Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNung.Link. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truy cập vào TuoiNung.Link để lấy tên miền hiện tại của Website TuoiNung.

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Chinh phục gái đẹp – Chương 8

Kèo cá cược

Truyện Sex: Chinh phục gái đẹp – Chương 8


Phần 10

Vạn Hòa Bình nghe được Đinh Trường Sinh nói như vậy, trên người mồ hôi lập tức tuông ra, Vạn Hòa Bình vẫn luôn tận sức cứu người, những sự tình này thì ông không có suy tính, cho nên khi Đinh Trường Sinh vừa nói như thế, ông có cảm giác thật giống như là một cái bẫy giăng ra vậy, không giải cứu được cũng chết, mà giải cứu được vẫn là chết.
– Vậy làm sao bây giờ?

Vạn Hòa Bình hỏi.

Đinh Trường Sinh không nói, nhìn xem trong xe còn mấy cảnh sát khác, đưa mắt liếc ra hiệu.

– Mấy người đi ra ngoài trước chút đi.










Vạn Hòa Bình nói.

Đợi đến lúc mấy tên cảnh sát kỹ thuật đều đi ra ngoài, Đinh Trường Sinh cầm qua trên bàn thước cái thước ba góc nói ra:

– Bọn cướp hiện tại đang ở vị trí này trong nhà xưởng, nhưng cụ thể thì không biết, đằng sau nhà xưởng là một con sông, bây giờ đang là lũ xuân, nước lên rất rộng, cảnh sát thì không cách nào đến gần, nhưng tại bờ sông bên kia, tôi cảm thấy có thể sắp xếp một chiếc xe có tiểu tổ bắn tỉa, hoặc là một chiếc thuyền nhỏ, nếu như cứu được ra, con tin sẽ từ nơi này đi ra ngoài, tránh đi phóng viên trước mặt, nếu như cứu không ra con tin, thì thi thể con tin cũng phải từ nơi này lấy đi ra ngoài…

Vạn Hòa Bình ngơ ngác nhìn hắn đánh dấu trên bàn, lại nhìn Đinh Trường Sinh, hơn nữa ông cũng nghe được trọng yếu không phải là Liễu Sinh, mà là không thể để cho Liễu Sinh có chuyện gì phát sinh sẽ làm liên lụy đến Ngô Minh An, đây mới là điều trọng yếu nhất.

Cứu ra Liễu Sinh, lén lút mang đi, đây là kết quả tốt nhất, nhưng cứu không được con tin, thì vẫn còn phương án lấy thì thể của nàng, tin rằng chỉ cần mình làm được chuyện này, thì Ngô Minh An sẽ thỏa mãn, một Liễu Sinh thì tính là cái gì, chỉ cần Ngô Minh An không có việc gì, thì muốn bao nhiêu Liễu Sinh lại không có?

– Tôi hiểu rồi.

Vạn Hòa Bình cười híp mắt dựng thẳng lên ngón cái, nói ra.

– Um… đây là kết quả tốt nhất, nhưng làm thế nào để hoàn thành kết quả này, còn phải có một điều kiện, đó chính là không có người nào biết đến chuyện con tin này ra sao.

Đinh Trường Sinh nói xong cũng nắm lên trên bàn một chai nước suối, hướng phía vị trí tốt tự chọn đi đến, chỉ cần trời tối, hắn sẽ tìm cách lẻn vào trong nhà xưởng, tìm cơ hội để cứu Liễu Sinh ra.

Đinh Trường Sinh đi rồi, Vạn Hòa Bình gọi vào tới một người mà mình tuyệt đối tín nhiệm, sau đó nói:

– Người mới vừa rồi là người của chúng ta, sau khi trời tối, hắn phối hợp với chúng ta đi vào trong cứu người, cậu dẫn mấy người đến bờ sông đối diện, yểm hộ hắn, mang theo súng bắn tỉa, ngàn lần không nên ngộ thương hắn, hiểu chưa?

– Vâng hiểu rõ, tôi đi ngay sắp xếp.

– Ừ, đúng rồi… nếu như hắn có thể cứu con tin ra, các người hết thảy đều nghe theo lời của hắn, biết không?

– Minh bạch, còn có chuyện gì nữa không cục trưởng.

– Không có, chú ý an toàn.

Vạn Hòa Bình nhìn nhìn đồng hồ trên tay, còn có nửa giờ thì trời tối, lúc này cũng nghe không được tiếng bọn cướp.

Ở cách hiện trường không đến hai cây số, một chiếc xe dừng ở ven đường, lái xe xuống xe giống như là đang sửa xe vậy, nhưng trong xe đang ngồi một nam một nữ, nam là Tửu Tinh Huệ Tử, nam là Tửu Tinh Tam Dương.

– Vẫn chưa liên lạc được sao?

Tửu Tinh Huệ Tử hỏi.

– Chỗ đó tín hiệu hình như là bị phá gây hiểu cho nên đến giờ vẫn không liên được.

Tửu Tinh Tam Dương lo lắng nói ra.

– Hỗn đãn, tôi đã nói qua cho anh bao nhiêu lần rồi, tất cả các chi tiết tỉ mỉ đều phải cân nhắc đến, anh xem anh đã lập ra chi tiết tỉ mỉ như vậy sao? Chúng ta bây giờ không liên lạc được với bọn hắn, bọn hắn bước tiếp theo có biết phải làm cái gì bây giờ? Bọn chúng ngu xuẩn như vậy, còn không biết sẽ xảy ra cái chuyện gì nữa đây này.

Tửu Tinh Huệ Tử tức giận nói ra.

– Vâng, đây là sai lầm, tôi… tôi sẽ tận lực.

– Đây là một cơ hội tốt biết bao, chúng ta không có thời gian, Ngô Minh An chủ chánh thành phố Giang Đô này đối với bước tiếp theo phát triển của chúng ta cực kỳ bất lợi, chúng ta muốn đưa Chu Bội Quân lên đài, tất cả đều đáp ứng tốt rồi, làm lãng phí chúng ta quan hệ tốn nhiều tiền tài như vậy, đến bây giờ rõ ràng vẫn không có tiến triển, tôi nghe nói, lãnh đạo cao tầng rất coi trọng Ngô Minh An, nếu như thất bại trong gang tấc như thế này, thì đồng nghĩa với tất cả các cố gắng của chúng ta bị uổng phí đi.

– Đúng rồi, Huệ Tử tiểu thư… còn có một việc, tôi nhìn thấy chính là cái tên Đinh Trường Sinh ở Hồ Châu kia một mực đi theo xe của chúng ta, bất đắc dĩ mới cùng xe của hắn đụng vào nhau để gây cản trở, nhưng không thành công, đoán chừng lúc này Đinh Trường Sinh rất có thể cũng ở bên trong chỗ đó đây này. Tửu Tinh Tam Dương nói ra.

Tửu Tinh Huệ Tử nghe được Tửu Tinh Tam Dương nói như vậy, hất tay một cái liền là há hốc miệng ra.

– Cái gì… sự tình trọng yếu như vậy mà anh đến bây giờ mới nói, thằng tiểu tử kia quỷ kế đa đoan, nếu không phải là hắn, chúng ta bây giờ cùng với sắt thép Tạ thị tiếp xúc cũng sẽ không khó như thế, chúng ta vẫn luôn tận sức muốn đem sắt thép Tạ thị mang đến Giang Đô, thậm chí không tiếc là bơm tiền cho sắt thép Tạ thị, nhưng sắt thép Tạ thị lại chọn trúng Hồ Châu, cái này là do tên Đinh Trường Sinh kia giở trò quỷ, anh quả thật…

Tửu Tinh Huệ Tử tức giận nói không ra hết câu được.

Cảnh ban đêm dần dần càng tối, bọn cướp bên trong đã bắt đầu mất đi nhuệ khí, bởi vì bọn họ nhận thức là nhiệm vụ của bọn họ đã hoàn thành, nhưng bọn hắn không có có ý thức được là tử thần chính đang lặng lẽ tới gần bọn họ.

Đinh Trường Sinh không đánh giá cao bọn cướp này, chẳng những không có ai xạ kích lúc hắn đến gần nhà xưởng, trong xưởng cũng không tách người ra mai phục, thế cho nên Đinh Trường Sinh thuận lợi tiến vào bên trong nhà xưởng, quá yên lặng, còn làm cho Đinh Trường Sinh tưởng rằng bọn cướp đã diệt khẩu người xong rồi bỏ chạy hết rồi.

Trong bóng tối thính lực phát huy tác dụng mang tính chất quyết định, theo phương vị mấy người nhỏ giọng nói chuyện, hắn dần dần tiếp cận được bọn cướp đang chiếm cứ trong gian phòng phòng nhỏ.

Khi Đinh Trường Sinh dần dần tới gần phòng nhỏ, thì bất ngờ dẩm vào trên đất miểng thủy tinh, tiếng răng rắc trong đêm tối yên tĩnh lại nghe dị thường chói tai, cho nên khi Đinh Trường Sinh ý thức được không đúng, vừa né qua một bên tránh, thì tiếng súng cũng là vang lên.

– Bà ngoại ơi… xém chết… cái mạng của Liễu Sinh người đàn bà này chẳng lẽ đáng giá hơn mạng lão tử sao? Ai ui… làm sợ muốn chết.

Đinh Trường Sinh trốn ở phía sau cây cột, vỗ trái tim âm thầm nói mình may mắn.

Bây giờ là địch minh ta ám, địch nhân lại không đi ra cũng không phải là tốt, việc cấp bách là phải làm sao để bọn họ đi ra, nói cách khác nếu không tại trong phòng nhỏ kia không có cách nào tiêu diệt từng người được.

– Mày đi ra xem một chút, có phải có người đã vào được bên trong không?

Một trong mấy tên bắt cóc nói ra.

– Lão đại, lúc này đi ra ngoài còn không phải là tự chịu chết sao? Em thấy chuyện chúng ta làm cũng xem như là được rồi, có con tin để cho phóng viên tới nhận mặt, chi bằng đầu hàng, dù sao người còn sống, nhiều lắm là phán vài năm tù mà thôi, còn nếu đem người giết chết, chúng ta sẽ không còn đường sống, hơn nữa tên kia đến cùng có đưa tiền cho nhà mình hay chưa cũng còn chưa biết.

– Hừ… bớt nói nhảm đi, ra xem một chút đến cùng tình huống như thế nào?

Tất cả lời đối thoại đều rơi vào trong lỗ tai của Đinh Trường Sinh, xem ra mấy tên này quả nhiên chỉ là chấp hành nhiệm vụ, không phải chủ mưu, còn chủ mưu thì không ở nơi này.

Đinh Trường Sinh cẩn thận nhìn dưới chân, tận lực né tránh khu vực nơi có những mảnh thủy tinh vỡ, cứ như vậy, thời gian dần trôi qua đã lần mò đến gần gian phòng nhỏ, mà lúc này đây, trong đó có một tên cướp cầm súng vừa mới bước ra khoài, trong phòng tối thui, bên ngoài cũng tối như vậy, cho nên tên cướp nhìn chung quanh không thấy có tiếng động gì nữa liền muốn quay trở về, lúc quay lưng thì không biết từ lúc nào lại chuyển hướng đưa cái lưng về phía của Đinh Trường Sinh.

Một tiếng kêu còn chưa có kịp phát ra tiếng, thì đã bị Đinh Trường Sinh chụp lấy bịt kín rất chặt chẽ lỗ mũi và miệng, một lúc thì cánh tay của tên cướp thõng xuống, Đinh Trường Sinh thuận thế cầm lấy súng trong tay tên cướp, không để cho rơi trên đất gây nên động tĩnh, rồi kéo tên cướp vì thiếu dưỡng khi bị sốc ngộp nên bị choáng ngất đi, kéo ra bên ngoài.

“Phù… phù…”

Đinh Trường Sinh uống một ngụm trong chai nước khoáng mang theo người, phun ở trên mặt tên này.

– Mày… mày là ai?

Thấy bộ dáng thằng này hoảng sợ, giống như không phải là dân chuyên nghiệp, Đinh Trường Sinh nghĩ thầm trong lòng.

– Tao là ai không trọng yếu, mày có thấy con sông kia không? Nếu mày không làm theo lời tao nói, tao sẽ đem mày vứt xuống con sông, nước sông tuy giờ không có kết băng, nhưng lạnh cũng có thể làm cóng chết ngươi, nói cho tao biết, tụi mày có mấy người?

– Ba người… chỉ có ba người… không đúng, bốn người… còn có một người đàn bà.

– Người đàn bà đó tình huống đang như thế nào?

Đinh Trường Sinh hỏi.

– Không có việc gì, chỉ là có chút mệt mỏi bị đuối sức, hình như là thiếu nước uống, chúng tôi không hết nước uống rồi, anh thả tôi ra đi, tôi không dám nữa.

Thằng này trong đầu có chút ý nghĩ hão huyền.

– Bên trong còn có mấy khẩu súng?

Đây mới vấn đề Đinh Trường Sinh quan tâm.

– Còn có một, lão đại của tôi đang cầm.

– Được rồi… tao mang mày đến một nơi, nếu mày biết điều, nói không chừng còn có mạng sống…

Đinh Trường Sinh nói ra, hắn đem thằng này dẫn tới nơi ẩn núp bên ngoài bức tường giao cho Vạn Hòa Bình.

– Bên trong còn có hai người, Liễu Sinh cũng không tệ lắm, không có bị thương, nhưng tình huống không thể lạc quan, đúng rồi… mé đối diện bờ sông sắp xếp xong xuôi chưa?

Đinh Trường Sinh hỏi.

– Sắp xếp xong xuôi rồi, chỉ cần cứu người ra, thì không có vấn đề.

– Vậy thì tốt, ông cùng đi với tôi cứu người, tôi dẫn ông đi.

Đinh Trường Sinh nói ra.

– Được… đi, đem thằng này còng lại ở chỗ này cái đã.

Vạn Hòa Bình vươn tay lấy ra còng tay đem thằng xui xẻo này còng tại bên trên khung thép cửa sổ.

Một tên trong đó biến mất, lại làm cho những tên còn lại bên trong không kiềm chế được nữa, một tên đem Liễu Sinh kéo lên, đến gần cửa sổ nhỏ, bật cái đèn nhỏ mé ngoài để cho người nhìn thấy hắn đang kê súng lên đầu Liễu Sinh, khi nhớ tới tên nói muốn đầu hàng đi ra ngoài rồi không thấy quay trở lại, thì hai tên còn lại đã hoảng loạn lên rồi, nên không có chú ý tới là đã có hai người luồn vào được bên trong bức tường rồi.

Từ khi Vạn Hòa Bình đã hiểu ý tứ trong lời nói Đinh Trường Sinh là không để ai biết, thì ông không còn có ý định đem mấy tên cướp này này bắt sống rồi, ông cũng tin rằng Ngô Minh An cũng không muốn cho bọn chúng sống, cho nên nương theo ngọn đèn nhỏ chiếu đến bên cửa sổ, đợi đến lúc tên cầm súng chỉ vào đầu của Liễu Sinh vừa quay đầu lại, thì ông liền bắn một phát, Vạn Hòa Bình một phát bắn chết tên cướp liền, xem ra khả năng thiện xạ của Vạn Hòa Bình cũng không tệ lắm, nếu đổi lại là Đinh Trường Sinh, thì hắn cũng không có nắm chắc.

Đúng lúc này Đinh Trường Sinh nhìn thấy sau lưng Vạn Hòa Bình có chấm đỏ, đã làm cảnh sát hắn đương nhiên biết rõ đây là từ ông ngắm hồng ngoại của súng bắn tỉa, vì vậy dùng sức đẩy Vạn Hòa Bình một cái, ngay lập tức viên đạn bay sát sượt qua bả vai Vạn Hòa Bình ghim vào trên tường, Đinh Trường Sinh đúng lúc này cũng không còn để ý đến Vạn Hòa Bình nữa, liền lăn một vòng nằm bẹp trên đất.

Vạn Hòa Bình có kinh nghiệm phong phú, lập tức biết được có người đang hướng về phía mình xạ kích, tuy chật vật, nhưng vẫn rất kịp thời bò vào phía bên trong…

– Con mẹ nó, thủ hạ của ông cái gì mà kỳ vậy? Sao lại nhắm sau lưng ông mà bắn a?

Đinh Trường Sinh gấp gáp nói.

Đúng lúc này lại là một phát súng vang lên, bất quá vẫn là bắn trúng trên tường, đây là nhắm vào phía Đinh Trường Sinh mà xạ kích, lúc này Đinh Trường Sinh mơi ngoan ngoãn nằm im không dám lú đầu lên nữa.

– Nghe tiếng nổ, không phải là súng của cảnh sát, má nó… không nghĩ tới hôm nay thiếu chút nữa là bỏ mạng nơi này… vậy là có một tên từ trong gian phòng thoát ra bên ngoài rồi… không được, tôi không thể để cho cái thằng chó này chạy…

Vạn Hòa Bình thở hổn hển nói ra.

– Không được… nếu làm không tốt sẽ làm bị thương vong lớn đấy, tốt nhất là chúng ta phô trương thanh thế thì tốt hơn, ông làm như thế này đây…

Đinh Trường Sinh bò tới bám vào bên tai Vạn Hòa Bình nói.

Sau mười mấy phút, lúc này đây xạ thủ bên kia bờ sông đối diện cũng nhận được chỉ thị, cho nên khi cảnh sát vũ trang bắt đầu vây quanh nhà xưởng, Đinh Trường Sinh nâng Liễu Sinh lên dưới sự che chắn của Vạn Hòa Bình thuận lợi đến bờ sông, đưa lên chiếc thuyền bé, chuyển qua tới bên bờ sông đối diện, chỉ còn lại Vạn Hòa Bình quét dọn chiến trường.

Nhưng làm cho người bất ngờ chính là có một tên bị bẻ gãy cổ, một điểm manh mối cũng không có, nhìn qua như là kế hoạch cứu con tin rất hoàn mỹ, nhưng lưu lại bí ẩn không lời giải, chỉ có điều là bây giờ cũng đã bất chấp quản đến nhiều như vậy.

– Tôi đây ở đâu đây?

Liễu Sinh cuối cùng đã tỉnh lại, bất quá là không phải tại bệnh viện, mà là đang ở trong một chỗ khám bệnh rất vắng vẻ, mãi đến bây giờ nàng mới tỉnh lại, đang tựa ở trong lòng ngực Đinh Trường Sinh hỗn loạn lấy.

– Bây giờ không sao, chị đã an toàn, trên người của chị đang thiếu nước, cho nên trước truyền nước biển cái đã, đợi nhìn xem tình huống rồi nói sau.

Đinh Trường Sinh nói ra.

Đúng lúc này Liễu Sinh thấy mình nằm ở trong lồng ngực Đinh Trường Sinh, cảm giác ngượng ngùng, cho nên giãy giụa muốn đứng lên, nhưng lại bị Đinh Trường Sinh đè xuống, chỉ là thằng này đè xuống rõ ràng là trên bầu vú của nàng, tựa như muốn chiếm tiện nghi vị Liễu đoàn trưởng này, một tay vừa vặn giữ ở bên dưới bụng nàng.

– Chị đừng có cử động, như thế nào, không thoải mái sao? Chị bây giờ rất suy yếu, đừng có lộn xộn, lát nữa là sẽ tốt thôi.

Đinh Trường Sinh thoáng cái đem Liễu Sinh ôm trở về ngực của mình.

– Cảm ơn em, lần này trở về thiếu chút nữa bỏ mạng rồi.

Liễu Sinh uể oải nói ra.

– Chị không cần nói gì nữa, giữ gìn sức lực, chuyện này không trách chị được, vì có người muốn đưa Ngô bí thư vào chỗ chết, lần này không thành công được, có thể là bọn chúng còn có biện pháp khác đấy, chỉ là không biết là âm mưu như thế nào mà thôi.

– Vậy… vậy chuyện này hắn có biết không?

Liễu Sinh vội vàng hỏi.

– Ai, từ xưa đến nay hồng nhan đa bạc mệnh, chị đã là như vậy, mà còn nghĩ đến ông ấy vậy sao?

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232 Phần 233 Phần 234 Phần 235 Phần 236 Phần 237 Phần 238 Phần 239 Phần 240 Phần 241 Phần 242 Phần 243 Phần 244 Phần 245 Phần 246 Phần 247 Phần 248 Phần 249 Phần 250 Phần 251 Phần 252 Phần 253

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng

VIP 1

Casino Trực Tuyến