Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNung.Link. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truy cập vào TuoiNung.Link để lấy tên miền hiện tại của Website TuoiNung.

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Dân buôn đồ âm – Quyển 2

Kèo cá cược

Truyện Sex: Dân buôn đồ âm – Quyển 2


Phần 56

Tần lão bản bất đắc dĩ nói “Không ký, thì chỉ sợ trước khi sự tình được giải quyết, mấy vị đều không thể rời khỏi quán cà phê này.” Tôi thản nhiên cười cười, thằng cháu này đang ra oai phủ đầu a, nếu ký hợp đồng giữ bí mật, thì tương đương với việc thỏa hiệp với hắn, đây là một loại quan hệ vi diệu. Lần này thỏa hiệp, về sau tất nhiên mọi việc cũng phải thỏa hiệp, động một chút hắn lại giơ hợp đồng ra uy hiếp, chúng tôi còn không phải trở thành nô bộc của hắn ư?
Cho nên tôi nhất định phải tỏ rõ ngạo khí, không được cúi đầu trước hắn. Mà tôi làm vậy lại khiến Đại Kim Nha sợ choáng váng, hắn run rẩy nhìn tôi, lại nhìn Tần lão bản, vội vàng nói “Tần lão bản, ngài chớ chấp nhặt vị tiểu ca này, tiểu ca trẻ tuổi nóng tính, khó tránh khỏi có chút trẻ con, để ta khuyên hắn một chút, tiểu ca nhất định có thể nghĩ thông suốt.” Nói xong, Đại Kim Nha liền đau khổ cầu khẩn tôi. Đối với việc Đại Kim Nha lấy lòng nịnh bợ, trong lòng tôi cũng nổi giận, hung hăng liếc hắn một cái, bảo hắn đừng phí lời. Đại Kim Nha hoảng sợ mặt tái hơn gan heo.

Tần lão bản chợt cười lên ha hả “Ta thích loại người có tính cách như Trương tiên sinh, quyết đoán, nói một thì không hai. Không ký, vậy thì không ký đi!” Nói rồi Tần lão bản liền xé nát mớ hợp đồng “Ta cũng biết sơ qua thuật xem tướng, thấy Trương tiên sinh là người nói lời giữ lời, loại lễ nghi phiền phức này là do ta đã quá lo rồi.” Tôi nhẹ nhàng thở ra, nỗi lo lắng buông xuống, mới rồi còn lo Tần lão bản là người thích làm bừa bất chấp hậu quả, nếu như hắn thật sự tức giận, muốn giam lỏng chúng tôi ở đây, chúng tôi thực sự là không thể chống lại được. Thậm chí nếu hắn muốn diệt khẩu thì cũng có thể.

Tục ngữ nói không đánh kẻ tươi cười, người ta đã chủ động nhận lỗi, tôi cũng không cần thiết phải xụ mặt, liền hỏi “Vậy ngươi có thể nói rõ tình huống cụ thể không?” Tần lão bản gật đầu, nhìn thoáng qua Đại Kim Nha. Đại Kim Nha lập tức cười gật đầu, vội vội vàng vàng chạy đi giữ cửa. Xem ra chuyện này tuyệt mật đến mức ngay cả Đại Kim Nha cũng không được biết. Khó trách trước đó Đại Kim Nha chết sống không nói cho chúng tôi biết, hóa ra hắn vốn cũng không biết chuyện này.

Tần lão bản nói “Ai! Chuyện này làm cho cả nhà chúng ta kiệt sức, nếu không giải quyết được, chỉ sợ đại ca ta không kiên trì được bao lâu.” Chuyện này phải nói từ mười ngày trước. Ca ca của Tần lão bản là chủ tịch tập đoàn của gia tộc họ Tần, tên là Tần Minh Hạo. Tần Minh Hạo vốn là người nhân hậu, trong tay còn có một tổ chức từ thiện, nổi danh là đại thiện nhân, lại tin theo Phật giáo, đối xử với tất cả mọi người rất tốt, bằng hữu cũng nhiều.










Nhưng mười ngày trước, Tần Minh Hạo lại trở nên kỳ quái. Triệu chứng ban đầu là tính tình đột nhiên đại biến. Có một người giúp việcmang thức ăn lên cho y, không cẩn thận làm đổ chén trà lên quần của Tần Minh Hạo. Nếu là trước kia, Tần Minh Hạo chắc chắn sẽ không tức giận, cùng lắm chỉ căn dặn người giúp việc về sau cẩn thận một chút. Nhưng lần này y lại giận tím mặt, vỗ bàn mắng to, mở miệng nói toàn lời ác độc, làm chấn kinh tất cả mọi người trong nhà. Ai cũng không tin đại thiện nhân Tần Minh Hạo lại có thể trách mắng khó nghe đến như vậy!

Y nhất quyết cho rằng, người giúp việc muốn hại chết mình, thậm chí còn muốn báo cảnh sát bắt người. Người giúp việc sợ đến choáng váng, gào khóc. Nếu không phải Tần lão bản giải vây, sợ là người giúp việc lúc này đã ngồi tù… Tần Minh Hạo thật sự có bản lĩnh này. Mới đầu người nhà cho rằng, y chỉ là do áp lực công việc lớn, phát tiết bực dọc lên người hầu nên cũng không để ý. Ai biết tính tình y càng lúc càng xấu, trong sinh hoạt luôn làm khó dễ người hầu, hễ có chỗ không đúng, Tần Minh Hạo đều cho rằng đối phương muốn hại mình, liền chửi mắng, có đôi khi còn ra tay hành hung. Có một lần một nhân viên an ninh hút thuốc trong nhà xí, bị Tần Minh Hạo phát hiện. Y nghi ngờ người đó muốn đốt biệt thự của mình, không những sa thải ngay tại chỗ, thậm chí còn bắt người đó bồi thường một số tiền lớn. Nhân viên an ninh kia dù kiếm tiền cả đời cũng không bồi thường nổi.

Cho nên khi biết phải bồi thường, người đó tuyệt vọng đến mức muốn tự sát. Cuối cùng nếu không phải Tần lão bản kịp thời ra tay, len lén lấy tiền của mình bù vào, sợ là nhân viên an ninh kia đã sớm tự sát. Người đứng đầu công ty xảy ra chuyện cổ quái như vậy, hội đồng quản trị đứng ngồi không yên, sau khi thận trọng cân nhắc, cuối cùng quyết định để Tần Minh Hạo nghỉ ngơi một thời gian, tìm cho y một bác sĩ tâm lý, từ từ khuyên bảo y. Nhưng sau khi gặp bác sĩ tâm lý, bệnh tình không những không giảm mà lại càng nghiêm trọng. Y thấy bác sĩ tâm lý là quyền đấm cước đá, nói những bác sĩ tâm lý đó muốn hại chết mình, làm cho bác sĩ cũng không dám thăm khám. Đồng thời họ còn hoài nghi y mắc phải bệnh hoang tưởng nghiêm trọng, đề nghị tìm bác sĩ ngoại quốc. Hết cách, Tần lão bản cuối cùng đành đi tìm các chuyên gia ngoại quốc đến khám.

Trong khoảng thời gian này, Tần Minh Hạo có đôi lúc tỉnh táo. Có những lúc gặp chuyện quan trọng cần Tần Minh Hạo quyết định, cho nên chỉ cần y hơi thanh tỉnh một chút, gia tộc đều sẽ mau chóng thu xếp gặp mặt. Nhưng có một lần, Tần Minh Hạo đang tiếp một vị khách quan trọng, bỗng nhiên phát bệnh. Vốn đã chuẩn bị ký hợp đồng, y tính tình đại biến, chỉ vào đối tác quơ tay múa chân, nói mấy lần hợp tác làm y rất không vui, bởi vì đối phương lừa mình vô số lần, làm công ty thiệt hại rất nhiều tiền, điều khoản hợp đồng lần này có sơ hở, có thể sẽ khiến công ty sụp đổ, mắng đối phương muốn hại mình táng gia bại sản, thê ly tử tán.

Lần đó lớn chuyện, vị khách đó là sếp một công ty trong số ba đối tác quan trọng nhất của tập đoàn, Tần Minh Hạo nhục mạ đối phương như thế, tự nhiên là không thể giữ được khách hàng, làm tập đoàn Tần thị tổn thất nặng nề. Vì chuyện này, mấy lão cổ đông của tập đoàn đều phẫn nộ, thậm chí muốn thay vị trí chủ tịch, nếu như không phải Tần lão bản đau khổ cầu tình, sợ là tập đoàn Tần thị hiện giờ cũng đã đã rơi vào tay ngoại nhân! Trải qua chuyện này, Tần Minh Hạo càng thêm không gượng dậy nổi, cả ngày tự giam mình trong phòng không ra khỏi cửa, ăn uống ngủ nghỉ đều trong phòng, làm phòng ngủ xú khí huân thiên. Cho dù như vậy cũng không cho phép người khác đi vào thu dọn, bởi vì Tần Minh Hạo hoài nghi tất cả mọi người đều muốn hại mình. Cứ như vậy hai ngày, y bỗng nhiên đi ra, thay đồ sạch sẽ, mặc dù khuôn mặt vẫn tiều tụy, nhưng cả người đã có tinh thần hơn rất nhiều.

Điều này khiến đám người rất kinh ngạc, thầm nghĩ hẳn là bệnh tình của y đã tốt lên? Biểu hiện của y như người bình thường, chỉ là không nói một lời, tay cầm một thanh trường đao đi ra bên ngoài. Thanh đao kia rất cổ quái, mặt ngoài có một tầng đồng xanh rất dày, nhìn đã rất lâu năm. Mà đao cũng rất cùn, trĩu nặng, nhưng Tần Minh Hạo hư nhược như vậy cầm đao lại như không hề tốn sức. Tần lão bản vừa nhìn đã nhận ra, thanh trường đao đó không phải là đồ trong nhà, cũng không biết Tần Minh Hạo lấy từ đâu. Tần Minh Hạo không nói một lời đi ra cửa, Tần lão bản lo y sẽ gặp nguy hiểm, lập tức chạy tới hỏi Tần Minh Hạo muốn đi đâu? Tần Minh Hạo quay đầu nhìn thoáng qua Tần lão bản, con ngươi đỏ lên, ánh mắt vừa bình tĩnh lại vừa kinh khủng, làm Tần lão bản có chút sợ hãi. Một lúc lâu, Tần Minh Hạo mới nhàn nhạt nói ra ngoài một chút.

Tần lão bản không yên lòng muốn theo sau, nhưng Tần Minh Hạo lại nổi cơn điên, định dùng trường đao chém chết Tần lão bản, vừa vung đao vừa hô lớn “Có phải ngươi muốn hại chết ta không? Ta thấy ngươi rõ ràng là muốn hại chết ta, chớ lại gần, còn đi theo ta sẽ không khách khí với ngươi!” Tần lão bản thực sự bất đắc dĩ, đành phải trơ mắt nhìn Tần Minh Hạo rời đi. Nhưng hắn đâu có yên tâm? Liền cùng hai vệ sĩ theo sát phía sau. Bọn hắn một mực theo đuôi Tần Minh Hạo đi tới bờ sông Ô Giang. Ô Giang sớm đã ô nhiễm, trôi nổi lơ lửng các loại rác thải công nghiệp, nước có màu đỏ, tản mát ra mùi thối hoắc. Một trận gió thổi tới, mùi hôi càng nồng, khiến Tần lão bản chịu không được, nhiều lần xém chút nôn oẹ.

Mà Tần Minh Hạo lại như không cảm thấy tanh hôi, chỉ ngẩng đầu ưỡn ngực đứng bên bờ Ô Giang, mặc cho gió thổi tóc bay loạn, đối mặt với Ô Giang, không nói một lời, tấm lưng kia nhìn vô cùng tiêu điều. “Lão thiên a, ngươi không có mắt!” Tần Minh Hạo bỗng nhiên nổi giận gầm lên một tiếng “Ngay cả ngươi cũng đố kỵ sức mạnh thiên hạ vô địch của ta, muốn diệt ta sao? Ha ha, ha ha, ta làm quỷ, cũng phải làm quỷ hùng, tìm ngươi đòi công đạo.” Nói xong, Tần Minh Hạo không chút do dự giơ trường đao cắt cổ của mình. Đám người sợ hãi, Tần Minh Hạo lại muốn tự sát. Tần lão bản mắt trợn tròn, không chút do dự cùng các vệ sĩ nhào tới. Nhưng khoảng cách quá xa, tốc độ của Tần Minh Hạo quá nhanh, Tần lão bản rõ ràng nhìn thấy thanh đao kia vạch lên cổ y một cái, máu tươi phun ra.

Một vệ sĩ xuất thân từ lính đặc chủng xông tới với tốc độ cực nhanh, khi Tần Minh Hạo chưa kịp vạch đao thứ hai đã khống chế được y. Tần lão bản lúc này mới phát hiện trên cổ y có một vết thương rất sâu, nhưng tựa hồ chưa làm bị thương động mạch cho nên không có nhiều máu chảy ra. Nhưng dùng một thanh đao cùn cắt được sâu phải có kình lực lớn thế nào a! Tần lão bản chỉ nghĩ một chút đã thấy sợ hãi. Bọn hắn vội đưa Tần Minh Hạo đến bệnh viện, y cũng không phối hợp, chỉ cười lạnh, trong miệng mắng “Trời muốn diệt ta!”, Giãy giụa không cho bác sĩ trị thương. Cho dù bị tiêm thuốc an thần, Tần Minh Hạo vẫn lẩm bẩm nói mê “Trời muốn diệt ta!” Cảnh tượng này làm đám người ở bệnh viện kinh hãi. May không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng về sau phải làm sao đây? Một người tốt trong chớp mắt đã biến thành bộ dáng này, hẳn là về sau Tần Minh Hạo sẽ phải ở bệnh viện tâm thần cả đời ư? Điều này đối với Tần Minh Hạo thì thật sự là còn khó chịu hơn cái chết.

Tần Minh Hạo sau khi thương thế đã lành, liền trở về Tần gia. Vì để tránh cho Tần Minh Hạo xảy ra chuyện, bọn hắn đành phải trói y lại, hai mươi bốn giờ đều có người theo dõi, không cho y rời đi. Tần Minh Hạo nổi giận, thậm chí còn cắn lưỡi tự sát, cuối cùng người nhà đành phải hướng nhét bọt biển vào trong miệng y. Y lại bắt đầu tuyệt thực, không ăn không uống, Tần lão bản khuyên thế nào cũng không nghe. Cuối cùng hai người đã thỏa thuận, chỉ cần Tần lão bản thả y ra, y sẽ ăn cơm. Tần lão bản thực sự hết cách, đành phải theo lời Tần Minh Hạo, y quả nhiên giữ lời, bắt đầu ăn uống, chỉ là mỗi khi trời tối đều chạy đến Ô Giang chửi mắng ông trời bất công, sau đó định tự sát. Mỗi lần đều bị vệ sĩ cản lại. Tiếp tục như vậy cũng không phải là cách, cuối cùng Tần lão bản nghĩ đến Giang Bắc Trương gia. Nhìn triệu chứng của Tần Minh Hạo, không phải trúng tà thì là đầu óc xảy ra vấn đề.

Hiện giờ trên cơ bản đã loại trừ khả năng đầu óc xảy ra vấn đề, chỉ có một cách giải thích là trúng tà! Cho nên hắn liền đi tìm Giang Bắc Trương gia… Cho dù hắn không muốn việc xấu này trong nhà bị người ngoài biết, nhưng bây giờ hắn cũng không có lựa chọn nào khác. Giang Bắc Trương gia đối với chuyện này mười phần coi trọng, dù sao cũng là khách hàng lớn, liền phái mấy cao thủ đến. Đương nhiên, bọn hắn cũng đều ký hợp đồng giữ bí mật. Vừa hỏi thăm qua, bốn cao thủ đại khái đã hiểu rõ tình huống của âm vật, ban đêm liền chuẩn bị thu vong linh trong trường đao! Nhưng vong linh oán khí quá sâu, vượt sự tưởng tượng của bọn họ! Sau cùng, bốn cao thủ bị Thiên La Địa Võng pháp trận tự mình bố trí phản phệ, giơ trường đao cắt yết hầu tự sát. Cũng thật kỳ quái, thanh đao hấp thu máu người liền trở nên sắc bén, dễ dàng chém đứt được một cái cây nhỏ.

Về sau Giang Bắc Trương gia cũng phái mấy trưởng lão đến xử lý, nhưng kết quả vẫn không được việc, mấy lần đều suýt mất mạng. Lần này Giang Bắc Trương gia không dám khinh thị, bọn hắn thậm chí còn họp bàn một hội nghị trọng yếu, muốn tìm ra biện pháp giải quyết. Cuối cùng đã nghĩ đến gia gia tôi. Có một lão nhân từng là tùy tùng cho gia gia, hắn đột nhiên nhớ đến lời của gia gia năm đó. Hẳn là âm vật đã xung phá được phong ấn? Người có bản lĩnh như gia gia cũng chỉ có thể phong ấn mà không thể hàng phục, vậy có thể biết vong linh đó lợi hại thế nào! Cho nên sau khi cao tầng Trương gia nhất trí biểu quyết, cuối cùng vẫn cho rằng muốn cởi chuông phải tìm người buộc chuông. Năm đó gia gia có thể phong ấn âm vật kia, khẳng định là dùng bất truyền bí pháp của nhất mạch chúng tôi, nói không chừng tôi cũng sẽ biết, nên đã phái Đại Kim Nha đến mời tôi hạ sơn.

Sau khi nghe xong, tôi như có điều suy nghĩ. Tôi có rất nhiều nghi hoặc, nhưng nghi hoặc lớn nhất chính là thanh đao biết uống máu kia rốt cuộc là từ đâu tới? Âm vật cũng là vật chất, không thể nào tự xuất hiện từ hư không. Tôi liền hỏi Tần lão bản lai lịch của thanh đao. Tần lão bản nói “Khi thanh đao kia lần đầu xuất hiện, ta đã thấy nhìn quen mắt, dường như đã gặp qua từ rất lâu, nhưng nghĩ như thế nào cũng không nhớ nổi…”…”Về sau khi đưa đại ca đi bệnh viện, người hầu trong nhà gọi điện tới, nói trong phòng đại ca tìm thấy một cái động nằm sâu dưới đất, trong động có một hộp gỗ trầm hương rất tinh mỹ, bên trong đã trống không.”

“Sau khi được người hầu kia nhắc nhở, ta mới nhớ ra, mười lăm năm trước, từng có một lão đầu kỳ quái vào nhà ta, dường như cũng là xử lý chuyện linh dị, sau đó chôn xuống thứ gì trong phòng đại ca!”…”Năm đó ta mới mười mấy tuổi, không có quyền hỏi đến chuyện này, cho nên cũng không biết nhiều. Nhưng ta cảm thấy thanh đao kia hẳn là do mười lăm năm trước lão đầu đó chôn ở nhà ta.” Không hề nghi ngờ, lão đầu kỳ quái mà Tần lão bản nói chính là gia gia tôi. Từ lời của Tần lão bản và của Giang Bắc Trương gia, tôi cơ bản có thể kết luận, năm đó thứ gia gia chôn chính là thanh đao này. Tần Minh Hạo khẳng định là bị vong linh trong đao mê hoặc tâm trí nên mới bới đao ra. Tần lão bản thấy tôi trầm tư, vội hỏi tôi có biện pháp gì không.

Tôi như có điều suy nghĩ nói “Giang Bắc Trương gia thủ đoạn thông thiên, hẳn đã điều tra ra lai lịch thanh đao?” Tần lão bản có chút yên lặng “Thực sự có lỗi, ta ngày thường tương đối bận rộn, loại sự tình này bọn hắn sẽ không báo lại cho ta. Đại Kim Nha, ngươi qua đây.” Đại Kim Nha lập tức hấp tấp chạy tới “Tần lão bản, ngài có gì dặn dò?” – “Chuyện liên quan tới thanh đao kia, ngươi biết nội tình không?” Đại Kim Nha lập tức gật đầu “Biết.” – “Vậy thì tốt, ngươi nói rõ chi tiết cho Trương tiên sinh nghe đi.” Tần lão bản nói. Kỳ thật trong lòng tôi đã sớm có phán đoán, bảo Đại Kim Nha nói chỉ là muốn nghiệm chứng, đồng thời cũng thử xem có manh mối gì không ngờ tới không. Nhưng Đại Kim Nha lại khiến tôi thất vọng, những gì bọn hắn phán đoán so với tôi cũng không khác lắm, cũng không có manh mối gì đặc biệt. Kỳ thật từ lời nói của Tần lão bản, cơ bản đã có thể hiểu rõ xuất xứ của âm vật.

Tự vẫn ở Ô Giang là một điển cố trứ danh. Lại nói năm đó Tây Sở Bá Vương Hạng Vũ, lực bạt sơn hà anh hùng cái thế, xô đổ Tần triều bạo chính. Nhưng lại trúng phải gian kế của tên tiểu nhân Lưu Bang, đại quân bị vây khốn ở Cai Hạ, sau khi đột phá chạy tới Ô Giang cuối cùng bên mình chỉ còn lại có hai mươi tám kị binh. Thủ hạ nhao nhao khuyên Hạng Vũ vượt Ô Giang, về Giang Đông triệu tập quân đội cùng Lưu Bang quyết một trận thư hùng. Nhưng Hạng Vũ lại cảm thán nói “Đại thế đã mất a! Không phải Hạng Vũ ta vô năng, mà là vì trời muốn diệt ta.” Nói xong, Hạng Vũ liền dẫn hai mươi tám kị binh quay đầu giết địch, giết đến máu chảy thành sông, vô số địch tướng bị Hạng Vũ chém giết. Thủ hạ nước mắt đầm đìa nhìn Hạng Vũ, đều tin tưởng là trời muốn diệt Hạng Vũ, chứ không phải là y không có tài đánh trận. Trời đã muốn diệt Hạng Vũ, vậy Tây Sở Bá Vương cho dù vô địch thiên hạ, lại có thể như thế nào đây?

Thế là Hạng Vũ rút ra Lôi Đao, nhìn trời gầm lên giận dữ, chửi mắng lão thiên gia mắt mù, rồi nâng đao tự sát, hai mươi tám kị binh cũng tự sát theo Hạng Vũ. Ô Giang nước chảy cuồn cuộn, sóng đánh ngập trời, bọt nước sôi trào mãnh liệt, mang theo chiến tích vô song của Tây Sở Bá Vương theo dòng sông lịch sử cuốn đi. Ai có thể ngờ, ngàn năm sau, vong linh Tây Sở Bá Vương Hạng Vũ lại thức tỉnh. Điều này ứng với lời nói của Tần Minh Hạo khi bị vong linh khống chế “Trời muốn diệt ta a! Ta làm quỷ, cũng phải làm quỷ hùng, tìm ngươi đòi công đạo.”

Tôi thở dài, Tây Sở Bá Vương khi còn sống vô địch thiên hạ, sau khi chết lệ khí xông lên tận trời, ngay cả lão thiên gia cũng không để vào mắt. Chỉ dựa vào năng lực của âm vật thương nhân sao có thể hàng phục được? Nghĩ đến điểm này, tôi không khỏi càng thêm bội phục gia gia. Năm đó gia gia có thể bằng sức một người phong ấn Hạng Vũ, có thể thấy được năng lực như thế nào. Tần lão bản thấy tôi trầm mặc thật lâu, cũng uể oải nói “Ta không ngờ thứ này lợi hại như thế, nếu hai vị muốn đi, ta cũng không trách cứ. Mười vạn tệ coi như là lộ phí cho hai vị!” Nói rồi Tần lão bản quay người chuẩn bị rời đi. Đại Kim Nha và Lý mặt rỗ lập tức nhìn tôi nháy mắt, ý là nếu tôi thấy không đối phó được thì cứ bỏ đi. Nhìn bộ dáng Tần lão bản, hẳn là cũng không kỳ vọng vào Giang Bắc Trương gia, vừa hay cũng không làm cho Giang Bắc Trương gia khó xử.

Trong lòng tôi nào chịu từ bỏ? Tôi cảm thấy chỉ cần theo manh mối Lôi Đao, nhất định có thể lại được nhìn thấy gia gia. Cho nên tôi vỗ bàn đứng dậy, nói “Tần lão bản, nhiệm vụ này, ta tiếp nhận!” Đại Kim Nha tuyệt vọng nhắm mắt lại, toàn thân phát run. Lý mặt rỗ cũng ngơ ngác một chút, mặt mày chẳng hiểu ra sao nhìn tôi. Tần lão bản cũng sửng sốt, quay đầu lại hỏi “Ý của ngươi là… Ngươi có nắm chắc không?” – “Không.” Tôi nói “Nhưng chưa thử qua làm sao biết?” – “Ha ha!” Tần lão bản bỗng nhiên cười cổ quái “Người trẻ tuổi can đảm là chuyện tốt, nhưng có đôi khi quá lỗ mãng…” – “Ta không còn cách nào khác.” Tôi cắt lời. Tần lão bản nhìn tôi bất đắc dĩ nhún vai “Trương tiên sinh, vạn nhất ngươi có chuyện bất trắc, chúng ta căn bản là không bảo vệ được ngươi chu toàn.” – “Ta không sợ chết.” Tôi lạnh lùng nói.

Tôi tính tình rất tốt, cũng rất dễ nói chuyện, nhưng trước trên nguyên tắc thì tôi lại bướng bỉnh hơn bất kỳ ai. Chuyện này liên quan đến gia gia, cho nên tôi nhất định phải bướng bỉnh. Chí ít, tôi hiện giờ có lẽ đã bắt được một đầu mối rất quan trọng, đó chính là… Tần lão bản này có vấn đề, hắn tựa hồ cũng không muốn chuyện này được giải quyết. Đại Kim Nha lo lắng, đầu đầy mồ hôi, hắn vừa lau mồ hôi vừa nói “Tần lão bản, ngài đừng nóng giận, ta sẽ khuyên hắn một chút, để ta khuyên nhủ.” – “Không cần khuyên.” Tôi cười lạnh nói “Ta lấy thân phận âm vật thương nhân tiếp nhận mối làm ăn này, không liên quan tới Giang Bắc Trương gia.” Đại Kim Nha bất đắc dĩ lại ngồi lên ghế, không nói gì nữa.

Tần lão bản đã không có đường lui, hắn lại ngồi xuống, trên mặt rất ôn tồn lễ độ, nét dữ tợn vừa rồi cũng đã biến mất “Như vậy đi, giấy sinh tử này ngươi ký đi! Ta hiểu rõ giới thương nhân âm vật các ngươi, ký vào giấy sinh tử, bất luận sinh tử thế nào cũng không liên quan tới chúng ta.” Lý mặt rỗ sợ hãi, kéo áo của tôi, bảo tôi đừng ký. Tôi không chút do dự nhận giấy sinh tử, ký tên rồi đưa cho Tần lão bản. Hắn ngạc nhiên, không ngờ tôi lại sảng khoái như vậy! Trước đó bảo tôi ký hợp đồng giữ bí mật tôi không chịu, lúc này lại không chút do dự ký giấy sinh tử, có chút cạn lời a. Hắn cũng không nhiều lời, chỉ kiểm tra một lần, xác nhận giấy sinh tử không có vấn đề rồi đứng dậy phất tay “Vậy thì tốt, đi theo ta.” Tần lão bản đi phía trước, Lý mặt rỗ theo sát phía sau, Đại Kim Nha nhìn tôi bất đắc dĩ cười khổ, cũng không định đi cùng. Tôi quay đầu nhìn hắn “Đại Kim Nha, còn thất thần cái gì, mau đi thôi.” Hắn liên tục khoát tay “Ta không đi cùng tiểu thiếu gia đâu…”

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232 Phần 233 Phần 234 Phần 235 Phần 236 Phần 237 Phần 238 Phần 239 Phần 240 Phần 241 Phần 242 Phần 243 Phần 244 Phần 245 Phần 246 Phần 247 Phần 248 Phần 249 Phần 250 Phần 251 Phần 252 Phần 253 Phần 254 Phần 255 Phần 256 Phần 257 Phần 258 Phần 259 Phần 260 Phần 261 Phần 262 Phần 263 Phần 264 Phần 265 Phần 266 Phần 267 Phần 268 Phần 269 Phần 270 Phần 271 Phần 272 Phần 273 Phần 274 Phần 275 Phần 276 Phần 277 Phần 278 Phần 279 Phần 280 Phần 281 Phần 282 Phần 283 Phần 284 Phần 285 Phần 286 Phần 287 Phần 288 Phần 289 Phần 290 Phần 291 Phần 292 Phần 293 Phần 294 Phần 295 Phần 296 Phần 297

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng

VIP 1

Casino Trực Tuyến