Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNung.Link. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truy cập vào TuoiNung.Link để lấy tên miền hiện tại của Website TuoiNung.

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện Dâm >> Truyện Sex: Tây du (Update Phần 205)

Kèo cá cược

Truyện Sex: Tây du (Update Phần 205)


Phần 127: NGÀY ĐÓ SẼ ĐẾN

Sáng hôm sau…
Thiên mệt mỏi mở mắt, bên cạnh hắn là Ngân Nguyệt vẫn còn say giấc, nàng đang rúc vào hắn như để tìm hơi ấm, bờ môi hồng ẩn hiện nụ cười hạnh phúc.

Khi Thiên định đưa tay vuốt nhẹ mái tóc nàng thì bỗng xuất hiện một con linh miêu có bộ lông đen tuyền ngồi đó từ lúc nào nhìn hắn chằm chằm bằng cặp mắt xanh yêu dị.

Thiên giật mình, nhưng lại nhớ ra đó chính là cơ thể mới của Giai Kỳ. Hắn vẫn ôm Ngân Nguyệt trong lòng, miệng hỏi: “Thân thể mới ngươi đã có rồi! Còn không mau nói cho ta bí mật kia.”

Giai Kỳ ngáp một cái, nghoe ngẩy chiếc đuôi nói: “Được thôi! Dù gì với bản lĩnh và tâm cơ của ngươi hiện giờ đủ để biết một phần bí mật.”










Theo lời kể của Giai Kỳ, cách đây đúng 20 năm, tại Đông Hải Long Cung có một nàng công chúa cực kỳ xinh đẹp, tính cách cao ngạo băng lãnh, thiên phú tu luyện đứng đầu Đông Hải.

Nàng tên Long Huyền, Long Huyền năm đó vừa đúng 20 tuổi đặt chân vào Kim Cang cảnh trở thành người trẻ tuổi nhất của cả Tứ Hải đột phá cấp bậc này, do là công chúa của Đông Hải nên được rất nhiều nam nhân để ý, thiên tài có, phế vật càng nhiều. Bọn họ mơ một ngày được ôm ấp bóng hình xinh đẹp đó trong lòng nhưng tất cả đều bị mỹ nhân ấy lạnh lùng bỏ qua.

Mang trong mình nhiều điểm ưu tú đến vậy nên nam nhân có thể khiến nàng rung động cũng phải ngang ngửa hoặc hơn nàng.

Trong một lần lịch luyện tại Đông Sơn Hoang Đảo, nàng đã bị thương khi giao chiến với yêu thú nơi này, vết thương khá nặng khiến nàng ngất đi…

Khi tỉnh lại thì thấy những vết thương gần như chí mạng đã được chữa trị, bên cạnh nàng lúc đó còn có một nam nhân, chính hắn đã cứu nàng trong gang tấc và chăm sóc vết thương cho nàng.

“Ngươi đã cứu ta? Ngươi tên gì… sau này nhất định báo đáp.” Long Huyền tuy bị thương nhưng vẫn tỏ rõ tính khí cao ngạo của mình.

Nam nhân kia có gương mặt cực kỳ tuấn tú, cơ thể cao lớn đầy cơ bắp, hắn nở một nụ cười thân thiện: “Ta là Long Thiên, cũng ở Đông Hải thưa công chúa.”

“Sao? Ngươi cũng ở Đông Hải! Ta chưa từng gặp qua ngươi.” Long Huyền ngạc nhiên.

“Phải! Vì ta có địa vị không cao, thường được phái đi biên ải nên người không biết ta là đúng.”

Cuộc gặp gỡ định mệnh giữa Long Thiên và Long Huyền diễn ra như vậy.

Trên Đông Sơn Hoang Đảo có rất nhiều yêu thú mạnh mẽ, cả hai sát cánh cùng nhau chiến đấu, vượt qua sinh tử và có tình cảm với nhau lúc nào không hay.

Đứng trước Long Thiên, Long Huyền dù cao ngạo băng lãnh đến đâu cũng trở nên yếu đuối và muốn được che chở.

Trải qua sinh tử vô số lần, trong một lần Long Thiên vì đỡ cho Long Huyền một chưởng của yêu thú đã bị trọng thương rất nặng tưởng rằng sẽ không qua khỏi. Cũng may có sự tận tình chăm sóc của Long Huyền, nàng chính là động lực giúp hắn mau chóng bình phục.

Thời gian lịch luyện đó hai người đã gặp vô số kỳ ngộ, thực lực đại tăng. Sau đó cả hai trở về và tới trước mặt Long Vương bàn về việc hôn lễ bởi cả hai chỉ muốn ở cạnh đối phương.

Sau khi Long Vương tra ra thân phận tầm thường của Long Thiên thì một mực từ chối.

“Hỗn xược! Bao nhiêu thiên tài ưu tú địa vị ngút trời không chịu, lại đem lòng yêu tên có xuất thân hèn kém đến vậy? Con muốn Đông Hải ta mất mặt với tam hải còn lại hay sao?”

Long Huyền trước giờ chưa xin cha nàng điều gì, nàng quỳ xuống van xin: “Nhưng con yêu chàng thưa phụ hoàng, chàng tuy có xuất thân không cao nhưng phụ hoàng nhìn xem thiên phú chàng ấy rất tốt… lại là người ngay thẳng chính trực, mấy tên thiên tài kia chẳng là cái gì.”

“Việc ta đã quyết… thành chủ của Thiên Đấu Thành vừa ghé qua và hỏi cưới con cho con trai ngài ấy… tên đó rất ưng bụng ta nên ta đã đồng ý rồi, sang tháng sau sẽ cử hành hôn lễ.”

“Phụ hoàng… người không thể làm thế, hạnh phúc của con tự con quyết định.”

“Hỗn láo! Mau giam công chúa lại, cho đến khi hôn lễ được tổ chức tuyệt đối canh chừng nghiêm ngặt.”

Đêm hôm đó, một bóng người xông thẳng Long Cung đánh cho lính canh tan tác, hắn đánh sập cả phòng giam nơi Long Huyền bị cầm tù.

Trong cơn hỗn loạn, Long Huyền ngước lên về phía bóng người quen thuộc, nước mắt ướt nhòe.

Long Thiên dẫn nàng phá tan vòng vây và tẩu thoát khỏi Đông Hải, cả hai quyết định lẩn trốn đi thật xa, một nơi mà chỉ có hai người họ.

Một năm sau tại một nơi thâm sơn cùng cốc, Long Huyền mang thai. Đây là kết tinh của tình yêu mà hai người dành cho nhau, một mối tình bị ngăn cấm.

Cho đến khi người của Tứ Hải kéo đến vây bắt hai người về trị tội, tại đây đã xảy ra một cuộc chiến long trời lở đất. Long Thiên một mình đánh cho lũ người Tứ Hải tan tác phải rút về kéo cả các trưởng lão ra chợ chiến thì mới chế ngự được Long Thiên.

Khi cả hai bị áp giải về Đông Hải, do hôn lễ năm đó không thực hiện được nên Thiên Đấu Thành và Đông Hải xảy ra mâu thuẫn trở mặt thành thù.

Long Vương rất tức giận liền phong ấn tu vi của Long Thiên lại rồi ngày ngày tra tấn một cách dã man, đánh đến khi hắn thừa sống thiếu chết lại đem đi chữa trị và lặp đi lặp lại.

Còn Long Huyền, nàng cũng bị phong ấn tu vi và bị ép lấy đứa bé trong bụng ra. Tuy nhiên nàng dùng tính mạng của mình để uy hiếp Long Vương rằng nếu đụng đến con nàng nàng sẽ tự tử.

Không nỡ nhìn con gái chết, Đông Hải Long Vương đành chấp nhận với một điều kiện khi đứa trẻ được sinh ra sẽ bị đem đến nơi khác chứ không được ở lại Đông Hải, không thể để người ngoài biết được Long Huyền Công Chúa đệ nhất mỹ nữ Đông Hải Long Cung lại có một đứa con ngoài dã thú.

Một năm sau đứa trẻ ra đời, từ trong quả trứng màu đen nó phá vỏ chui ra. Toàn thân nó phát ra khí tức u ám, mái tóc dài bạc trắng, đôi con ngươi đỏ như máu giống mắt của ác quỷ, nó vừa nở thì liền khóc lớn, tiếng khóc của nó vang xa cả ngàn dặm.

Nhìn đứa con mình ngày đêm trong ngóng thành ra như vậy, Long Huyền không khỏi xót xa ôm nó vào lòng khóc òa. Đứa trẻ hung hăng mọc răng nanh cắn vào tay nàng đến chảy cả máu nhưng nàng vẫn rất ân cần.

Thấy mẹ khóc, đứa trẻ nhả miệng ra rồi chớp chớp đôi mắt quỷ dị nhìn mẹ rồi nở nụ cười ngây thơ.

Tiếng khóc của đứa trẻ làm kinh động đến cả Long Vương, lão liền sai người đến kiểm tra hai mẹ con bọn họ.

Sau khi phát hiện đứa cháu ngoại không chính thức của mình có hình dạng kỳ quái, Đông Hải Long Vương muốn đem đứa bé giết chết nhưng bị Long Huyền một mực ngăn cản.

Đúng lúc này từ trên thiên không, một vầng hào quang chiếu rọi xuống tận Đông Hải. Từ trong hào quang chói mắt bước ra một bóng người, khi nhìn thấy người đó Long Vương vội quỳ xuống: “Ứng Long Đại Nhân!”

Ứng Long nói: “Đông Hải Long Vương, con gái ngươi sinh ra một đứa trẻ mang lời nguyền, lời nguyền này nguồn gốc từ một thứ mà ngươi cũng chẳng dám nghĩ tới… nay ta phụng mệnh Thiên Đình đến đem ba người họ lên Thiên Cung ngươi có quản không?”

Địa vị của Ứng Long cực cao, nếu làm hắn phật ý thì cả Long tộc có thể bị diệt sát, Đông Hải Long Vương nào giám quản vội nói: “Ta không có ý kiến.”

“Tốt!” Ứng Long phất tay đem Long Huyền, Long Thiên cùng đứa con của hai người rời khỏi Đông Hải.

Sau đó thì Long Thiên chết do đỡ đòn từ Ứng Long thay cho con trai, Long Huyền đau đớn cùng cực nước mắt như mưa nhìn con trai mình bị móc mắt, rút xương rồi bị chính tay Ứng Long tung đòn hủy diệt.

Long Huyền sau đó cũng bị lấy đi ký ức và cảm xúc, trở thành một con người tàn nhẫn và khát máu sẵn sàng giết bất kỳ ai ngáng đường.

Khi nàng trở về Đông Hải, không ai còn nhận ra đệ nhất mỹ nhân năm nào nữa, nàng trở thành một trong các vị trưởng lão của Đông Hải, một mực đưa Đông Hải phát triển.

Long Vương thấy con gái như vậy lúc đầu rất vui, nhưng càng về sau lại càng thấy đau lòng. Nàng ta không hề bộc lộ bất kỳ cảm xúc gì, tình cảm cha con cũng vì thế mà phai nhạt.

Còn về đứa trẻ kia, nó không chết sau khi bị trúng đòn hủy diệt của Ứng Long. Dù bị lấy mất đôi mắt và xương cốt tuy nhiên bằng một cách thần kỳ nào đó nó vẫn còn hơi thở.

Nhận thấy sức sống mãnh liệt của đứa trẻ vô tội, Ứng Long thả nó xuống nhân gian cho nó tự sinh tự diệt.

Một đôi vợ chồng già đã tìm thấy nó trong rừng và đem về nuôi nấng, khi này đứa trẻ đã có người giúp đỡ lắp lại xương cốt và một đôi mắt mới, trở thành một đứa trẻ bình thường.

Nơi đó là một ngôi làng nhỏ giáp với Hoa Quả Sơn.

Đứa trẻ lớn lên nhanh nhẹn hoạt bát, do thừa hưởng nét đẹp từ cả cha và mẹ nên vô cùng khôi ngô tuấn tú nhưng thể chất lại cực kỳ yếu đuối, cơ thể gầy gò như sắp chết.

Tuy vậy vẫn có những cô gái để ý đến hắn, rồi vào cái ngày định mệnh cha mẹ nuôi hắn qua đời, hắn đau khổ chạy vào rừng khóc thật to.

Đúng lúc này có một con chồn bị thương rơi từ trên cao xuống trúng hắn, nhìn con vật đáng thương và hình như trên trời có thứ gì đó muốn đuổi giết nó, hắn bế nó chạy trốn.

Sau khi trốn vào một hang động, hắn vì bị thương nặng nên đã tắc thở ở tuổi 16, con chồn kia cũng chết theo và trong miệng nó ngậm một thứ gì đó phát ra ánh hồng.

Giai Kỳ kể đến đây thì ngưng lại, nàng dùng đôi mắt linh miêu nhìn Thiên chờ phản ứng của hắn.

Nghe xong, nước mắt Thiên đã rơi từ lúc nào. Phải, đứa trẻ khốn khổ đó chính là hắn của hiện tại. Cuối cùng thì Thiên cũng biết về thân thế của mình, nhưng hắn lại không vui vì điều hắn mong đợi.

Đó chính là lý do tại sao Huyết Hồng Quân lại nhận nhầm Thiên là cha hắn Long Thiên, bởi hai người có ngoại hình y hệt nhau. Năm đó Long Thiên vô tình cứu Huyết Hồng Quân một mạng, để cảm ơn thì Huyết Hồng Quân luôn tìm kiếm manh mối về vị ân nhân đó nhưng bặt vô âm tín. Mãi đến khi trận chiến giữa gã và Thiên xảy ra, Huyết Hồng Quân không nghĩ nếu Long Thiên còn sống sẽ trẻ như vậy nên liền đoán Thiên chính là con của vị ân nhân năm đó cho nên đã gạt bỏ mọi hiềm khích trước đây và tận lực giúp đỡ Vạn Hợp Tông.

“Vậy là cha ta đã chết! Mẹ ta là công chúa Đông Hải. Ta mang trong mình lời nguyền quái ác, bị móc mắt, rút xương… còn thứ gì tệ hơn không!” Thiên nói, giọng hắn trầm và lạnh lẽo đến đáng sợ.

Giai Kỳ nói: “Tin tốt là lời nguyền không còn, Ứng Long đã nhận ra trong đôi mắt và xương cốt của ngươi là nơi chứa lời nguyền nên đã lấy nó đi.”

“Vậy nói như thế chẳng phải tên Ứng Long đó cứu ta sao? Thật nực cười!” Thiên nhếch mép khinh bỉ.

Sau đó hắn hỏi một chi tiết quan trọng trong lời kể của Giai Kỳ: “Theo như ngươi nói thì khi cha mẹ nuôi ta tìm thấy ta mắt và xương cốt đủ cả! Những thứ đó ai là người lắp lại cho ta?”

Giai Kỳ lắc đầu: “Ta không thể nói! Ngươi còn quá yếu để biết điều đó.”

Nghe có vẻ Giai Kỳ đang muốn giấu diếm nhưng thực chất nàng không thể nói, nàng đã nhận Thiên làm chủ, chỉ khi hắn mạnh lên thì những kiến thức bậc cao bị kìm hãm trong nàng mới được giải phóng.

“Hazzz! Cuối cùng thì tò mò trong lòng cũng được giải đáp, đợi ta rời khỏi được nơi này thì sẽ đi tìm mẹ một chuyến… tuy không có chút tình mẫu tử nào với bà ta nhưng chí ít cũng muốn cho bà ta biết con trai còn sống và rất khỏe mạnh.”

Nói đến đây, Thiên nghiến răng: “Rồi đập bể đầu thằng Đông Hải Long Vương cho hả dạ!”

Giai kỳ cảm thấy không đúng bèn hỏi: “Ngươi không có chút gì là muốn báo thù hay sao? Cha mẹ ngươi và ngay cả ngươi cũng bị hại thê thảm như vậy.”

Thiên nhún vai: “Tất nhiên! Nhưng không phải lúc này, ta không muốn xuống đó rồi bị đập te tua. Ta muốn khi ta đến đó… Long tộc phải cúi đầu trước ta như một vị vua.”

Giai Kỳ gật gù: “Khẩu khí lớn lắm! Ta tin tưởng vào ngươi.”

Thiên nhẹ nhàng đắp áo cho Ngân Nguyệt sau đó đứng dậy nhìn về vầng thái dương đang nhô cao từ phía sau những dãy núi hùng vĩ, hắn hít thở một hơi thật sảng khoái rồi nói: “Cứ chờ đi! Ngày đó sẽ tới.”

… Bạn đang đọc truyện Tây du tại nguồn: https://tuoinung.com/2022/01/truyen-sex-tay-du.html

Hoang Thành…

Nơi đây vừa trải qua một cuộc tấn công của yêu thú, người trong thành bị thương vô số. Bên ngoài thành xác thú và người nằm la liệt.

Lúc này lính canh trên tường thành lại phát hiện ra dấu hiệu của yêu thú tấn công, lần này bọn chúng kéo đến rất đông.

Như Thế Thành Chủ Trực tiếp chỉ huy người dân ứng chiến, thời gian qua đã có vô số người gia nhập Hoang Thành, họ đều là những người vô tình bị đưa đến đây.

Như Thế lúc này đã là Địa Nguyên Viêm Mãn đỉnh phong, chỉ cách Kim Cang cảnh nửa bước chân nên thực lực vô cùng mạnh. Chỉ một lần ra đòn khiến hàng chục yêu thú bỏ mạng.

Lần này kéo đến đám yêu thú mạnh hơn, một đàn sói đen to lớn hung dữ và khát máu.

Mà con đầu đàn là Hắc Ma Lang Vương tu vi đã là Kim Cang cảnh giới, nó trực tiếp dẫn đàn công phá Hoang Thành nhằm ăn thịt người dân.

Khi đàn sói cả ngàn con lao đến từ mọi phía, mưa tên trong thành cũng bắn ra đáp trả.

Những loại nỏ cỡ lớn được bố trí xung quanh tường thành, cần 3 người mới khiến nó hoạt động trơn chu. Mũi tên của loại nỏ này rất lớn, dài tới hơn một mét, đầu mũi tên bịt sắt mài dũa sắc nhọn. Lực công phá của nó là vô cùng lớn, cho dù yêu thú Địa Nguyên Sơ kỳ nếu không phòng bị cũng có thể bị bắn thủng cả thân thể.

Nhờ có vũ khí lợi hại nên người trong thành đẩy lui được rất nhiều cuộc tấn công của yêu thú. Nhưng chỉ vũ khí là chưa đủ, vẫn có người phải ra ngoài thành chiến đấu để thu hút sự chú ý của yêu thú nhằm giảm bớt vũ khí tên nỏ nị tiêu hao.

Trong trận chiến lần trước đã có 3 người tu vi Địa Nguyên cảnh ngã xuống, hiện tại chỉ còn thành chủ Như Thế và hai người khác có tu vi cao nhất thành đứng ra chiến đấu.

Cuộc chiến kéo dài tới mấy ngày, đàn Hắc Ma Thiên Lang không công phá được thành nên đành rút quân bảo toàn thực lực.

Sau khi đàn sói rút thì bên Hoang Thành hò reo ăn mừng vì đánh đuổi được yêu thú.

Từ trên bầu trời, Thiên cưỡi Điêu quan sát mọi thứ diễn ra. Hắn có mặt ở đây vì một lý do, nguồn Linh Châu dồi dào của Hoang Thành. Hắn biết sự tồn tại của linh châu thông qua lời của Giai Kỳ.

Nếu có thể chiếm đoạt được nguồn Linh Châu đó, Thiên và cả đàn Ngân Lang thực lực sẽ đại tăng. Đến lúc đó việc tìm cách ra khỏi nơi này chỉ là vấn đề thời gian.

Qua tìm hiểu, Thiên biết được thành chủ Hoang Thành cứ 3 ngày lại tiến vào Linh Châu Động một lần sau ở trong đủ 1 ngày mới trở ra.

Mà trong thành chỉ có mình thành chủ tu vi cao hơn Thiên nên hắn không hề kiêng kị điều gì, có thể trực tiếp đến xin Linh Châu đổi lại Hoang Thành sẽ có sự bảo hộ của hắn và đàn Ngân Lang. Còn nếu thỏa thuận không thành thì trực tiếp cướp đoạt.

Đêm hôm đó…

“A… Ư… A… Nhẹ thôi chàng… ư!”

“Khà khà banh chân ra nào! Mãi bên nhau nàng nhé.”

“Ư… A… Thiếp sướng… Ứ!”

Trong phòng thành chủ, tiếng rên nam nữ phát ra hết sức mặn nồng. Rõ ràng là của thành chủ và thành chủ phu nhân.

Đột nhiên có tiếng người khẩn báo: “Thành Chủ! Có người xuất hiện ngoài thành.”

Như Thế đang bú vú Tô Mị một cách say sưa, bị phá đám liền gắt gỏng: “Tự xử lý đi… đừng làm phiền ta.”

Tô Mị quyến rũ rên rỉ khi được mơn trớn, nàng khẽ hỏi: “Chàng không định ra xem sao?”

“Không cần quan tâm! Hôm nay ta sẽ đưa nàng lên mây… khà khà.” Như Thế hít hà dàn da mịn màng của Tô Mị, dâm đãng nói.

“Nhưng thưa thành chủ… người đó không đi một mình… hắn đi cùng một bầy sói to lớn lông bạc.”

Nghe vậy Như Thế và Tô Mị nhìn nhau rồi bàng hoàng mặc đồ lại sau đó di chuyển ra phía tường thành.

Trên tường thành lúc này lính canh đang căng mắt ra quan sát nhất cử nhất động của đàn sói đặc biệt là kẻ đang cưỡi trên một con sói nhìn vô cùng dữ tợn.

Khi Như Thế có mặt, đám lính canh mới yên tâm phần nào.

Như Thế nhìn về phía đàn sói với những cặp mắt đỏ ngầu, nơi có một bóng người cưỡi trên lưng sói, mắt hắn sáng lên trong đêm tối, thứ ánh sáng xanh kỳ dị phát ra từ mắt hắn khiến người khác rùng mình lạnh sống lưng.

“Bọn chúng ở đó lâu chưa?” Như Thế thấy tình hình không ổn liền hỏi lính canh.

“Thưa ngài bọn chúng chỉ vừa đến, đứng đó và không làm gì cả.” Lính canh đáp.

“Con người sao? Hắn lại đi cùng bầy sói đó!” Như Thế nhíu mày suy nghĩ, chợt con sói hung tợn được người kia cưỡi lên bắt đầu di chuyển, nó bước chậm rãi về phía trước một cách hiên ngang.

“Mọi người cẩn thận! Chuẩn bị nỏ.” Như Thế lo lắng ra lệnh cho quân lính kéo dây nỏ sẵn sàng.

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng

VIP 1

Casino Trực Tuyến