Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNung.Link. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truy cập vào TuoiNung.Link để lấy tên miền hiện tại của Website TuoiNung.

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện Dâm >> Truyện Sex: Tây du (Update Phần 205)

Kèo cá cược

Truyện Sex: Tây du (Update Phần 205)

Phần 204: Huyết Sắc Trùng Sinh Trận

“Mẹ ta sai ngươi tới giúp ta?”
Hai thanh niên tuấn tú phi phàm một áo đen một áo trắng đang lao vút trên bầu trời, là Thiên và Vô Hạn. Thiên hơi thắc mắc tại sao Long Huyền lại biết mình đang gặp khó khăn mà cử Vô Hạn đến trợ giúp.

Vô Hạn gật đầu: “Ừ.”

Không biết có phải do tình mẫu tử thiêng liêng không, nhưng Thiên thầm cảm ơn Long Huyền vì đã lo lắng đúng thời điểm và gửi cho hắn một trợ thủ uy tín.

Cả hai đang bay với tốc độ cực nhanh về phía Xà Thiên Quốc, Thiên nói sơ qua về tình hình hiện tại của nhóm Ái Vân cho Vô Hạn biết. Trong giọng kể của Thiên có chứa sự bất lực và tự trách, Vô Hạn mặc dù không có thù oán gì với Thiên nhưng cũng thầm trù ẻo hắn: “Cho chết cái tội nhảy mái bậy bạ!”










Nghe xong Vô Hạn nhíu mày: “Lạc Hoàng Đế ta có từng gặp qua và nghe về hắn qua nhiều người, hắn tuyệt đối không vì thê tử của kẻ khác mà làm ra truyện lớn như vậy đâu, chắc có ẩn tình gì bên trong.”

Thiên cũng không rõ nhưng hắn cũng nghĩ với địa vị của Lạc Hoàng Đế khi biết Ngân Nguyệt là vợ kẻ khác thì có thể dàn xếp mọi việc ổn thỏa hơn. Khả năng cao là có ẩn tình bên trong thật.

“Vậy hắn bắt tất cả nhưng thả ngươi?” Vô Hạn tò mò.

Thiên đáp: “Thả đéo đâu, hắn moi tim ta rồi ném xác ta đi vì tưởng ta đã chết.”

Vô Hạn cảm thấy hơi rùng mình nhìn Thiên rồi thầm nói: “Bà mẹ nó, moi tim rồi vẫn sống được.”

Không chú ý đến ánh mắt kỳ quái Vô Hạn dành cho mình, Thiên bắt đầu nói về kế hoạch giải cứu nhóm Ái Vân: “Lạc Hoàng Đế mạnh thấy bà nên liều mạng xông vào chỉ có chết, bây giờ chúng ta về Vạn Hợp Tông huy động người.”

“Vì cứu vài người mà sẵn sàng cho chiến tranh giữa hai thế lực? Tông Chủ như ngươi cũng xứng sao?” Vô Hạn khó chịu trách móc.

Thiên nghiến răng: “Ta đã nói xong đâu mà nhảy vào mồm ta, trong số người bị bắt có cả Minh Trúc nàng là Nữ Hoàng Xà Thiên Quốc. Chỉ nhiêu đó thôi cũng đã đủ phát động chiến tranh rồi.”

Vô Hạn bây giờ mới chịu gật gù nghe Thiên nói tiếp.

Theo kế hoạch của Thiên thì sẽ là về đem nhân lực đến gây chiến với Lạc Hoàng Đế nhưng mục đích chính là đòi người trong giải pháp hòa bình nhất có thể. Thiên có tài luyện đan, có hàng nóng, nhiều bài chơi bẩn nên khá tự tin về khoản này nhưng khi kể xong Vô Hạn mặt như kiểu muốn hỏi Thiên có bị ấm đầu hay không, kế hoạch gì mà như cái quần què.

Thấy Vô Hạn nhìn mình như thằng thiểu năng vẽ bản đồ thế giới, Thiên giải thích kỹ hơn: “Ta tính hết rồi, kể cả khi bọn chúng có đồng ý hay không thì chúng cũng sẽ đề phòng quân ta mà lơ là cảnh giác phía trong, mấu chốt là ở đó.”

Vô Hạn nghe xong vẫn chưa thấy khả quan cho lắm bèn nói: “Hoàng Văn Quốc cường giả như mây, Vạn Hợp Tông của ngươi có đủ uy hiếp đến chúng không?”

Thiên tự tin đáp: “Đương nhiên tự tin, ta vẫn còn át chủ bài. Sợ là khi nàng ấy xuất hiện đến cả Lạc Hoàng Đế cũng sợ vãi đái.”

Khoảng cách giữa Hoàng Văn Quốc và Xà Thiên Quốc rất lớn nên bay cho dù nhanh như tốc độ của Thiên cũng mất tới hơn một ngày đường.

Vạn Hợp Tông lúc này, trên khoảng sân bằng phẳng rộng rãi có hàng trăm nữ đệ tử đang ngồi xếp bằng tu luyện Mỹ Nhân Tâm Quyết.

Hồng Trúc là người giám sát các đệ tử và chính nàng cũng đang xếp bằng luyện công, đột nhiên nàng cảm thấy có hai luồng khí tức khá mạnh đang lao về phía Vạn Hợp Tông.

Hai luồng khí tức một lạ một hơi quen, Hồng Trúc không chủ quan mà vội rời khỏi chỗ ngồi phóng lên trời đón đầu hai luồng khí tức kia.

Khi hai người đó lại gần thì Hồng Trúc mới thở phào vì nhận ra đó là Thiên cùng một người lạ.

Nhưng mà khi thấy Thiên trở về không cùng nhóm Minh Trúc, nàng thắc mắc: “Bọn họ đâu?”

Thiên bay tới gần Hồng Trúc rồi như cố che giấu cảm xúc nói: “Chúng ta cần họp gấp.”

Cứ như vậy cuộc họp quan trọng nhất của Vạn Hợp Tông từ trước tới giờ diễn ra trong căn phòng kín đáo bên dưới tông môn.

Đám nữ đệ tử bên ngoài cũng xôn xao một phen, trước hết là vì Tông Chủ đã trở về hình dáng đẹp trai và còn dẫn theo một nam nhân đẹp trai khác về. Tiếp theo là vì sao Tông Chủ lại trở về trước trong khi nhóm Minh Trúc không thấy đâu, cái thứ ba là vừa về đã họp khẩn.

“Có khi nào Nữ Hoàng bọn họ gặp chuyện không?” Một nữ đệ tử gương mặt lo lắng hỏi.

Một người khác đồng thuận: “Rất có thể, vị công tử mà Tông Chủ dẫn về khả năng cao là bằng hữu của ngài tới trợ giúp.”

Từ phía tông môn chạy ra một nữ đệ tử khác, gương mặt có chút căng thẳng.

Thấy vậy có người hỏi: “Sao thế?”

Nữ đệ tử kia không kịp đáp mà đã vội bay đi mất. Nàng vừa từ căn phòng đang diễn ra cuộc họp đi ra và được Thiên giao cho một trọng trách cao cả, gửi đi một bức thư.

Nữ đệ tử kia bay tới Sinh Huyền Quốc sau hai ngày đường không nghỉ. Nàng hạ cánh rồi tìm đến một nơi gọi là Lầu Tiểu Cô Nương.

Do Sinh Huyền Quốc vừa vực dậy sau chiến tranh không lâu nên Lầu Tiểu Cô Nương đã ngưng hoạt động nhưng vẫn có người quét dọn trước cửa.

Nữ đệ tử kia liền tiến tới chỗ nữ nhân đang quét cửa hỏi thăm: “Xin thứ lỗi, ta tới muốn gặp một người.”

Nữ nhân kia vẻ ngoài trẻ trung, thân hình cũng rất gì và này nọ. Khi thấy có một cô gái khá xinh đẹp tới hỏi thăm thì cũng niềm nở đón tiếp.

“Cô nương tìm ai?”

“Ta tìm…” Nữ đệ tử định nói nhưng lại nhớ ra lời Thiên dặn trước khi giao cho nàng lá thư này.

Nàng nói: “Trong sữa có máu, trong máu là sữa.”

Nghe thì rất khó hiểu, nhưng đây là một dấu hiệu nhận biết. Nữ nhân kia nghe xong lập tức thay đổi gương mặt chuyển sang nghiêm túc rồi dẫn nữ đệ tử vào trong.

“Người của Thiên sao?”

“Đúng vậy, Tông Chủ sai ta tới đưa một lá thư cho người tên Bạch San San.” Nữ đệ tử gật đầu đáp.

Nữ nhân kia hoài niệm nói: “Ta tên Trầm Hương, năm xưa Thiên từng cứu ta một mạng… chết nhầm lại nói lung tung rồi.” Nàng biết mình nói thừa vội vã thu liếm sau đó dẫn nữ đệ tử vào sâu bên trong lầu.

Lầu Tiểu Cô Nương thực ra chưa ngưng hoạt động, chỉ là hoạt động ngầm mà thôi.

Trầm Hương đưa nữ đệ tử tới một gian phòng, gian phòng trống bên trong chỉ có duy nhất một tấm gương được phủ vải đỏ.

Trầm Hương nói: “Đây mới thực sự là Lầu Tiểu Cô Nương, theo ta!”

Nàng vén tấm vải đỏ phủ gương, tấm gương to như một cánh cửa. Trầm Hương nắm lấy cổ tay của nữ đệ tử kia rồi cả hai đi qua tấm gương, nói gì nữa đây đích thị là một bảo vật không gian.

Khung cảnh thay đổi đến choáng ngợp, nữ đệ tử kia như không tin vào mắt mình. Nàng đã vào một không gian khác, một thảo nguyên rộng lớn với một tòa nhà khổng lồ cao hàng trăm mét đứng sừng sững giữa thảo nguyên.

Nhìn nữ đệ tử kia ngỡ ngàng, Trầm Hương liền giới thiệu: “Đây là Thiên Nương Lâu, là Lâu thực sự của bọn ta, cái bên ngoài kia chỉ để che mắt thiên hạ mà thôi.”

Không câu thêm chương, Trầm Hương dẫn nữ đệ tử kia vào Thiên Nương Lâu để tới gặp Bạch San San.

Bạch San San lúc này đang ngồi đánh cờ với một mỹ nhân mặc váy đỏ rực.

Mỹ nhân váy đỏ kia vừa tùy tiện đi một nước cờ, sau đó môi hồng khẽ nói: “Đến lượt ngươi.”

Bạch San San lắc đầu cười nhẹ đáp hỏi: “Mẫu Đơn, ngươi đang cố tình thua sao?”

Mỹ nhân tên Mẫu Đơn mỉm cười đáp: “Ta muốn thắng là đằng khác!”

Nhìn nước cờ mạo hiểm mà Mẫu Đơn đã đi, Bạch San San cũng đã suy đoán ra ý nghĩ trong nước đi này.

Bỗng dưng có tiếng gõ cửa.

“Thưa Lâu Chủ, Thiên cho người gửi thư tới.” Giọng nói của Trầm Hương vang lên sau cánh cửa.

“Ồ! Xem ra ngươi và em rể ta có giao tình không tồi nhỉ?” Mẫu Đơn gõ gõ ngón tay lên bàn cờ, bàn cờ liền biến mất.

Bạch San San không trả lời chỉ khẽ ra lệnh cho Trầm Hương tiến vào. Trầm Hương dẫn theo nữ đệ tử kia vào.

Nữ đệ tử vừa vào tới nơi đã phải sững sờ lần nữa trước hai vị tuyệt đại mỹ nhân trong phòng, cả hai đều tỏa ra khí khái của thần linh nhưng nhanh chóng đã biến mất.

Nữ đệ tử vội đưa ra bức thư rồi nói với giọng hết sức cung kính: “Tiểu nữ Phi Phi, đệ tử Vạn Hợp Tông xin mạn phép tới đưa bức thư này cho Lâu Chủ Bạch San San.”

Bạch San San khẽ động ngón tay, lá thư bay từ tay Phi Phi sang tay nàng rồi mở ra.

Nội dung trong thư:

Bạch San San xinh đẹp dạo này ngươi khỏe chứ? Có mập lên không? Cũng một khoảng thời gian hai ta chưa gặp gỡ, ta cần ngươi giúp đỡ. Ta đang không biết phải làm sao, ta thực sự bế tắc, ta muốn mượn ngươi hai vị cường giả Luân Hồi Cảnh, dẫu biết là hơi khó nhưng đối với một người rộng lượng và xinh đẹp như ngươi thì chẳng nhằm nhò gì. Ta biết kiểu gì ngươi cũng đồng ý nên là ta cảm ơn nhé, ngươi là người xinh đẹp, tốt bụng, đáng yêu, giàu lòng vị tha nhất ta từng gặp.

Ký tên: Thiên…

Bạch San San đọc xong bức thư liền búng nhẹ, lá thư bốc cháy thành tro. Gương mặt lúc nào cũng bình thản của nàng lúc này đây có chút thoáng phớt hồng.

“Câu từ thẳng thắn như vậy, ngươi cũng thật là đáng ghét.” Bạch San San trong lòng có chút bất lực thầm nói.

Nội dung thư chỉ là Thiên muốn mượn nàng hai cường giả Luân Hồi Cảnh. Nhưng hắn còn không quên tâng bốc nàng một cách công khai và trắng trợn, tưởng chừng như vô duyên nhưng lại hiệu quả khỏi bàn.

“Thu xếp Cho A Lâm và A Tĩnh đến Vạn Hợp Tông trợ giúp.” Không mất quá nhiều thời gian, Bạch San San quay sang phía Trầm Hương nói.

“Khoan.” Mẫu Đơn nãy giờ ngồi im bỗng lên tiếng, giọng nói của nàng ngọt như mật hoa, êm như nước hồ mùa thu khiến con người ta trầm mê.

“Việc của ngươi à?” Bạch San San nhíu mày.

Mẫu Đơn đáp: “Để ta đi, ta muốn xem xem hắn rốt cuộc trông như thế nào.”

Bạch San San còn tưởng Mẫu Đơn có ý gì, ai ngờ xin đi thay để gặp Thiên. Nàng quá hiểu Mẫu Đơn, chắc chắn Mẫu Đơn sẽ không làm gì tổn hại đến Thiên vậy nên nàng gật đầu đồng ý: “Cũng được, nhưng mà ngươi phải áp chế tu vi xuống Luân Hồi Cảnh.”

Mẫu Đơn từ từ đứng dậy, chiếc váy đỏ xẻ tà cả hai bên cao tới tận hông lộ ra triệt để cặp đùi trắng nõn thon dài. Hai phần váy phía trước và phía sau chỉ vừa vặn ôm lấy phần thân dưới làm cho người ta tò mò mà thắc mắc nàng có mặc nội y bên trong hay không. Phía bên trên, bờ ngực tròn trịa hở hang được ôm lấy bởi bộ váy nhưng không thể che giấu đi thứ vưu vật tuyệt đẹp kia.

Đặt tay lên vòng eo thon, Mẫu Đơn tự mình chiêm ngưỡng lại nhan sắc sau đó nói: “Không biết ta ăn mặc thế này có hợp không?”

Bạch San San nói: “Kệ ngươi! Mắc mớ gì hỏi ta.”

“Lâu Chủ… ta có một thỉnh cầu.” Trầm Hương bỗng tiến lên nói.

Bạch San San: “Thỉnh cầu gì?”

Trầm Hương ngập ngừng: “Xin người cho phép ta đi cùng Hoa Đế, ta… ta cũng muốn gặp Thiên.”

Mấy năm về trước, khi Thiên còn là thằng còi cọc Luyện Khí kỳ, Trầm Hương và hắn đã có dịp gặp gỡ. Có thể nói Thiên là ân nhân cứu mạng của nàng, vì vậy ấn tượng về Thiên trong lòng nàng rất sâu.

Bạch San San cũng biết việc đó, nàng cũng không phải kẻ độc đoán nên sau khi suy xét một chút thì cũng gật đầu: “Được thôi, nhớ không có gì quan trọng tuyệt đối đừng ra tay.”

“Vâng thưa Lâu Chủ!”

Vậy là nhiệm vụ kêu gọi cứu viện của Phi Phi thành công ngoài mong đợi, cả ba người rời khỏi Thiên Nương Lâu.

Khi Phi Phi bước chân qua chiếc gương để trở lại với lầu Tiểu Cô Nương thì đoạn ký ức khi bước vào Thiên Nương Lâu biến mất. Nàng giật mình nhìn Trầm Hương rồi nhìn sang Mẫu Đơn lúc này đã dùng phép cải trang thành một thiếu nữ tuy xinh đẹp nhưng thua xa ban đầu.

Trầm Hương nói: “Đi thôi, về Vạn Hợp Tông trợ giúp tông chủ của ngươi.”

Phi Phi còn chưa kịp phản ứng, Mẫu Đơn cùng Trầm Hương đã kéo nàng qua một cổng không gian.

Thời gian Phi Phi đi gọi cứu viện thành công trước đó nửa ngày, Thiên đã dẫn một nửa đệ tử Vạn Hợp Tông tới Hoàng Văn Quốc.

… Bạn đang đọc truyện Tây du tại nguồn: https://tuoinung.com/2022/03/truyen-sex-tay-du.html

Hoàng Văn Quốc…

Bên dưới mật thất của Hoàng Cung, trên chiếc giường bằng vàng có hai thi thể của hai người phụ nữ. Tuy có làn da nhợt nhạt không chút sức sống nhưng dựa vào nhan sắc hiện tại có thể đoán khi còn sống hai nàng là mỹ nhân vạn người mê.

Lạc Hoàng Đế đứng cạnh chiếc giường vàng, bên hai cỗ thi thể hai người vợ lạnh ngắt, hắn hoài niệm nói: “Sớm thôi, ta sẽ lại được ôm ấp các nàng.”

Vì cái ngày này, Lạc Hoàng Đế đã chờ suốt mười mấy năm. Hắn chợt lùi lại hai tay dang rộng rồi ngửa mặt lên trần.

Căn hầm rung chuyển, trần hầm từ từ tách đôi rồi một người được thả xuống trong khi tứ chi bị trói bởi những sợi xích bằng pháp lực cực kỳ chắc chắn.

Nhìn người con gái đem lại cho mình những ký ức về hai người vợ, Lạc Hoàng Đế mặt đầy cảm xúc thầm nói: “Ngân Nguyệt, hoàn thành sứ mệnh của nàng đi.”

Người bị trói ở phía trên là Ngân Nguyệt, nàng đang bị bất tỉnh một phong ấn Lạc Hoàng Đế yểm lên cơ thể.

Trong tàng thư các của Hoàng Cung có một cuốn sách ghi chép về một pháp thuật cổ xưa có thể hồi sinh người chết. Điều kiện cần là phải tìm ra một người phù hợp cả về thể xác lẫn linh hồn để thực hiện nghi lễ hồi sinh. Điều kiện tiếp theo là kẻ được hồi sinh phải có linh hồn và phải còn ở trên dương thế. Nếu linh hồn bị Âm Binh bắt đi thì coi như hỏng hết.

Lạc Hoàng Đế hồi đó đã dùng một cách thức hết sức đặc biệt đem hai linh hồn của hai người vợ giữ lại trong cơ thể hai nàng là chờ tới ngày hắn tìm được cơ thể thích hợp để chứa linh hồn hai nàng.

Bây giờ hắn đã tìm thấy, mọi thứ cần đều đã có, chỉ cần hắn bắt đầu nghi thức hồi sinh là hai người vợ của hắn sẽ quay về.

Ngày hôm nay chính là ngày đó, từ hai bên căn hầm mở ra hai cánh cửa, hàng trăm cô gái bị che mắt được binh lính đưa tới đứng xung quanh chiếc giường vàng tạo thành một hình tròn.

Những cô gái này đều bị khống chế nên giống như con rối chỉ biết tuân lệnh. Từ lâu tin đồn về việc có tên háo sắc chuyên đi bắt cóc những cô gái xinh đẹp khắp nơi đã có, người dân có chết cũng không tin kẻ bắt cóc đó chính là vị Hoàng Đế đức cao vọng tròng được lòng dân chúng của bọn họ.

Những cô gái này bị bắt vào những khoảng thời gian khác nhau và tất cả đều vừa tròn 18 tuổi và còn trinh trắng.

Trong cuốn sách có ghi rằng cần có máu của 204 cô gái vừa bước sang tuổi 18 để tạo thành một pháp trận máu – Huyết Sắc Trùng Sinh Trận.

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng

VIP 1

Casino Trực Tuyến