Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNung.Link. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truy cập vào TuoiNung.Link để lấy tên miền hiện tại của Website TuoiNung.

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Chinh phục gái đẹp – Chương 8

Kèo cá cược

Truyện Sex: Chinh phục gái đẹp – Chương 8


Phần 95

Đinh Trường Sinh cùng Đường Linh Linh ôm nhau ngủ, đến nửa đêm lại tiến hành hữu hảo xâm nhập trao đổi thân thể với nhau, thẳng đến sáng sớm ngày hôm sau Đinh Trường Sinh tỉnh lại, lúc hắn mở mắt ra thì thấy Đường Linh Linh đã sớm tỉnh từ lúc nào, đang chống cằm nhìn hắn.
– Sao chị không ngủ đi, thức sớm làm gì?

– Nhìn em ngủ cũng là một sự hưởng thụ.

Đường Linh Linh tại trên trán Đinh Trường Sinh hôn một cái nói ra…

– Mấy giờ rồi? Sáng nay em còn có việc đây, không thể tới trễ.










Đinh Trường Sinh nhắm mắt lại, hưởng thụ thời gian yên lặng trước khi rời giường.

– Vẫn chưa tới sáu giờ, em có chuyện gì? Chuyện của cơ quan hay là việc tư?

Đường Linh Linh dời động thân thể mình, đem Đinh Trường Sinh ôm vào trong ngực rồi, hơn nữa vị trí này vừa vặn nếu Đinh Trường Sinh há miệng, thì chạm ngay vào đầu núm vú đỏ tươi của nàng mà ngậm vào trong miệng.

Đường Linh Linh không có lên tiếng nữa, nhưng lại rõ ràng dí sát bầu vú vào miệng hắn…

– Em hẹn mẹ nuôi đi xem mộ địa, cha nuôi vẫn còn gửi lại nhà quàn, nên cũng phải sớm ngày nhập thổ vi an.

Đinh Trường Sinh một bên liếm lấy cái đầu núm vú đang bắt đầu săn cứng lên của Đường Linh Linh, một bên vừa nói.

– Thật tình chị muốn cho em cứ cả đời liếm lấy như thế này, rất là thư thái.

Đường Linh Linh buông lỏng đầu Đinh Trường Sinh ra, đôi mắt say mê nhìn Đinh Trường Sinh nói.

– Nếu lúc nào chị muốn, cứ gọi em đến là được…

Đinh Trường Sinh cũng nhìn xem Đường Linh Linh toàn thân trắng như tuyết, người đàn bà này thật đúng là không tầm thường, nhìn xem bề ngoài thì có vẻ điềm đạm u nhã, nhưng nếu là đàn ông bình thường thì thật đúng là khó mà thỏa mãn được khi nàng lên cơn động dục…

Đinh Trường Sinh biết rõ nếu như I ở lại đây một hồi nữa, khẳng định sẽ gặp chuyện không may với cái lỗ nhỏ tham lam như không đáy kia, vội vàng đứng dậy mặc quần áo.

– Em mới vừa nói cái gì? Cái gì nhập thổ vi an?

Đường Linh Linh bình phục mình cảm xúc, vén một góc chăn lên hỏi.

Đinh Trường Sinh phải lập lại một lần nữa, lúc này Đường Linh Linh mới mở to hai mắt nhìn hỏi:

– Việc này chị cũng muốn đi cùng, sáng nay mấy giờ thì đi?

– Há, hôm nay chỉ là đi xem trước mộ địa, chứ chưa có chôn cất, lúc nào hạ táng em sẽ báo cho chị biết, cha nuôi vốn cũng không có mấy người bằng hữu, chị là một trong mấy người đó…

– Um… em nói giống như là con ruột của người ta vậy.

Đường Linh Linh liếc Đinh Trường Sinh nói ra.

Mười giờ sang, La Bàn Hạ tại trong phòng họp ngồi đầu bàn hình bầu dục, nhìn xem nhóm người thường ủy đang bàn tán, đây là lần đầu tiên ông triệu tập cuộc họp thường ủy hội, nội dung rất đơn giản, đó là vấn đề khai phát mảnh đất kia của cái xí nghiệp may…

Tuy mảnh đất này bỏ hoang hơn mười năm nhưng cả hai bí thư đời trước cũng không ai dám chạm vào quả bom này, trước sau gì thì cũng phải động, vì mảnh đất này là một vết sẹo của thành phố, nhưng ông vốn cũng không muốn chạm đến ngay lúc này, nhưng bây giờ xem ra là không động vào không được.

Nguyên nhân chủ yếu là do La Đông Thu thúc giục quá, hắn tới bái phỏng ông không bao lâu, nhưng cứ cách vài ngày lại gọi điện thoại hỏi thăm…

La Bàn Hạ cũng là hết cách rồi, nên lúc này mới triệu tập thường ủy hội để thảo luận.

Nhưng thường ủy hội lần này tụ tập cũng không trọn vẹn, chủ nhiệm tổ chức cán bộ mới vẫn chưa có bổ nhiệm, mà La Bàn Hạ cũng không cho gọi phó chủ nhiệm đang tạm quyền Đường Linh Linh, tư lệnh phân khu Dương Thành Quần thì xin vắng mặt, phó bí thư thành ủy thì chưa có, thoáng cái thì đã thấy thiếu ba thường ủy vắng họp, nhưng cuộc họp này vẫn phải triệu khai.

– Triệu tập cuộc họp này, rất đơn giản, đó là xử lý như thế nào về mảnh đất xí nghiệp may kia, tôi muốn nghe ý kiến của mọi người.

La Bàn Hạ lời ít mà ý nhiều nói.

Vốn ông cho là mình nói xong thì sẽ có nhiều người ý kiến, nhưng cảm thấy ngoài ý là rõ ràng không có ai lên tiếng, điều này làm cho La Bàn Hạ rất là khó chịu, trước kia chỉ cần Thạch Ái Quốc lên tiếng xong, thì Cố Thanh Sơn là người đầu tiên lên tiếng, kế tiếp là đàm người Đào Thành Quân nâng lên, như vậy cho dù là người của Để Khôn Thành phản đối, chỉ cần chính Để Khôn Thành không phản đối, thì cuộc nghị sự này xem như là đã xong.

Nhưng bây giờ La Bàn Hạ rõ ràng phát hiện, chủ nhiệm tổ chức cán bộ không phải là người của mình, trưởng thư ký thành ủy cũng không phải là người của mình, nhìn qua một vòng, một người cùng phe cũng đều không có, nếu nói Thạch Ái Quốc là bí thư bỏ đi, hiện tại xem ra, chính mình cũng hoàn toàn tê liệt.

– Khôn Thành, hạng mục khai phát này tiền đầu tư rất lớn, bên ủy ban thành phố có nghĩ tới chuyện này hay không vậy?

Không ai mở miệng nói, La Bàn Hạ đành đè nén trong nội tâm phẫn nộ, bắt đầu điểm danh.

Vốn Để Khôn Thành nâng chung trà lên uống trà, cũng là muốn tránh né La Bàn Hạ hỏi tới, nhưng La Bàn Hạ vẫn là hỏi tới ông đầu tiên, bất đắc dĩ, lại đem chén trà để lại cái bàn, lúc này ánh mắt mọi người đều tụ tập đến trên người Để Khôn Thành.

– Khai phát? Không có vấn đề gì, đây là chuyện tốt, bây giờ nếu muốn cũng vẫn còn kịp, chỉ là không biết xử lý vấn đề quyền lợi với công nhân viên cái xí nghiệp may đó như thế nào đây?

Để Khôn Thành hỏi ngược lại.

– Có ý tứ gì?

La Bàn Hạ cau mày hỏi, trước đó La Đông Thu nói đến vấn đề khai thác, nhưng còn chuyện công nhân viên xí nghiệp thì không nghe nhắc đến, vậy cùng với quyền lợi công nhân viên có quan hệ gì? La Bàn Hạ ở bên trong liền cảm thấy có chút bất thường.

– Xí nghiệp may bị phá sản, nhưng nếu phá sản, thì phải thanh toán, sổ sách thiếu nợ bao nhiêu, còn có bao nhiêu tiền chưa có thu hồi lại, phải được hạch toán rõ ràng, nhất là công nhân viên xử lý làm sao, là tính theo tuổi nghề hay là phân loại, theo tôi được biết, xí nghiệp may vẫn chưa có thanh toán cho bọn họ, nếu ai đến tuổi về hưu giờ vẫn không có tiền hưu, năm đó lúc phá sản, về tuổi tác của bọn họ cũng không có tiến hành an trí, những năm qua bọn họ đều là tự mưu sinh, đối với bọn họ mà nói, mảnh đất này chính là một phần nào tài sản của bọn họ, nếu như chúng ta khai phát mảnh đất này, đối với công nhân viên của xí nghiệp may này nếu không có câu trả lời thuyết phục, tôi tin rằng, chúng ta căn bản không khả năng khai phát mảnh đất này được đâu, không tin thì có thể cứ thử…

Để Khôn Thành nói xong, nâng chung trà lên uống một ngụm, sau đó không nói thêm gì.

La Bàn Hạ sau khi nghe được, sắc mặt càng lúc càng khó coi, ông thật sự là không biết bên trong còn có những việc này, lúc trước ông lấy được tin tức là cái xí nghiệp may không thể khai phát, là do bị đi lên Bắc Kinh cáo trạng, cho nên mới chậm trễ, không thể tưởng được chuyện căn bản của xí nghiệp may lâu nay vẫn không có xử lý.

Nhưng nói đi thì phải nói trở lại, năm đó giá trị còn thấp như vậy mà không xử lý, hiện tại bây giờ nếu xử lý, cái giá trị gì cũng tăng cao, thì xử lý làm sao đây?

– Còn những người khác có ý kiến gì không?

La Bàn Hạ nhìn về phía Đào Thành Quân nói, Đào Thành Quân bây giờ là trưởng thư ký của bí thư, cho dù là không có phương pháp gì, thì cũng phải lên tiếng ủng hộ chủ trương của La Bàn Hạ, đây là trách nhiệm của một trưởng thư ký bí thư…

– Xưởng may là địa lôi, sớm muộn gì cũng phải nổ, tiếng nổ muộn không bằng sớm cho nổ, hiện tại La bí thư muốn đưa ra vấn đề khai phát mảnh đất này, tôi tán thành, mảnh đất này hiện tại đã trở thành vết sẹo của bộ mặt thành phố Hồ Châu, cho nên nhất định phải xử lý, bây giờ chúng ta không phải là thảo luận mảnh đất này có muốn khai phát hay không, mà là khai phát mảnh đất này sẽ gặp những khó khăn nào, đối mặt với mỗi khó khăn, chúng ta thảo luận đưa ra biện pháp giải quyết, đây là ý kiến của tôi.

Đào Thành Quân không chút do dự lộ ra ngay quan điểm của mình.

Đào Thành Quân lời nói như một viên đá làm dấy lên sóng lớn ngập trời, chẳng những là làm cho bọn người Để Khôn Thành cảm thấy kinh ngạc, mà ngay cả La Bàn Hạ cũng không nghĩ tới Đào Thành Quân rõ ràng nói một câu trúng ý của mình, hơn nữa với trình độ cao như thế, đương nhiên, cái câu nói hoàn toàn cũng câu mà ông muốn nói ra, nhưng phải tự kiềm chế không thể thốt thành lời.

Chuyện này cũng khó trách, vốn là lời này là không cần Đào Thành Quân nói, nhưng bởi vì bên cạnh La Bàn Hạ không có người nào có thể gánh vác nỗi cái trách nhiệm này, không phải nói trách nhiệm này trọng yếu bao nhiêu, mà quan trọng là… ai dám đứng ra để làm cái chuyện này…

Đào Thành Quân với tư cách là đại quản gia thành ủy, nói như vậy La Bàn Hạ còn có thể lý giải được, nhưng mấu chốt của vấn đề là Đào Thành Quân không phải là thân tín của La Bàn Hạ, thời Thạch Ái Quốc còn làm bí thư, thậm chí Đào Thành Quân còn có mấy lần ở trong cuộc họp thường ủy đã cùng La Bàn Hạ đụng độ qua…

Đúng là sông có khúc, người có lúc, hiện tại Đào Thành Quân rõ ràng đứng ra vì bí thư thành ủy La Bàn Hạ mà nói chuyện, điều này khiến nhiều người cảm thấy tức cười, ngươi Đào Thành Quân vì bảo trụ vị trí của mình, chuyện gì cũng đều làm ra được ah…

– Xem ra trưởng thư ký đã cân nhắc qua chuyện này rồi sao?

Sở Hạc Hiên cười híp mắt hỏi.

– Đảng uỷ trông coi nhân sự, ủy ban coi kinh tế, đây là quy tắc, chúng ta cũng đã từng nghĩ qua vấn đề giải quyết cái xí nghiệp may này, nhưng bị giới hạn nhiều nguyên nhân, nên không thể thành công, cho nên lần này tôi nghĩ, nếu bây giờ hiện tại bí thư đã đặt quyết tâm giải quyết cái tai họa ngầm này, thì tất cả thành viên ban ngành Hồ Châu chúng ta đều nên đồng tâm hiệp lực, nghĩ hết tất cả biện pháp để giải quyết vấn đề này, không thể chỉ giao cho một bên ủy ban giải quyết được…

Đào Thành Quân đối mặt Sở Hạc Hiên không có hảo ý hỏi, lời nói trả lời của ông âm vang hữu lực, làm cho Sở Hạc Hiên lần nữa há hốc mồm, cũng không biết nên từ nơi nào công kích Đào Thành Quân nữa đây.

– Nói tới nói lui vấn đề chỉ là tiền, trước đó vài lần bên ủy ban không có giải quyết được cũng là bởi vì tiền, vẫn là câu nói đó, tiền ở nơi nào? Không có tiền giải quyết, thì làm như thế nào giải quyết vấn đề cũ của công nhân viên xí nghiệp may đây? Bây giờ thời gian đã trôi qua hơn mười năm, tiền chế độ giải quyết cho bọn họ làm sao bây giờ?

Để Khôn Thành nêu lên ý kiến, nếu như bây giờ không xuất ra ý kiến, chỉ sợ trong mắt mọi người thì mình chỉ là một chủ tịch thành phố vô năng rồi.

– Đã là như vậy, chúng ta trước hết phải thống nhất tư tưởng, đó chính là phải cải tạo lại mảnh đất xí nghiệp may này, hoặc muốn nhượng lại mảnh đất này, thì chúng ta sẽ an trí những công nhân viên chức của xí nghiệp này, phải cần bao nhiêu tiền? Khôn Thành, tôi cảm thấy chuyện này thì bên ủy ban phải nắm được cho thật rõ ràng, ít nhất chúng ta nên làm trước chuẩn bị đi, chỉ có nắm được rõ ràng cần phải tiêu tốn bao nhiêu tiền, thì chúng ta mới có thể biết được nếu như khai phát mảnh đất này, thì phải bỏ ra giá cả cao bao nhiêu?

La Bàn Hạ rốt cục định liệu xong nói.

– Vậy thì tốt, không thành vấn đề, La bí thư… không bằng như vậy đi, nếu mảnh đất này chuẩn bị khai thác, hơn nữa lại nằm trong khu vực thành phố, chúng ta sẽ thành lập một tiểu tổ gồm các lãnh đạo, La bí thư làm tổ trưởng, những người khác là phó tổ trưởng, như vậy dễ dàng hơn cho việc cân đối, nếu công trình này không làm được, thì chính là toàn thể lãnh đạo thành phố Hồ Châu đều là vô năng, như thế nào đây?

– Ừ, tôi thấy được, như vậy cũng tránh được việc dẫm chân nhau, có xảy ra vấn đề gì thì cũng dễ dàng hợp tác để giải quyết, nhưng mà nếu xảy ra vấn đề mà mọi người khước từ trốn tránh trách nhiệm, thì đừng có trách tôi…

La Bàn Hạ tối hậu nở nụ cười.

– Vừa rồi bí thư và chủ tịch đã nói tất cả như vậy chúng ta cứ thế mà áp dụng, nói gì thì nói thì trước tiên cũng là tiền, bí thư đã nói là phải nắm được rõ ràng sẽ tiêu tốn bao nhiêu tiền để giải quyết cho công nhân viên xí nghiệp may, tôi cho rằng là đúng, ít nhất cũng phải biết ví tiền của chúng ta có trả nổi số tiền kia hay không, nhưng tôi là thường vụ phó chủ tịch, tôi rõ ràng nhất của cải nhà của chúng ta thật sự là không lạc quan ah.

Sở Hạc Hiên nói ra, lại để cho mọi người lại rơi vào trầm mặc.

Thấy không người đáp ứng, Sở Hạc Hiên tiếp tục nói:

– Hiện tại trong thành phố tiền thu được từ các hạng mục nào, thì đều rất rõ ràng, mấu chốt là khu đang phát triển không có tiền thu, đã vậy còn đến thành phố xin tiền, tôi nghĩ tình hình như thế này thì đến lúc nào mới có thể thay đổi? Đây là nghi vấn của tôi, nếu như khu đang phát triển không năng lực cống hiến nộp thuế cho thành phố, như vậy khu đang phát triển có cần phải giữ lại hay không?

Rất nhiều người sửng sốt, ngay La Bàn Hạ cũng nghĩ không thông là Sở Hạc Hiên nâng lên cái vấn đề này, để đầu mâu chỉ hướng đến ai? Chẳng lẽ là chỉ vào Lâm Xuân Hiểu, chuyện này khả năng không lớn, Lâm Xuân Hiểu chỉ mới đến có vài ngày, nhưng nếu như không là Lâm Xuân Hiểu, thì chính là Đinh Trường Sinh rồi, nhưng chỉ một Đinh Trường Sinh thì có cần phải Sở Hạc Hiên tự thân xuất mã sao?

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232 Phần 233 Phần 234 Phần 235 Phần 236 Phần 237 Phần 238 Phần 239 Phần 240 Phần 241 Phần 242 Phần 243 Phần 244 Phần 245 Phần 246 Phần 247 Phần 248 Phần 249 Phần 250 Phần 251 Phần 252 Phần 253

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng

VIP 1

Casino Trực Tuyến