp xỉ Ninh Khinh Tuyết. Cô gái này có mái tóc dài suôn mượt, đôi mắt sáng ngời ánh lên vẻ tinh nhanh dường như có thể đọc được suy nghĩ của người khác vậy.

– Diệp Mặc, để em giới thiệu một chút, đây chính là bạn học của em – Chu Lôi, cô ấy cố ý tới đây là để thăm em đó. Còn đây là đức lang quân của mình – Diệp Mặc.

Ninh Khinh Tuyết tươi cười.

Nếu không phải vì muốn mau chóng khiến mọi người biết rằng cô đã là vợ của Diệp Mặc rồi thì Ninh Khinh Tuyết cũng chẳng muốn tiếp xúc nhiều với ai. Chu Lôi là một phóng viên, mục đích cô ta đến đây là gì Ninh Khinh Tuyết là người rõ nhất.

– Ồ, xin chào, Chu tiểu thư.

Diệp Mặc cười bắt tay Chu Lôi.

– Xin chào, Diệp tiên sinh. Sau này cứ gọi thẳng tên Chu Lôi là được rồi. Tôi cũng không khách khí đâu, tôi sẽ gọi anh là Diệp Mặc nhé, được không?

Nói rồi Chu Lôi nở nụ cười rất thân thiện như thể đã quen thân từ lâu.

Trong lòng Chu Lôi cảm thấy có chút kỳ quặc. Diệp Mặc này cô đã từng nghe nói qua. Cũng giống như những người đứng ngoài chuyện, cô đoán rằng sở dĩ Ninh Khinh Tuyết kết hôn với Diệp Mặc chỉ là để trốn tránh sự đeo bám của gia đình nhà họ Tống mà thôi. Và lần này Chu Lôi đến đây là để khẳng định lại phán đoán đó. Thế mà bất ngờ thay, nhìn cảnh tượng vợ chồng Diệp Mặc hòa thuận ân ái trước mắt, cô bắt đầu hoài nghĩ phán đoán ban đầu của mình.

– Khinh Tuyết, em cũng thật là. Bạn học đã tới thăm thì phải gọi điện báo trước cho anh một câu chứ. Đúng rồi, Chu Lôi vừa đến chắc chưa ăn gì. Vậy chúng ta mau đi ăn thôi. Có thực mới vực được đạo, nhỉ? Chu Lôi, thật ngại quá, chỗ ở đơn sơ thế này khiến cô chê cười rồi. Khinh Tuyết đi theo tôi thế này đúng là đã phải chịu thiệt thòi không ít. Nhưng đây chỉ là tạm thời thôi, tôi sẽ cố gắng, thật cố gắng để khiến cô ấy mãi mãi được vui vẻ, không bao giờ phải chịu khổ nữa.

Diệp Mặc tuôn ra một tràng, hắn không có nhiều thời gian mà vòng vo này nọ cho Chu Lôi nữa, hy vọng nói như vậy sẽ làm nữ do thám này không phải thắc mắc nhiều. Hắn chỉ mong ăn xong bữa cơm là có thể tống khứ cô gái này đi luôn.

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232 Phần 233 Phần 234 Phần 235 Phần 236 Phần 237 Phần 238 Phần 239 Phần 240 Phần 241 Phần 242 Phần 243 Phần 244 Phần 245 Phần 246 Phần 247 Phần 248 Phần 249 Phần 250 Phần 251 Phần 252 Phần 253 Phần 254 Phần 255 Phần 256 Phần 257 Phần 258 Phần 259 Phần 260 Phần 261 Phần 262 Phần 263 Phần 264 Phần 265 Phần 266 Phần 267 Phần 268 Phần 269 Phần 270 Phần 271 Phần 272

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng

VIP 1

Casino Trực Tuyến