Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNung.Link. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truy cập vào TuoiNung.Link để lấy tên miền hiện tại của Website TuoiNung.

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 4

Kèo cá cược

Truyện Sex: Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 4


Phần 116

“Còn có cái diễm phúc này sao?” Tống Thanh Thư Thư lập tức hai mắt trợn tròn, vừa lòng đẹp ý tới quá đột nhiên, hắn trong lúc nhất thời còn có chút phản ứng không kịp…
– Tiểu Hưng Tử, ngươi hôm nay đến tột cùng là thế nào mà lại đần độn như vậy?

Bùi Mạn hoàng hậu chờ mà vẫn không thấy động tĩnh gì, nằm ở trên giường liền đưa tay chống lên, nhỏm nữa thân trên, ngẩng đầu nhìn về phía bên này Tống Thanh Thư Thư…

– Bẩm… đến ngay.

Tống Thanh Thư Thư lo lắng hoàng hậu nhìn ra sơ hở gì, vội lên tiếng.










– Nhanh lên, mấy ngày qua cũng không biết làm sao, cảm thấy toàn thân chua đau quá, những tên cẩu nô tài kia thủ pháp không tốt như ngươi, một chút hiệu quả cũng không có…

Bùi Mạn hoàng hậu vươn người một cái, vỗ vỗ hai bên bả vai mình, rồi ưỡn người đưa tay vỗ vỗ lấy sau lưng, mà không hề cố kỵ toàn bộ uyển chuyển đường cong của đôi bầu vú sung mãn hiện ra ở trước mặt Tống Thanh Thư Thư…

Thấy hắn tới gần, hoàng hậu thanh nhã nằm sấp trên giường, đôi mắt đẹp khép hờ, ngọc thể ngang dọc, tựa như hải đường xuân ngủ, thân dưới mặc một bộ váy dài, làn váy bám chặt trên cái mông to hiện ra hết đường cong đầy đặn mượt mà vô cùng tinh tế, dưới váy lộ ra đôi bắp chân tuyết trắng phấn nộn da thịt trong suốt long lanh, lộ ra tư sắc hương diễm mê người.

Tống Thanh Thư Thư buông lỏng một hơi, xem ra hoàng hậu bất quá là tìm Tiểu Hưng Tử đến án ma cho nàng, chính mình lại cố kỵ suy nhiều, tuy nhiên Tống Thanh Thư Thư một trái tim rất nhanh lại nhấc lên, nghe qua khẩu khí của hoàng hậu, tựa như Tiểu Hưng Tử rất am hiểu công phu xoa bóp này, còn mình thì không phải thật sự là Tiểu Hưng Tử, chẳng phải là sẽ bị lộ hãm?

Tuy nhiên Tống Thanh Thư Thư phản ứng cũng rất nhanh, Tiểu Hưng Tử thủ pháp dù cho xảo diệu, nhưng cũng bất quá chỉ là một người bình thường, nào như chính mình tinh thông huyệt đạo nhân thể, muốn xoa bóp cho hoàng hậu dễ chịu thì cũng không là quá khó…

Hắn cung kính đứng ở bên giường, bắt đầu hai tay nhẹ nhàng vuốt lấy ở cánh tay trái hoàng hậu, mười ngón tay dịu dàng xoa nắn lấy da thịt trên cánh tay, ngón tay Tống Thanh Thư Thư theo cánh tay trái hoàng hậu đưa lên bả vai rồi sau đó lại chậm chạp di động xuống dưới, khuỷu tay, cánh tay, cổ tay, bàn tay, cuối cùng rồi đến các ngón tay của hoàng hậu, sau đó ngón tay của hắn lại theo như vừa rồi theo phương hướng tương phản lại xoa bóp một lần, một mực quay trở lại bả vai của nàng…

Tống Thanh Thư Thư thật ra là kỹ thuật xoa bóp chẳng có cao minh gì a, chẳng qua thông qua kiếp trước hắn nhớ lại những lần đi mát xa được các nữ nhân viên phục vụ, bây giờ chỉ là đổi lại làm người phục vụ mà thôi, trong quá trình ngắn ngủi tại cánh tay trái xoa bóp, thông qua thân thể hoàng hậu phản ứng, Tống Thanh Thư Thư rất nhanh liền tìm đúng độ mạnh yếu thích hợp với nàng, hắn bắt đầu dần dần tăng lực, hơn nữa chú ý nặng nhẹ kết hợp, hơn nữa huyệt vị bấm đến cực kỳ chuẩn xác, chỉ trong chốc lát, cánh tay hoàng hậu liền cảm nhận được thoải mái ấm áp dễ chịu nhanh đến, một loại không thể sảng khoái diễn tả theo cánh tay trái của nàng một mực truyền đến đại não, khuếch tán đến toàn thân.

Một lúc sau hoàng hậu cảm nhận thân thể của mình thư thả theo cách mà trước kia mình chưa bao giờ có qua, chẳng những thân thể, mà cơ bắp cùng khớp xương cũng tiến nhập vào trạng thái nhu hòa thả lỏng, còn Tống Thanh Thư Thư hai tay tại trên lưng của nàng ra sức vuốt ve, khi thì phần gáy cổ vỗ, khi thì theo như đẩy, khi thì vê cầm xương sống, khi thì vuốt lấy thắt lưng, ngẫu nhiên tiếp xúc đến mấy bộ vị mẫn cảm như là dưới nách hoặc là phần eo, Bùi Mạn hoàng hậu thân thể liền nhanh mềm xuống dưới, thoải mái nhịn không được “um” lên một tiếng:

– Vẫn là Tiểu Hưng Tử tốt nhất, tuy nhiên hôm nay thủ pháp của ngươi làm sao so với bình thường lại có chút không giống vậy?

Tống Thanh Thư Thư không chút hoang mang đáp:

– Nô tài gần đây học thêm được một số thủ pháp, liền hiếu kính mang ra áp dụng với nương nương…

– Bổn cung sẽ nhớ lời này của ngươi…

Bùi Mạn hoàng hậu lúc đầu còn muốn nói điều gì, nhưng rất nhanh liền đắm chìm trong thủ pháp của Tống Thanh Thư Thư bên trong, bởi vì trong giây khắc này đại não của hoàng hậu cũng đã chậm rãi trở nên bành trướng, từ chỗ sâu trong tựa hồ có một đoản hỏa diễm bắt đầu thiêu đốt nóng lên…

Lúc hoàng hậu cảm nhận có tiếng động thì hơi mở mắt ra, thì thấy Tống Thanh Thư Thư không biết khi nào thì cũng đã lên lên trên giường, đang ngồi chồm hổm tại bên cạnh của mình mà xoa bóp lấy từ phía sau lưng, đắm chìm tại trong mỹ cảm, hoàng hậu dường như cũng không có chú ý đến chuyện này, g nhẹ nhàng thở hắt ra, lần nữa lại nhắm mắt, sâu kín hưởng thụ lấy đối phương xoa bóp.

– Ừm… xuống bên dưới chút nữa đi a…

Tống Thanh Thư Thư nghe hoàng hậu nói, trong lòng một cỗ tà hỏa ứa ra, cũng không biết nữ nhân này làm sao bảo dưỡng, rõ ràng niên kỷ không coi là nhỏ, thế nhưng da thịt vẫn tràn ngập co dãn, toàn thân trên dưới nào có một tia dấu vết tuế nguyệt? Nữ nhân này đến tột cùng là làm như thế nào mà được như vậy chứ, thật sự là giống như yêu tinh…

Hoàng hậu còn muốn nói điều gì, thì hai tay của Tống Thanh Thư Thư đã bắt đầu tại giữa nơi phần mông cùng bờ eo của nàng mang theo lực xoa nắn lên, lần này độ mạnh yếu so ra thì nhẹ hơn, về sau, đôi bàn tay của hắn để lên cái mông đẹp của hoàng hậu, cách hơi mỏng làn vải tơ màu vàng nhạt cái váy dài, bên trong là màu đỏ của cái tiểu bội khố, mấy đầu ngón tay qua lại trảo bốc lên hai bên mông thịt no đủ, nếu như nói nãy giờ động tác là xoa bóp, còn hiện tại bây giờ động tác của Tống Thanh Thư Thư càng giống yêu vỗ vậy.

Hoàng hậu cũng cảm giác được bên dưới hạ thể của mình một hồi run rẩy căng cứng, bên trong cái hang động âm đạo tĩnh mịch rõ ràng nổi lên một tia sóng gợn, đã xuất hiện cảm giác âm dịch rỉ ra, những cảm giác này thông qua thần kinh toàn thân truyền đến tâm trí của hoàng hậu lúc đứt lúc nối, mờ mờ ảo ảo như bay, thẳng đến cái sảng khoái kia như gần như xa, chiếm cứ đầu óc của nàng, hoàng hậu nhất thời quả thực tìm không ra lời nói nào để hình dung ca ngợi tân thủ pháp của tên thái giám này, kế tiếp Tống Thanh Thư Thư dường như cố ý thả chậm tốc độ, chậm rãi quay trở lên thao túng phần trên lưng của hoàng hậu, khiến cho toàn bộ ý thức của nàng hoàn toàn tập trung vào đôi bàn tay của đối phương…

Khi đôi tay của đối phương lần nữa quay trở lại trên cái mông nàng tận tình vỗ vuốt, thì cảm giác hoàng hậu càng lúc càng bị kích thích mạnh, hạ thể của nàng nóng rực như bốc cháy lên khác với những lần xoa bóp thông thường trước kia, bên trong âm dịch đã tiết ra ngoài, chất nhầy thậm chí còn dính đến trên hai mép nhỏ đã sung huyết, quanh thân sảng khoái làm cho hoàng hậu hoàn toàn mông lung rồi, nàng chỉ cảm thấy toàn thân như đang bành trướng lên…

– Um…

Hoàng hậu bởi vì nhiệt khí tiến vào, mà thoải mái phát ra một tiếng rên nhỏ, tiếng thở của nàng dần dần không còn cân đối rồi, thủ pháp của tên thái giám này xác thực không tệ, từ lòng bàn tay của hắn phảng phất tỏa ra nhiệt lưu làm hoàng hậu khoan khoái ấm áp vừa ý.

Tống Thanh Thư Thư một bên khai thông lấy huyệt đạo trên người hoàng hậu, một bên dùng ánh mắt mê đắm nhìn xem cái lưng bóng loáng nhu nhuận của hoàng hậu, cái mông đầy đặn của nàng bởi vì nằm sấp lấy, hai bên mảnh mông thịt đẫy đà làm cho chính giữa cái khe mông càng có vẻ lõm xuống sâu hút, khe mông màu mỡ làm cho hắn sinh ra miên man suy nghĩ liên tương tới cái mỹ động đào nguyên, Tống Thanh Thư Thư trong đầu cũng đã sớm thần du vật ngoại…

– Tiểu Hưng Tử, đêm nay sao muộn như vậy người mới tới vậy?

Bùi Mạn hoàng hậu sảng khoái nhắm mắt một thời gian rất dài, Tống Thanh Thư Thư vốn cho là hoàng hậu ngủ say, nào ngờ hoàng hậu đột nhiên tựa như nói mê, hỏi một câu.

– Khởi bẩm, đêm nay trong hoàng cung có thích khách, thị vệ tuần tra khắp nơi không cho người trong cung qua lại, nô tài cũng bị ngăn lại, cho nên mới tới chậm trễ…

Tống Thanh Thư Thư trên đường sớm nghĩ ra lý do thoái thác.

– Vậy sao?

Tống Thanh Thư Thư nghĩ rằng hoàng hậu sẽ còn hỏi đến tin tức liên quan tới thích khách, cũng sớm chuẩn bị tốt ứng đối ra sao, nào ngờ hoàng hậu nói bâng quơ một câu, tựa hồ đối với chuyện thích khách một chút hứng thú gì cũng không có…

Sau khi hai bàn tay ve vuốt đụng vào trên thân thể tràn ngập dụ hoặc kinh người của hoàng hậu, dù dục hỏa Tống Thanh Thư Thư không thể ức chế sinh ra phản ứng, tuy nhiên lúc này trong lòng của hắn lại thư thái vô cùng, hắn suy nghĩ có khả năng lợi dụng một chút cái tầng quan hệ này với hoàng hậu mà nghĩ cách cứu viện nhóm Tống Viễn Kiều, đồng thời còn phải chú ý đến tột cùng là ai hạ sát thủ Tiểu Hưng Quốc, nếu không thân phận của mình rất có thể bị bại lộ.

Hồi tưởng lại lúc đi vào tẩm cung hoàng hậu, trên đường đi không có phát hiện bất kỳ ai biểu hiện ra cái gì dị thường khi hắn gặp phải, lại càng nghi ngờ hơn:

“Xem ra hung thủ không phải là người trong hậu cung, vậy đến tột cùng là ai lại dám hạ thủ đối với người của hoàng hậu?”

Tống Thanh Thư Thư đang trong lúc trầm tư, thì bên tai đột nhiên truyền đến tiếng nói của hoàng hậu:

– Tiểu Hưng Tử, có còn nhớ rõ bổn cung trước kia đã dạy ngươi những điều gì không a?

– Hả?

Tống Thanh Thư Thư mắt trợn tròn, vốn cho rằng hoàng hậu gọi hắn tới là vì để xoa bóp cho thân thể nàng, hiện tại xem ra còn có ẩn tình khác, nhưng hắn cũng không phải là Tiểu Hưng Quốc thật, thì có trời mới biết trước đó đã được hoàng hậu dạy những thứ gì đây?

Thấy Tống Thanh Thư Thư chần chừ, Bùi Mạn hoàng hậu giận dữ, lập tức đẩy hắn ra, ngồi thẳng người dậy, ánh mắt lười biếng cũng biến thành bén nhọn:

– Hỗn trướng, dạy ngươi lâu như vậy mà vẫn không nhớ sao?

– Mong rằng nương nương thứ tội…

Tống Thanh Thư Thư biết lúc này mình càng nói nhiều, thì lại càng thêm sai, nên cũng không có biện giải, ngược lại giả ra một bộ dáng kinh sợ cúi đầu thỉnh tội.

– Hừ… bổn cung thực ra cũng biết, ngươi không phải không nhớ, mà chính là không dám…

Bùi Mạn hoàng hậu đột nhiên thở dài một hơi.

Tống Thanh Thư Thư trong lòng hơi động, tại sao là không dám? Tuy nhiên chuyện cho tới bây giờ, tốt nhất chính là yên lặng nhìn xem biến số.

Quả vậy Bùi Mạn hoàng hậu rất nhanh tiếp tục nói:

– Bổn cung đã nói với ngươi bao nhiêu lần rồi, ta dạy cho ngươi chỉ là để cho mình giải khuây mà thôi, ngươi cũng biết tình huống của bổn cung bây giờ, cũng chỉ có thể thông qua cái dạng làm như vậy để tự mình an ủi…

Tống Thanh Thư Thư vẫn không hiểu ra sao, không biết hoàng hậu đang nói đến tột cùng là cái gì, đành phải tiếp tục đứng ở nơi đó giả bộ hồ đồ.

Nhìn lấy hắn bộ dáng khúm núm, ánh mắt Bùi Mạn hoàng hậu lộ ra một cái nhìn chán ghét, rất nhanh liền che giấu qua:

– Tiểu Hưng Tử, bổn cung biết đây là đại tội tru di cửu tộc, thế nhưng ngươi cũng không cần lo lắng quá mức, việc này trời biết, đất biết, ngươi biết, ta biết, không có người ngoài nào biết, ngươi không nói, bổn cung không nói, ai nào biết ngươi đã làm qua cái gì chứ?

Tống Thanh Thư Thư nghe được trợn mắt há hốc mồm, chẳng lẽ hoàng hậu này thật sự dục hỏa nổi lên, bụng đói ăn quàng tìm một thái giám chơi trò giả phượng hư hoàng? Chuyện này cũng hơi quá khoa trương a?

Thấy hắn không đáp lời, trên mặt Bùi Mạn hoàng hậu càng dâng lên vẻ tức giận, bỗng nhiên đứng dậy:

– Bổn cung kiên nhẫn cũng có hạn, xem ra nếu như lần này ngươi không học được, đừng trách bổn cung trở mặt vô tình.

Nói xong qua đi liền bước xuống giường giảng giải lại cho hắn nghe một số việc làm, trong thời gian này động tác diễn tả và lời nói rất chậm, tựa hồ sợ hắn nghe theo không kịp, Tống Thanh Thư Thư càng biết thì càng kinh hãi, không phải là hắn học không được, mà chính bởi vì cái bộ lễ nghi này mà hoàng hậu đang dạy cho hắn thì thực sự quá quen thuộc, bởi vì đây là những lời nói và việc làm mà mỗi ngày hoàng đế cần phải chú ý đến!

“Chẳng lẽ hoàng hậu muốn soán vị sao?” Tống Thanh Thư Thư trong lóe ra một cái suy nghĩ đáng sợ, hoàng đế Kim Quốc nếu sống hay chết đối với hắn căn bản không quan tâm tới, thế nhưng là hắn trong lúc vô tình lại bị cuốn vào vòng xoáy chính trị triều đình như thế này, thực sự đây không phải là ý muốn của hắn…

– Hiện tại bây giờ có nhớ kỹ chưa?

Một hồi biểu thị toàn bộ xong, hai bên tóc mai Bùi Mạn hoàng hậu toát ra một chút mồ hôi rịn ra, tuy nhiên nàng cũng không màng lau sạch, ngược lại còn nhìn chằm chằm vào Tống Thanh Thư Thư, bên trong ánh mắt có chút hiện lên sát cơ, nếu tên thái giám thật sự là bùn nhão không dính lên tường được, vậy không thể làm gì khác hơn là phải giết hắn để tìm người khác.

Tống Thanh Thư Thư bén nhạy phát giác được trong mắt hoàng hậu sát cơ, biết chỉ cần mình trả lời sơ sẩy một cái liền rất có thể lập tức bị diệt khẩu, trong nháy mắt liền nói.

– Khởi bẩm nương nương, nô tài đã nhớ…

Đương nhiên Tống Thanh Thư Thư không phải là tên thái giám tư chất tối dạ Tiểu Hưng Tử kia, mà hắn đã từng ở trong Tử Cấm Thành đường đường chính chính làm hoàng đế trong một thời gian, những lễ nghi hoàng thất này đối với hắn mà nói thì quá là dễ dàng đơn giản.

Bùi Mạn hoàng hậu cũng không có lập tức tin tưởng hắn ngay, mà nghi ngờ nhìn hắn:

– Vậy ngươi làm mẫu qua một lần cho bổn cung nhìn thử xem…

Tống Thanh Thư gật đầu, lặp lại các động tác mà trước đó Bùi Mạn hoàng hậu dạy qua, sắc mặt hoàng hậu rốt cục đã hòa hoãn lại, hài lòng gật đầu:

– Không tệ… không tệ, bổn cung trước kia là đã quá coi thường ngươi rồi…

– Vẫn là nhờ có nương nương chỉ dẫn thật tốt…

Tống Thanh Thư thuận thế nịnh nói.

– Nếu không phải cái miệng của ngươi vẫn là ngọt như vậy, bổn cung còn tưởng rằng ngươi đã biến thành người khác rồi đấy…

Lời nói của Bùi Mạn hoàng hậu khiến cho toàn thân Tống Thanh Thư siết chặt…

– Lần trước dạy ngươi thì ngươi làm không sai nơi này thì cũng là sai chỗ khác, này… đây là bổn cung ban thưởng cho ngươi.

Nói xong hoàng hậu liền xuất ra hai miếng kim nguyên bảo ném qua.

Tống Thanh Thư tiếp nhận, nhìn lấy hai miếng kim nguyên bảo này, nhất thời dở khóc dở cười, việc ban thưởng này đối với một tên thái giám mà nói thì tuyệt đối là không tệ, chẳng qua hiện nay số quân binh dưới trướng của hắn có được trong phạm vi ngàn dặm, nên đâu còn đem bấy nhiêu này nhìn ở trong mắt.

– Thế nào, cho là bổn cung ban thưởng đến ít sao?

Chú ý tới biểu lộ Tống Thanh, Bùi Mạn hoàng hậu nặng nề hừ một tiếng.

Tống Thanh Thư sợ hãi cả kinh, biết vừa rồi trong lúc vô tình toát ra sự coi thường vàng bạc bị đối phương chú ý tới, vội giải thích nói:

– Nô tài không dám, chỉ là từ trước kia cho tới bây giờ nô tài chưa từng thấy qua kim nguyên bảo nhiều như vậy, trong lúc nhất thời không biết nên tiêu xài như thế nào mà thôi…

Bùi Mạn Hoàng Hậu bị hắn chọc cho cười khanh khách không ngừng:

– Ngươi nô tài kia thật sự là chưa từng có thấy qua việc bên ngoài, yên tâm… chỉ cần ngươi về sau tận tâm tận lực thay bổn cung làm việc, thì bổn cung sẽ không bạc đãi ngươi đâu.

– Đa Tạ nương nương…

Có giáo huấn vừa rồi, Tống Thanh Thư không dám hững hờ nữa, cố ý giả ra ra một bộ kích động…

– Tốt, sắc trời không còn sớm, bổn cung cũng mệt rồi, đêm nay đến đây là được, lui ra đi.

Bùi Mạn hoàng hậu đã quay trở lại nằm nghiêng trên giường phượng, hai mắt nhắm lại, lười biếng vẫy tay.

– Nô tài cáo lui…

Tống Thanh Thư Thư chuyến đi này tuy không như phúc lợi như trong tưởng tượng, thế nhưng hữu kinh vô hiểm ứng phó tốt, mà lại thu hoạch cũng không tính là nhỏ, chí ít cũng biết được rõ ràng chỗ dựa phía sau của Tiểu Hưng Quốc, còn biết được bên trong hoàng cung dao động cuồn cuộn sóng ngầm…

– Chờ một chút…

Khi Tống Thanh Thư lui ra tới cửa, thì Bùi Mạn hoàng hậu đột nhiên gọi lại hắn…

– Trong hoàng cung tai mắt đông đảo, ngươi về sau cứ ba ngày hãy đến chỗ của ta một lần, tốt nhất là vào lúc nửa đêm thì lặng lẽ đến, trên đường không được làm kinh động đến người khác…

– Nô tài minh bạch…

Nếu như là người bình thường nghe được yêu cầu ái giấu dạng này, có lẽ khó tránh khỏi nhịn không được tâm viên ý mã, nhưng Tống Thanh Thư sớm đã đem tâm tư của Bùi Mạn hoàng hậu phỏng đoán nhất thanh nhị sở, nàng rõ ràng đang mưu đồ một đại sự kinh thiên, nếu sau này chuyện thành công, thì khẳng định sẽ chọn cách giết người diệt khẩu, vì để che giấu chân tướng, trong khoảng thời gian này Tiểu Hưng Quốc mỗi lúc đến gặp nàng, đương nhiên là càng ít người biết thì càng tốt.

– Ừ… trong khoảng thời gian này, ngươi cũng hạn chế đi ra ngoài, cứ ở trong phòng cẩn thận luyện tập những điều mà bổn cung đã chỉ dẫn cho ngươi, về phần những việc vặt trong Y Cục, bổn cung sẽ sắp xếp người làm giúp ngươi.

Bùi Mạn hoàng hậu tiếp tục nói.

– Đa Tạ nương nương…

Tống Thanh Thư Thư một bộ thụ sủng nhược kinh, nhưng trong lòng thì cười lạnh, nữ nhân này rõ ràng không có lòng tốt, tuy nhiên dạng này lại chính là hợp ý ta, vốn đang đau đầu giả trang làm Đường Quát Biện, lại phải giả mạo làm Tiểu Hưng Quốc, bây giờ cứ như vậy, một người chia sức hai sừng cũng không phải việc khó gì…

Bùi Mạn hoàng hậu thì cũng hài lòng phản ứng của hắn, sắc mặt nhu hòa nói ra:

– Lui ra…

Trước khi ra đóng cửa lại, Tống Thanh Thư Thư liền nhìn lại thân ảnh hoàng hậu qua làn vải lụa mỏng xuyên thấu núi non trùng điệp, nhìn qua nữ nhân trên giường nghiêng nằm uyển chuyển lấy này, Tống Thanh Thư âm thầm hơi lo sợ: “Những nữ nhân xinh đẹp này, dù là trước đó có thiện lương đến đâu, nhưng sau khi vào hoàng cung thì sẽ bị nhuộm sang màu khác, đều trở nên tâm ngoan vô cùng, chẳng biết những hồng nhan tri kỷ của ta về sau cũng sẽ biến hóa giống như dạng này không a?”

Tống Thanh Thư trên đường đi cảm khái ngút ngàn, đến khi hắn lấy lại tinh thần, thì bất tri bất giác đã trở lại nơi ở của Tiểu Hưng Quốc, hắn lắc đầu cười khổ: “Xem ra ta quả thực là một kẻ ngược cuồng a, rõ ràng là rời đi, lại vẫn phải liếc nhìn hoàng hậu một cái…”

“À… còn phải nghĩ đến biện pháp dò hỏi tên của Hoàng Sam Nữ, lại còn phải bóng gió hỏi thăm mục đích nàng đến hoàng cung Kim Quốc để làm gì”

Lúc nghĩ đến Hoàng Sam Nữ với dung nhan tuyệt mỹ trắng nhợt kia, bước đi của Tống Thanh Thư Thư liền nhanh nhẹ hơn…

Cẩn thận đẩy cửa phòng ra, vốn cho rằng đợi chờ mình là một thanh kiếm lạnh kê vào cổ, nào ngờ bên trong gian phòng tối như bưng, một điểm động tĩnh cũng không có…

– Nữ hiệp?

Tống Thanh Thư thử thăm dò kêu lên, đồng thời đem khí thế toàn thân tứ tán ra, cũng không có cảm nhận được hơi thở tức giận của Hoàng Sam Nữ.

Tống Thanh Thư thắp đèn, nhìn quanh trong phòng không sót gì, ngoại trừ trên giường lưu lại mấy mảnh vải vụn thấm máu, mỹ nhân phương tung mờ mịt không có dấu vết, sớm đã người đi nhà trống…

Thấy nàng cứ như vậy không chào hỏi một tiếng đã rời đi, Tống Thanh Thư không biết vì sao lại cảm thấy trong lòng trống rỗng, thật lâu qua đi mới cười lên:”Ở trong mắt nàng, ngươi chỉ là một cái thái giám mà thôi, nàng lại cao cao tại thượng giống như tiên tử, thì làm thế nào lại quản đến ý nghĩ của một tên thái giám chứ?”

Hoàng Sam Nữ không còn ở lại, hắn có ở lại đây cũng không còn hứng thú, thay đổi xong trang phục, thừa dịp bóng đêm, hắn thi triển khinh công, lặng lẽ chuồn ra khỏi hoàng cung.

Khi hắn quay trở lại trong phủ của Đường Quát Biện, thì Hoàn Nhan Ca Bích vẫn còn nằm ở trên giường ngủ say, nhìn qua dung nhan hoàn mỹ không tì vết, Tống Thanh Thư cảm thán nữ nhân này quả nhiên là tập hợp thiên địa chi linh khí vào một thân, ngay cả tư thế ngủ cũng đều quốc sắc thiên hương như thế.

Trong hoàng cung bôn ba hơn nửa đêm, lúc này Tống Thanh Thư cũng cảm thấy một trận buồn ngủ dâng lên, dò xét bốn phía một phen, thấy trong phòng chỉ có một cái giường, mà Hoàn Nhan Ca Bích đang ngủ trên đó…

Ý nghĩ đầu tiên của Tống Thanh Thư là đến trên ghế, giữ nguyên y phục nằm ngủ tạm một đêm, tuy nhiên rất nhanh ý thức được không ổn, chính mình thân phận hôm nay là trượng phu của Hoàn Nhan Ca Bích, hai người cảm tình trước giờ luôn luôn rất tốt, lại há có đạo lý chia giường để ngủ? Ngày hôm sau lúc nàng tỉnh lại, nhìn thấy hắn ngồi trên ghế ngủ mà không sinh nghi mới là lạ…

“Quân tử không lấn phòng tối, ta tuy không phải là quân tử, nhưng cũng không là kẻ thừa cơ hội làm ra cái chuyện xấu xa gì…” Tống Thanh Thư không phải là loại hạng người bảo thủ, không chần chừ bao lâu, liền quyết định cũng leo lên giường ngủ.

Cho dù Tống Thanh Thư rất cẩn thận lên giường nhẹ nhàng, chờ hắn nằm xuống trên giường, Hoàn Nhan Ca Bích mở ra đôi mắt nhìn qua hắn, Tống Thanh Thư Thư giật mình tưởng rằng nàng biết được chính mình nửa đêm đi ra ngoài, đang suy nghĩ tìm lý do gì giải thích, thì đầu của Hoàn Nhan Ca Bích lại sát gần, một bờ môi ướt át mềm mại ấn lên trên gương mặt hắn, ngọt ngào hô lên:

– Phu quân…

Một mùi thơm chạm mặt thấm vào ruột gan, cũng không biết là Hoàn Nhan Ca Bích bình thường dùng loại hương phấn nào, hay là thân thể của nàng tự mang hương thơm, Tống Thanh Thư Thư cảm thấy toàn thân siết chặt, trái tim phanh phanh phanh trực nhảy. “Nếu nàng muốn hoan ái với ta, thì ta sẽ làm một tên cầm thú giao hoan cùng nàng, hay là vẫn giả làm quân tử một lần đây này?” Tống Thanh Thư cảm thấy tâm trí của mình không có lòng tin cho lắm, một mỹ nhân quốc sắc thiên hương chủ động ôm ấp yêu thương, là nam nhân ai sẽ cầm giữ được?

Trong lúc lý trí của Tống Thanh Thư đang kịch liệt giao chiến, thì Hoàn Nhan Ca Bích lại không có tiến thêm một bước động tác, Tống Thanh Thư quay đầu nhìn lại, thì thấy mỹ nhân nhắm chặt đôi tinh mâu, cả người đè ở trên ngực của hắn tiếp tục ngủ mất rồi.

Tống Thanh Thư cuối cùng cũng thở dài một hơi nhẹ nhỏm, tuy nhiên bây giờ lại có một chút tâm ý thất lạc, đương nhiên hắn rất nhanh từ loại tâm tình này tỉnh táo lại, bây giờ việc cứu nhóm Tống Viễn Kiều thì quan trọng hơn, trước lúc cứu được bọn họ, quyết không thể ra để xảy ra sơ suất gì, chính mình thuật dịch dung tuy có tinh diệu, nhưng cũng chỉ là tạm thời lừa gạt qua Hoàn Nhan Ca Bích mà thôi, chuyện phu thê có thể nói là quen thuộc nhất đối với nhau, nếu là mình một mực cẩn thận sinh hoạt bình thường, trong khoảng thời gian dài, thì đối phương còn có thể phát hiện ra cái gì bất thường, chứ đừng nói chi là cùng hắn có tiếp xúc da thịt…

Nữ nhân là động vật mẫn cảm nhất trong thiên hạ, một một sợi tóc các nàng đều có thể phân biệt ra được khác biệt, nếu quả thật là da thịt, hơi thở đối phương, hình thể thậm chí là kích thước của cây côn thịt, Hoàn Nhan Ca Bích nhất định có thể trong nháy mắt liền phát giác được chính mình không phải là trượng phu của nàng.

Tống Thanh Thư bây giờ không phải là loại người nhìn thấy mỹ nhân là say mê quên đi tất cả, mà hắn biết phân rõ nặng nhẹ, trước khi cứu ra được nhóm Tống Viễn Kiều thì thân phận của Đường Quát Biện quyết không thể để lộ ra một cái gì ngoài ý muốn.

“Xem ra phải nghĩ ra biện pháp xa lánh nàng mới được, nếu không thì cứ dạng này sớm chiều ở chung, mình trong lòng không kềm giữ được, thân phận của mình bất cứ lúc nào cũng sẽ bị bại lộ” Tống Thanh Thư âm thầm hạ quyết tâm…

Mặc dù là nghĩ như thế, nhưng có được một mỹ nhân xinh đẹp tuyệt trần động lòng người chìm vào giấc ngủ bên cạnh mình, Tống Thanh Thư cũng đã là cảm thấy mỹ mãn, tăng thêm một ngày mệt nhọc, sớm đã có mệt mỏi, chốc sau rất nhanh liền buồn ngủ dâng lên, mơ mơ màng màng liền tiến vào mộng đẹp…

Hoàng Nhan Ca Bích lúc này tuy ngủ nhưng lại không có chìm sâu, nàng đang mơ mơ hồ hồ, chợt Tống Thanh Thư trong giấc mộng xoay người một cái, đem một cánh tay để đến trên bộ ngực của nàng, đến lúc này thì nàng giật mình mở mắt ra, lúc nhìn thấy hành động của hắn trong mơ, trong nội tâm Hoàng Nhan Ca Bích vừa buồn cười, vừa lại lo lắng đến thân thể của Tống Thanh Thư hư nhược mệt nhọc, nàng không đành lòng quấy rầy mộng đẹp của hắn.

Nhưng chính là bàn tay của Tống Thanh Thư bắt đầu không thành thật, ngay từ đầu thì chỉ là xoa bóp rất nhẹ trước ngực nàng, trong chốc lát sau, đột nhiên thoáng cái chui vào bên trong vạt áo Hoàng Nhan Ca Bích, trực tiếp bắt lấy bầu vú bên trong cái yếm, nàng thấy vậy liền nhẹ nhàng lấy bàn tay của Tống Thanh Thư ra, nghiêng người quay lưng về phía hắn, thế mà Tống Thanh Thư không biết là cố ý hay là vô tình, thân thể của hắn lại cũng nghiêng theo dán sát tới, chăm chú mà ôm lấy Hoàng Nhan Ca Bích, phía dưới lại có một cái đồ vật thô sáp đẩy lấy ngay lấy từ phía sau chính giữa khe mông của nàng…

Lúc mới đầu thì Hoàng Nhan Ca Bích cũng không nghĩ nhiều, nhưng theo sau cái vật kia không ngừng nhúc nhích, nếu không nhờ có cái tiểu nội khố che chắn, thì có thể là cái đồ vật đó đã nhấn sâu vào bên trong khe mông của nàng rồi, giờ thì Hoàng Nhan Ca Bích đột nhiên ý thức được đó là cây côn thịt của hắn đang trong trạng thái cầu hoan, thoáng cái nàng tâm hoảng ý loạn, vì biết hắn đang mang trọng thương trên người, lúc này không phải là lúc…

Bàn tay của nàng vốn là nghĩ đẩy dời thân thể Tống Thanh Thư, trong lúc bối rối lại đem cái đồ vật cứng rắn vừa vặn chụp trúng, Hoàng Nhan Ca Bích lập tức kinh hoảng buông cái đồ vật trong tay ra, mặt mũi đỏ bừng không biết phải làm sao, rất nhanh nàng liền cảm thấy tựa như… tựa như cái đồ vật đó to dài hơn lúc trước mấy phần, do là cây côn thịt của hắn vẫn còn ở bên trong lớp y phục, cho nên Hoàng Nhan Ca Bích vẫn không xác định được chắc chắn lắm…

Tống Thanh Thư thì đang trong mộng thấy Bùi Mạn hoàng hậu triệu hoán mình vào tẩm cung cùng nhau giao hoan, lúc này mộng xuân đang đậm đặc, hắn lại trở mình một chút, qua ánh đèn nhợt nhạt Hoàng Nhan Ca Bích chứng kiến Tống Thanh Thư đang trong tình cảnh ngủ say, nàng cũng vô pháp khi bàn tay của hắn bắt đầu vẫn không ngừng tại trước bầu vú nàng nắn bóp, tiếp theo lòng bàn tay kia của hắn dán lên trên cái bụng trơn nhẵn mềm mại của Hoàng Nhan Ca Bích, rồi rất nhanh liền duỗi vào bên trong cái tiểu nội khố, dùng đầu ngón tay đẩy ra nàng cái khe âm hộ mảnh khảnh đang khép kín của nàng…

Lúc này Hoàng Nhan Ca Bích hai má đỏ bừng lên, không biết vì sao thân thể hơi chút run rẩy, tình ý nhộn nhạo, toàn thân như nhũn ra, mặc kệ những ngón tay của Tống Thanh Thư trơn trượt dọc theo cái khe thịt đã mở ra chứ không còn phản ứng như trước kia nữa, cửa miệng âm đạo kiều nộn càng là không ngừng co rút lại, chảy xuôi ra một vài giọt âm dịch, càng khiến cho Hoàng Nhan Ca Bích cảm thấy thẹn thùng, một đôi thon dài đùi ngọc mở rộng ra, tiếng rên rỉ từ nội tâm không ngừng phát ra…

Ngày hôm sau khi trời sáng, Hoàn Nhan Ca Bích tỉnh giấc, thì phát hiện mình như mèo con cuộn mình ở trong lòng ngực của trượng phu, còn trượng phu thì giống như một con bạch tuộc quấn quanh ở trên người nàng, nhất là bàn tay kia duỗi thật sâu bên dưới hạ thể của mình, còn hai bắp đùi của mình thì đang kẹp thật chặt lại như là sợ bàn tay của hắn rời khỏi hạ thể của mình vậy.

Hoàn Nhan Ca Bích sắc mặt đỏ lên, nhẹ nhàng đem bàn tay của hắn lấy ra rồi bước xuống giường đi rửa mặt qua.

Lúc nàng vừa thức giấc gây nên động tĩnh thì Tống Thanh Thư cũng liền tỉnh, bất quá khi đó tình huống xấu hổ, hắn không biết như thế nào để mà đối mặt với đối phương, liền giả vờ vẫn còn ngủ say, nhưng vẫn cảm nhận được bàn tay của mình đang úp lên một cái gò mu vun tròn thật cao, thảm cỏ lông của cái âm hộ nàng non mềm như nhung chứ không nham nhám như những nữ nhân thành thục bình thường khác, về sau phát giác được động tác của nàng rất là ôn nhu, như sợ làm cho mình tỉnh giấc, hắn không khỏi âm thầm cảm thán:

“Đường Quát Biện này có một thê tử chỉ là xinh đẹp thì cũng thôi, thân phận cao quý nhưng lại biết dịu dàng quan tâm đến người như vậy, dạng nữ nhân như thế này trong thiên hạ hiếm có, Đường Quát Biện đời trước cũng không biết đã tu luyện phúc khí từ khi nào…”

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232 Phần 233 Phần 234 Phần 235 Phần 236 Phần 237 Phần 238 Phần 239 Phần 240 Phần 241 Phần 242 Phần 243 Phần 244 Phần 245 Phần 246 Phần 247 Phần 248 Phần 249 Phần 250 Phần 251 Phần 252

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng

VIP 1

Casino Trực Tuyến