Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNung.Link. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truy cập vào TuoiNung.Link để lấy tên miền hiện tại của Website TuoiNung.

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Chinh phục gái đẹp – Chương 8

Kèo cá cược

Truyện Sex: Chinh phục gái đẹp – Chương 8


Phần 41

Ngay lúc Phó Phẩm Ngàn sắp bước ra ngoài thì Đinh Trường Sinh đưa tay ra, hướng nàng vẫy tay, ra hiệu nàng đến gần.
– Sao rồi? Muốn kỳ lưng phải không?

Phó Phẩm Ngàn tưởng rằng Đinh Trường Sinh muốn nàng chà lưng giùm hắn.

– Không phải, đến trò chuyện cùng em.

Đinh Trường Sinh nói.










Phó Phẩm Ngàn mỉm cười đi tới, nhưng không ngờ tên bại hoại Đinh Trường Sinh này rõ ràng nắm bắt lấy tay của nàng, dùng kéo Phó Phẩm Ngàn đến gần trong bồn tắm, ngay lúc nàng giật mình định kinh hô, thì Đinh Trường Sinh dùng một nụ hôn thật dài phủ lên đôi môi của nàng sắp sửa phát ra thanh âm.

Do hai người dây dưa nên nước trong bồn tắm tràn ra rào rào, mà lúc này Phó Phẩm Ngàn cũng đã thích ứng loại tình cảnh này, nhưng vẫn cảnh giác nhìn thoáng qua cửa phòng tắm đang khép hờ chưa đóng kín lại.

– Để cho Miêu Miêu nhìn thấy chúng ta ở trong này thì không tốt, đợi chút vào trong phòng ngủ không được sao?

Phó Phẩm Ngàn hờn trách nói ra.

– Hà… một chút em cũng đợi không được nữa rồi.

Đinh Trường Sinh nói xong mà bắt đầu cởi cái váy ngủ của Phó Phẩm Ngàn ra, tuy nói vậy nhưng nàng cũng phối hợp, tuy vẫn còn lo lắng con gái trong phòng sẽ nhìn thấy một màn như vậy, nhưng cùng tình nhân của mình tại trong phòng tắm làm chuyện này vẫn là lần đầu tiên của nàng.

Miêu Miêu nghe thấy được mẹ tiếng bước chân của mẹ mình tiến vào phòng tắm, đã qua một hồi lâu vẫn chưa có đi ra, trong phòng tắm đèn vẫn sáng, Miêu Miêu lặng lẽ mở ra phòng của mình, chân trần chậm rãi tiếp cận đến phòng tắm, đem lỗ tai kê sát vào vách phòng tắm, tuy đã nghe được thanh âm bên trong, nhưng nhìn không đến bên trong đến cùng đang làm gì đó.

Diễn náo loạn một hồi, Phó Phẩm Ngàn đang cầm lấy dương vật của Đinh Trường Sinh, năm ngón tay giữ lấy, trước sau xoa nắn một phen, dương vật hắn từ từ ngẩng đầu lên, trở nên vừa dài vừa lớn, tại trong tay nàng đã sưng cứng, phồng lớn lên nhiều gấp đôi, vừa thấy vậy miên man suy nghĩ, hai má Phó Phẩm Ngàn lại nóng lên, trong lòng tựa như có cây đuốc đang đốt nóng xuống cái âm hộ mình, bên trong âm đạo dần dần tạo nên vết ngứa không chịu nổi, liền hai tay nắm lấy cây thịt cứng rắn thẳng mài tại trên khe thịt cái âm hộ mình…

Đinh Trường Sinh thấy nàng tao thái, liền biết nhiệm vụ của mình nếu không cho nàng ăn no, thì hắn cũng đừng nghĩ đến chuyện thoát thân, gặp đầu khấc dương vật đã chạm đến miệng âm đạo, liền thuận thế nhấn vào một cái, hai bộ phận sinh dục thân thể liền kết hợp đến cùng nhau, hai tay ôm cổ của nàng, hạ thân của hắn thật nhanh đút vào…

Trong lúc nhất thời trong bồn tắm nho nhỏ khởi sắc lãng mạn, xuân sắc khôn cùng, cái mông của Đinh Trường Sinh phập phồng không ngừng làm nước bên trong nhộn nhạo vẩy ra ngoài, phần eo hắn đang không ngừng vận động, khi cao lúc thấp, cường mà hữu lực, dương vật lắc lư tiến thối liên tục bên trong âm đạo nàng, một hồi lại ôm nàng nghiêng người, từ phía sau sáp nhập, một bàn tay còn bất chợt vươn lên phía trước nắn bóp đôi vú, đến lúc mệt mỏi thì chính mình nằm xuống, Phó Phẩm Ngàn ngồi trên, cứ như vậy phi ngựa xóc nảy ném động, nhạc cực vong hình.

Nước trong bồn tắm gợn sóng ba đào mãnh liệt, hai người điên loan đảo phượng đắm mình hưởng thụ trong khoái cảm nhục dục, đao qua kiếm lại, dương vật đâm vào bên trong âm đạo không biết mệt mỏi, nhưng trong bồn tắm chật hẹp Đinh Trường Sinh lại không thể dùng hết sức thi triển đại quyền cước, nên đơn giản đem Phó Phẩm Ngàn ôm ở trước ngực, vội vàng hai bước bế nàng ra khỏi bồn tắm…

Đem nàng chống lấy hai tay lên thành bồn tắm, vểnh mông lên, sau đó cong lên chân nàng hai bên mở ra, còn chính mình đứng phía sau mông nàng, điều chỉnh tư thế cho cây dương vật hoàn toàn hòa cùng độ cao của cái âm hộ, hắn dựa vào một chút, liền dễ dàng toàn bộ thọc cây dương vật đi vào, hai tay vịn nàng phần eo nàng liền rút ra đút vào tần suất tự nhiên nhanh hơn, chọc vào đường hang âm đạo thêm ác hơn, một cái va chạm làm thân thể Phó Phẩm Ngàn cũng theo khẽ run lên, dịch nhờn bên trong âm đạo bị cây thịt chen vào làm cho hướng phía ngoài trào ra càng thêm hương sắc câu toan…

Một lúc sau thì cây dương vật Đinh Trường Sinh trướng đến sắp nổ mạnh, hắn tim đập khí tốc, cơ bắp buộc nhanh cứng rắn, vận đem hết toàn lực, đem cây dương vật đâm sâu để cho đầu khấc đụng chạm lấy miệng tử cung mới thôi, một vòng xung phong, mãi đến khi tinh quan đại động, hắn tự biết mình cũng sắp cầm cự không nổi.

Phó Phẩm Ngàn bị dương vật hắn liên tục không ngừng rút ra đút vào làm cho thở không ra hơi, một trận cao trào lan khắp toàn thân, khoái cảm bao phủ khắp cái âm hộ, càng lúc càng mạnh, thần kinh toàn thân cũng không ngừng toát ra kéo theo toàn thân cũng run rẩy, trong miệng cổ họng chỉ có thể miễn cưỡng phát ra:

– A… a… a…

Một chữ “a…” độc nhất, cuối cùng toàn thân co rúm người lại, sau đó đột nhiên thả lỏng, từ làn âm tinh theo từ trong tử cung dung mãnh phun ra tới, đường hang âm đạo cũng theo khẽ trương khẽ hợp có tiết tấu co rút lại bóp lấy cây dương vật, cửa miệng âm đạo thì như cái miệng nhỏ nhắn đang không ngừng khép mở…

Đinh Trường Sinh cảm nhận được cao trào Phó Phẩm Ngàn đang tiến đến, khi đường hang âm đạo của nàng xoa bóp vừa kẹp vừa buông lỏng, hắn thấy thoải mái đòi mạng, toàn thân lỗ chân lông đại trương, cơ bắp bụng hướng vào phía trong thân thể Phó Phẩm Ngàn ép chặt, theo vài cái lạnh run, từng làn tinh dịch giống như mũi tên từ trong lỗ tiểu đầu khấc bắn thẳng ra, toàn bộ đưa sâu vào đến cổ tử cung đang co rụt lại trong âm đạo.

Phó Phẩm Ngàn cả người xụi lơ, mặt mày mê ly, hơi thở hổn hển, khi tử cung rót đầy tinh dịch Đinh Trường Sinh thì nàng lại kêu lên:

– Nha… làm cho… chị chết đi… sướng quá… em ơi… ui sướng…

Kèm theo trong tiếng kêu, âm tinh lại tiết thêm lần nữa trào ra, Đinh Trường Sinh mới rốt cục bị tước vũ khí, hai người không hẹn mà cùng một ngụm thở dài, Đinh Trường Sinh cảm hai chân như nhũn ra, hơi run rẩy, nhưng lại không nghĩ lập tức đem cây dương vật rút ra, liền đem thân nghiêng về phía trước, hai tay đều nắm nàng một bên bầu vú Phó Phẩm Ngàn, nhẹ nhàng xoa nắn, đem dư vị cao trào lưu lại tận tình hưởng thụ.

Vừa rạng sáng ngày hôm sau, Đinh Trường Sinh thoải mái đứng lên, thật giống như là lần đầu tiên không có uể oải, tối hôm qua tại trong phòng tắm cùng Phó Phẩm Ngàn thân mật một lần, quay trở lại phòng ngủ lại làm thêm một lần rồi ngủ, hình như mất ngủ chỉ có Miêu Miêu, rõ nàng tối hôm qua ngủ không ngon.

– Chú sẽ đi Hải Dương một chuyến, rồi quay trở lại Hồ Châu rồi, không ghé qua Bạch Sơn nữa, Miêu Miêu… có muốn mua gì không? Đợi lát nữa chú dẫn cháu đi mua.

– Mua cái gì mà mua, Miêu Miêu cái gì cũng không thiếu, em cứ như vậy thì đem Miêu Miêu làm hư rồi…

Miêu Miêu còn chưa kịp lên tiếng, thì đã bị Phó Phẩm Ngàn cường ngạnh cự tuyệt, bởi vì nàng phát hiện con gái của mình đến thời kỳ trưởng thành rồi, rất khó quản giáo, lúc này mà nếu xảy ra chuyện gì, đây chính là chuyện nàng hối hận cả đời, cho nên bây giờ đối với việc quản giáo Miêu Miêu càng ngày càng nghiêm khắc.

– Um… chú Đinh có thấy mẹ cháu hiện tại ngang ngược bá đạo, không chịu nói đạo lý gì cả…

Miêu Miêu vừa ăn cơm vừa tố khổ.

– Được rồi mau ăn cơm cho xong rồi còn đi học, đã sắp thi cấp ba rồi, mà vẫn cà nhỗng như thế, chừng nào thì con mới có thể hiểu chuyện hả?

Phó Phẩm Ngàn một bộ cương bộ quyết nhìn Miêu Miêu lầu bầu.

Tuy ngoài miệng Miêu Miêu không nói gì nữa, nhưng trong nội tâm lại không phục mẹ mình, chỉ có quan châu được đốt lửa, không cho dân chúng thắp đèn sao? Đây là Miêu Miêu đối với mẹ của mình đánh giá, bởi vì nàng tối hôm qua thấy được những hình ảnh mà mình không nên thấy.

Đêm qua lúc Đinh Trường Sinh cùng Phó Phẩm Ngàn hừng hực khí thế chiến đấu trong phòng tắm, thì cánh cửa phòng tắm không biết từ lúc nào đã bị đẩy ra một đường khe nhỏ, lúc này Phó Phẩm Ngàn đang ý loạn tình mê, nên căn bản không có phát giác được, nhưng Đinh Trường Sinh thì không phải vậy, cho nên cánh cửa lặng lẽ di động một chút, hắn liền phát hiện ra chuyện này, hơn nữa hắn cũng biết nhất định là Miêu Miêu đang ở bên ngoài nhìn lén, hắn luôn mồm đối với cô gái nhỏ này không có hứng thú, nhưng nói là một chuyện, còn dục tính là một chuyện, hắn chẳng những đem Phó Phẩm Ngàn kéo đến gần sát cánh cửa phòng tắm, lại để cho Phó Phẩm Ngàn bày ra đủ loại không tư thế để cho Miêu Miêu nhìn thấy rõ ràng lúc cây dương vật rút ra đút vào trong cái âm hộ của mẹ mình, bởi vì như vậy Phó Phẩm Ngàn bày ra tất cả các trò đều là hiển lộ trước ánh mắt của Miêu Miêu, nhưng hết lần này, tới lần khác Phó Phẩm Ngàn đều là cam tâm tình nguyện, lại phát ra tiếng rên rỉ vui thích, làm cho người muốn ngừng mà ngừng không được.

Miêu Miêu suy nghĩ một chút, chợt nghe bên trong tiếng mẹ mình rên rỉ, sau đó chính là áp lực tiếng thở dốc, thanh âm này như vậy nhất định có đôi khi là trắng đêm không thôi, nhưng mà lúc trước kia mình cũng chỉ là có thể nghe, mà bây giờ hình ảnh loại này lại hiển hiện trước mắt, thanh âm mẹ mình giống như là con côn trùng nho nhỏ, từng khắc không ngừng gặm nuốt lấy xuân tâm thiếu nữ.

Khi đó Miêu Miêu cảm thấy cả người của mình cũng đều giống như cháy lên vậy, rốt cục không thể chịu đựng được vào trạng thái tình huống theo bản năng sinh lý thân thể, tiếng hô hấp càng lúc càng không đều, trong ý thức cũng mơ hồ không rõ…

Miêu Miêu đem tay vươn vào bên trong cái váy ngủ y, nhẹ nhàng vuốt ve lấy hai bầu vú săn chắc của mình, đỉnh đầu vú cao nhọn vừa bị ngón tay Miêu Miêu đụng vào thì cả người rùng mình một cái tựa như bị điện giật, lúc này Miêu Miêu thật là hy vọng đây là đôi tay của Đinh Trường Sinh, hai bàn tay kia so với nàng to gần gấp đôi, nắm tại trên bầu vú của mình xoa nắn trong tay, trong nháy mắt sau đó như có nhất giòng nước ấm trải rộng khắp toàn thân…

Lúc này Miêu Miêu cũng không có cảm thấy thoải mái, ngược lại là càng lúc càng khó thụ, bởi vì nàng sờ vú của mình vô luận như thế nào cũng không đạt được hiệu quả, tựa như gãi không đúng chỗ ngứa vậy, cảm giác sâu trong cái âm đạo non nớt kia có một làn sóng nhiệt thần bí càng trướng lên, thậm chí trướng đến mức làm cho bụng dưới Miêu Miêu có chút đau đớn, nhưng nàng vẫn không có biện pháp nào.

Cuối cùng Miêu Miêu lấy tay liền dùng sức hướng đến cái khe nứt nhỏ âm hộ của mình chà xát một chút, vẫn không có có tác dụng, ngược lại giống như lại them kích thích sóng nhiệt thêm sôi trào một chút, bên dưới dịch nhờn cứ tiết ra từng chút một, Miêu Miêu cảm thấy thật sự không thể chịu đựng được rồi, nàng thống khổ rên rỉ một tiếng, miệng cũng mắng lên…

– Đinh Trường Sinh… tên khốn kiếp này!

Nàng cũng không biết là lấy lý do gì mắng hắn, tóm lại lúc này nàng đặc biệt hận hắn! Hận hắn không thể xuất hiện ở trước mặt mình, hận hắn không thể chà đạp minh như hắn đang chà đạp người đàn bà kia là mẹ mình…

– Chú Đinh… hãy để cho chú cùng đi đến Hải Dương đi, cháu rất lâu đã không gặp được ông Vương rồi, cháu rất nhớ đến ông…

Miêu Miêu bày làm ra một bộ ánh mắt rất là tội nghiệp…

– Không được, bây giờ là thời khắc mấu chốt để ôn bài, nếu không nắm vững bài học thì làm sao bây giờ, một bước theo không kịp thì từng bước theo không kịp, dứt khoát không được đi đâu…

– Ừ, mẹ của cháu nói rất đúng, như vậy đi… nếu thi cấp ba mà cháu thành tích tốt, đến lúc đó chú sẽ dẫn cháu đi Bắc Kinh chơi, được không?

– Được, đây chính là chú nói, đúng rồi… chú nói thành tích tốt, rốt cuộc là tiêu chuẩn cụ thể như thế nào vậy?

Miêu Miêu rất khôn khéo, hỏi.

– Vấn đề này… chú không phải là lão sư, vậy để do mẹ của cháu định đoạt a.

Đinh Trường Sinh đem quyền quyết định giao cho Phó Phẩm Ngàn.

– Thành tích trong năm, nằm trong top năm người đứng đầu, nếu không thì đừng có bàn chuyện đi đâu nữa.

Phó Phẩm Ngàn không chút do dự nói ra.

– Vậy là rất xấu rồi, mẹ à… rốt cuộc có phải con là con ruột của mẹ không vậy? Nói vậy chẳng khác nào giết con được rồi.

Miêu Miêu nghe xong điều kiện này, lập tức liền nhụt chí.

– Xem kìa, mẹ biết ngay là con không nghị lực mà, tốt rồi… chuyện du lịch Bắc Kinh cái gì đó, không tới phiên con đâu, đến lúc đó con ở nhà giữ nhà là được rồi, để mẹ đi.

Phó Phẩm Ngàn hiện tại bây giờ không cần phải che giấu mối quan hệ giữa nàng và Đinh Trường Sinh nữa, ngược lại còn là rất thích ý cùng Đinh Trường Sinh ở giữa loại quan hệ này.

Kỳ thật có đôi khi ngẫm lại, nếu thằng này chiều nào cũng đều trở về thì tốt rồi, nhưng chính nàng cũng minh bạch chuyện này là không thể nào, trái lại nếu suy nghĩ sâu hơn một chút, nếu quả thật mà được như vậy, thì hai người sẽ có còn có hay không cái loại cảm giác mới mẻ này? Sẽ còn có hay không cái loại cuồng nhiệt say mê tiểu biệt thắng tân hôn, cái này rất khó nói, bởi vì cảm giác mới mẻ thì cũng phải cần duy trì, chứ cứ ngẩng đầu lên thì nhìn thấy hàng ngày, nhất định là sẽ không có cảm giác mới mẻ đấy.

– Được, cứ quyết định vậy nha, chú Đinh… nhưng đến lúc đó nhỡ chú không chịu mang cháu đi thì làm sao bây giờ? Phải có điều kiện chứ?

Miêu Miêu còn nói thêm.

– Phải có điều kiện? Vậy dễ rồi, nếu như đến lúc đó chú không có thời gian dẫn cháu đi, vậy thì đến chỗ của chú ở một thời gian ngắn, Hồ Châu cũng là không tệ đâu, đến lúc đó chú sẽ an bài cho cháu ở trong một biệt thự ven hồ, cháu tha hồ nghỉ ngơi giải khuây…

– Được, đây chính là chú nói đấy…

Miêu Miêu dùng sức cắn một cái bánh bao, hận hận nói ra.

Đinh Trường Sinh nhìn nhìn Phó Phẩm Ngàn, nở nụ cười, đúng lúc này, trên bàn ăn điện thoại di động của hắn chấn động lên, Đinh Trường Sinh xem xét, chính là Đỗ Sơn Khôi gọi tới, trong lòng hắn liền có một loại dự cảm bất thường.

– Này… anh Đỗ, có chuyện gì vậy? Em đang ở tại Bạch Sơn đây này.

Đinh Trường Sinh tiếp thông điện thoại hỏi.

– Ừ, cậu mau trở về đi, đã xảy ra chuyện, Đàm Quốc Khánh đã tìm tới cửa, tôi sợ chuyện không may xảy ra, có mình tôi bên này không ứng phó qua nổi.

Đỗ Sơn Khôi trầm giọng nói.

– Chuyện khi nào?

– Ngay sáng sớm ngày hôm nay, tôi nhìn thấy Đàm Quốc Khánh đến bệnh viện, mặc dù không biết là đang làm gì, nhưng khi theo hắn vài bước, phát hiện hắn đến phòng bệnh của Cổ Thanh Sơn, tôi rất lo lắng…

Đỗ Sơn Khôi ẩn nấp ở góc rẽ bệnh viện, nhìn về phía xa bóng lưng Đàm Quốc Khánh dần dần biến mất nói ra…

– Ừ, anh chú ý bảo vệ tốt an toàn của Cổ Hiểu Manh, em trở về ngay đây.

Đinh Trường Sinh ở trên bàn cơm nói ra, vội vàng ăn vài miếng cơm liền cáo từ.

– Có phải là đã xảy ra chuyện?

Phó Phẩm Ngàn một bên cầm quần áo cho Đinh Trường Sinh, vừa hỏi.

– Không có việc gì, các người từ từ ăn, em phải chạy về Hồ Châu, còn Miêu Miêu sắp tới nhớ thi cho tốt, hãy nghe lời mẹ cháu nói, đến lúc đó chú dẫn cháu đi Bắc Kinh chơi.

– Được rồi chú lái chậm xe một chút, chú ý an toàn.

Miêu Miêu cũng hiểu chuyện, cùng mẹ của nàng cùng nhau đưa Đinh Trường Sinh đến cửa ra vào.

Hai mẹ con quay trở về tiếp tục ăn cơm, nhưng Miêu Miêu thì không yên lòng, Phó Phẩm Ngàn ngẩng đầu nhìn lên, chứng kiến Miêu Miêu dáng vẻ mất hồn mất vía, liền dùng chiếc đũa gõ một cái lên chén cơm…

– Này, ăn cơm đi, con nghĩ gì vậy?

– Mẹ… vừa rồi chú Đinh nói đến Cổ Hiểu Manh là ai vậy à?

Miêu Miêu ngoẹo đầu hỏi.

– Mẹ làm sao biết được, việc này hắn lại không nói.

Phó Phẩm Ngàn không để ý chút nào nói ra.

– Ôi trời… sao mẹ ngốc quá vậy, mẹ và chú Đinh đã có mối quan hệ này mà còn chờ chú nói ra sao? Sẽ mẹ không hỏi chứ? Chú đang ở tại đây, tại trong nhà của mẹ, mà tâm tư của chú lại đang quan tâm đến an nguy của một người đàn bà khác, mẹ không thấy là rất quá đáng sao?

Miêu Miêu đem chén cơm buông xuống, lải nhải chất vấn.

– Ai… còn nhìn lại con, mẹ không nóng nảy, còn con lại nói mò mẫm khẩn trương cái gì vậy, ngươi còn nhỏ, nên không hiểu được giữa đàn bà và đàn ông đến cùng là chuyện gì xảy ra, có đôi khi yêu, không nhất định lúc nào cũng phải chiếm hữu, con có thấy những đôi vợ chồng lúc nào cũng bên nhau, mỗi ngày đều sinh hoạt chung một chỗ, nhưng lại ly dị có nhiều hay không? Mẹ và chú Đinh con như vậy là rất tốt rồi, hiện tại tâm nguyện lớn nhất của mẹ không phải là cùng hắn tồn tại muôn thuở gì cả, mà là chính con, chờ con trưởng thành, gả chồng sinh con, có một nơi an ổn để trở về, đời này con chính là hy vọng của mẹ, hiểu chưa?

Phó Phẩm Ngàn kẹp một đũa thức ăn cho Miêu Miêu, sau đó tiếp tục ăn cơm.

Miêu Miêu nhìn nhìn Phó Phẩm Ngàn, có cái hiểu, có cái không, nhưng dưới cái nhìn của nàng, mẹ mình làm như vậy thật sự là rất uổng phí rồi, nhưng mẹ của nàng là một người đàn bà như vậy, lúc trước cha mình bị bệnh, thì mẹ mình thậm chí không tiếc bán đứng thân thể của mình, nếu đêm đó không gặp phải chú Đinh, thì hiện tại tình huống mẹ mình là cái dạng gì cũng chưa biết…

– Chờ đợi lâu như vậy, ông không thấy mệt mỏi sao?

Tại trong một cái hẻm nhỏ, Đỗ Sơn Khôi vừa nhìn thấy Đàm Quốc Khánh theo một cái tường xây làm bình phong ở cổng sau tường đi ra, nhưng cầm trong tay của hắn là một khẩu súng chỉ vào Đỗ Sơn Khôi rồi nói.

– Không phiền lụy, vì tôi nhận ủy thác của người, Đàm Quốc Khánh… ông rõ ràng còn ở tại Hồ Châu, thật sự là lá gan quá lớn.

– Tôi biết ông là người của ai, trở về nói cho Đinh Trường Sinh biết, chuyện của hắn và tôi vẫn chưa xong đâu, nếu không có hắn, lão tử sẽ không đến nước này, nhưng tôi là người ân oán rất rõ ràng, bất quá… tôi có chuyện muốn tìm hắn nói chuyện, ngươi tốt nhất chuyển lời cho hắn, đêm nay hoặc là đêm mai, chúng ta hẹn thời gian gặp mặt, tốt nhất là một mình hắn đến, bằng không mà nói, tôi sẽ không xuất hiện đâu…

– Ông cũng không phải là không có số điện thoại của hắn, sao ông không gọi điện thoại cho hắn? Tuy tôi có thể giúp một tay, nhưng các người đã từng là đồng sự, có lời gì mà khó nói ah.

Đỗ Sơn Khôi đối mặt với khẩu súng của Đàm Quốc Khánh, không có một chút vẻ sợ hãi, bởi vì theo kinh nghiệm của hắn đến xem, Đàm Quốc Khánh căn bản không có lên đạn vào nòng súng.

– Đừng có theo tôi nữa, bằng không mà nói, tôi sẽ không khách sáo đâu.

Đàm Quốc Khánh nói xong xoay người muốn rời đi.

– Đàm Quốc Khánh, chuyện ông và Đinh Trường Sinh ở giữa mâu thuẫn là mâu thuẫn giữa hai người đàn ông, đừng có làm liên lụy tới những người khác, tôi vừa mới ở tại bệnh viện theo dõi ông đây, nếu như ông nói ông đến bệnh viện không có gì ý đồ, đánh chết tôi cũng là không tin, tôi không cần biết ông có mục đích gì, tôi cảnh cáo ông, đừng có đồ làm tổn thương đến người của Đinh Trường Sinh quan tâm, nếu ông cứ làm như vậy, tôi có thể bảo đảm, người nhà của ông cùng bằng hữu cũng sẽ bị đãi ngộ giống vậy, Đinh Trường Sinh người này cho tới bây giờ đều không có hành động cái gì gọi là quy tắc, chỉ có đạo nghĩa giang hồ, ai vi phản đạo nghĩa giang hồ người đó sẽ cửa nát nhà tan, chết không có chỗ chôn.

Đỗ Sơn Khôi mặt không đổi sắc nói ra.

– Ha ha, rất cứng rắn, tôi cũng nói cho ông biết, con người của tôi thì không chú trọng đến đạo nghĩa giang hồ, trở về nói cho Đinh Trường Sinh biết, nếu như không làm theo lời tôi bảo, tôi sẽ tìm đến từng người đàn bà của hắn, hắn nói hắn không có người nhà phải không?? Vậy đàn bà của hắn có tính vào người thân thuộc không? Đến lúc đó đừng trách những người đàn bà vô tội kia bị người không thuộc về mình đãi ngộ, tôi sẽ chăm sóc tốt cho bọn họ.

– Ha ha, tốt lắm… tôi sẽ chuyển đạt, vậy thì hãy nhìn một chút ai sẽ nhanh tay hơn ai a.

Đỗ Sơn Khôi cười một tiếng nói.

Hai người cũng không hề động thủ, nhưng Đỗ Sơn Khôi chú ý tới, một tay Đàm Quốc Khánh còn quấn băng gạc, xem ra lần trước Đinh Trường Sinh hạ thủ cũng không nhẹ, đến bây giờ Đàm Quốc Khánh cũng chưa có khôi phục, nhưng Đàm Quốc Khánh người này cũng là một lão gia hỏa không theo lẽ thường xuất bài, cho nên không thể khinh thường, phải trở về nhắc nhở Đinh Trường Sinh, lão này nếu là không thanh trừ, thì sớm muộn gì cũng là kẻ gây ra họa.

Lúc Đinh Trường Sinh chạy về Hồ Châu, thì Đàm Quốc Khánh sớm cũng không biết chui đi nơi nào, còn Dương Phụng Thiến mặc dù có chú Long an bài người bảo vệ, nhưng vì lý do an toàn, nên nàng dẫn Lăng Sam vội vàng chạy về Bắc Kinh, hiện tại điều Đinh Trường Sinh lo lắng duy nhất vẫn chính là một nhà Cổ Hiểu Manh, nếu như Đàm Quốc Khánh không từ thủ đoạn, xem ra chính mình cũng phải sớm tính toán, phòng ngừa chu đáo.

– Lan chính ủy, em là Đinh Trường Sinh, chị có rảnh không? Em bây giờ muốn bái phỏng, chị có thời gian tiếp đãi em không vậy?

Đinh Trường Sinh trở lại Hồ Châu gặp Đỗ Sơn Khôi về sau, liền làm ngay bố trí.

– Có thời gian, chị còn đang ở phòng làm việc đây, vậy gặp mặt nơi nào?

Lan Hiểu San rất phối hợp.

– Chị ước định địa phương đi, em bây giờ cũng không thích hợp đến đơn vị chỗ của chị, miễn cho dẫn xuất cái gì lời ong tiếng ve, đến lúc đó sẽ không tốt, chị kiếm chỗ đi a.

Đinh Trường Sinh nói ra.

– Miệng lưỡi trơn tru, vậy thì đến nhà hàng phía tây đê đảo đi a.

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232 Phần 233 Phần 234 Phần 235 Phần 236 Phần 237 Phần 238 Phần 239 Phần 240 Phần 241 Phần 242 Phần 243 Phần 244 Phần 245 Phần 246 Phần 247 Phần 248 Phần 249 Phần 250 Phần 251 Phần 252 Phần 253

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng

VIP 1

Casino Trực Tuyến