Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNung.Link. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truy cập vào TuoiNung.Link để lấy tên miền hiện tại của Website TuoiNung.

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Dân buôn đồ âm – Quyển 1

Kèo cá cược

Truyện Sex: Dân buôn đồ âm – Quyển 1


Phần 83

Người chết lần này, cơ bản là giống thiếu gia lần trước. Thân thể cuộn tròn như con tôm, co quắp trong chăn bông, trên mặt phủ một lớp sương trắng, miệng mỉm cười.
Mẹ nó, tôi liền ý thức được, cái chăn bông này có vấn đề. Hai người chết đều quấn trong chăn bông, chắc chắn không phải trùng hợp ngẫu nhiên. Có thể phân tích thế này, hai người trước khi chết, gặp một sự việc kỳ quái nào đó, cho nên còn mỉm cười sau đó chết cóng.

Cảnh sát lại tới, phong tỏa hiện trường, tìm kiếm chứng cứ, khám nghiệm tử thi giống như lần trước, sau đó mang thi thể rời đi, trả lại sự yên tĩnh cho nơi này.

Lần này, chờ họ đi khỏi, tôi quyết định kiểu gì cũng phải nghiên cứu cái chăn bông kia một chút. Lý mặt rỗ cũng không ngăn tôi, vì hắn cảm giác được, cái chăn bông này khả năng là vật tà âm, nói không chừng còn có giá trị lớn.

Tôi nhịn không được cười lớn, thầm nghĩ lão Lý này đúng là vì tiền bán mạng. Cứ cho rằng cái chăn bông này là vật tà âm, tôi cũng không dám thu. Mà cho dù thu, cũng chẳng ai sẽ chịu mua nó. Ai mà lại đi mua cái chăn bông rách, còn giết người nữa chứ?










Đi tới gần cái chăn, tôi cảm nhận được rõ ràng nhiệt độ xung quanh giảm xuống dần dần, tôi càng thêm nghi ngờ là chăn bông này chính là vật gây ra cái chết của hai người kia.

Tôi dùng ngón tay sờ vào một cái, liền có cảm giác như sờ vào một tảng băng. Đúng, chính xác là một tảng băng mùa đông. Mặc dù bông vải mềm mại, nhưng lại vô cùng lạnh, đầu ngón tay của tôi có cảm giác đông lại.

Cảm giác quỷ dị này, cả đời tôi cũng không quên được.

Tôi lập tức rút tay về, nói với lão Lý, cái chăn này rất có thể là vật tà âm, hơn nữa còn là vật đại hung, tốt nhất ta không nên dây vào, mau đi thôi.

Ai ngờ Lý mặt rỗ lại không chịu nghe, nhất quyết muốn mang chăn bông về, để tôi tiêu trừ âm khí của nó, sau đó tìm người mua. Tôi mắng hắn một câu bán cái đầu ngươi, mẹ nó, ai mà tình nguyện mua một cái chăn dùng cho người chết?

Lý mặt rỗ bĩu môi nói: “Thế giới của bọn lắm tiền nhiều của ngươi không hiểu được đâu. Giả sử có người muốn mua, đây chính là cơ hội phát tài.”

Tôi xem như bái phục hắn, đành bảo, trước mắt lai lịch cái chăn còn chưa rõ, muốn giải quyết nó, nhất định phải tìm hiểu đã. Bây giờ về nhà nghỉ nghĩ cách, sau đó quay lại lấy chăn bông cũng chưa muộn. Lý mặt rỗ nghe vậy mới chịu rời đi, có vẻ vẫn quyến luyến. Trên đường về tôi mới biết, tại sao hắn lại yêu thích cái chăn bông này như vậy. Vốn dĩ đi Vân Nam lần này, mục đích của Lý mặt rỗ là tìm mua đồ cổ. Kết quả là mặc dù giải quyết sự việc ở quê Tiểu Nguyệt, nhưng một đồng cũng không kiếm được. Hắn rất không cam tâm, cho nên gặp cái chăn bông, hắn có thể coi là đói quá mà cắn bừa.

Cho dù một thời gian hợp tác với tôi, Lý mặt rỗ cũng kiếm được khoản tiền không nhỏ. Nhưng phần lớn tiền kiếm được đều ném vào việc điều trị cho con trai hắn, hiện giờ đã gần cạn kiệt. Mà cơ hội thế này cũng không phải thường xuyên gặp được, nên hắn mới nhất định tranh thủ thời cơ.

Tuy tôi cũng chẳng có ý muốn thu cái chăn bông này, nhưng nhịn không được, vẫn muốn điều tra lai lịch quỷ dị của nó. Tại sao nó lại làm người ta chết cóng? Bằng cách nào nó xuất hiện ở bãi tha ma này?

Có lẽ đây là bệnh nghề nghiệp của thương nhân âm phủ bọn tôi, thấy vật tà âm, liền thèm rỏ dãi. Giống như thú chơi đồ công nghệ, thấy có thứ gì mới ra, lập tức phải mua cho bằng được.

Sau khi nghiên cứu cẩn thận, có vẻ tôi đã tra ra được, cái chăn bông kia có vấn đề ở chỗ nào. Chủ nhân chăn bông này trước kia khẳng định là bị chết cóng, chăn bông bị oán khí vô tận của chủ nhân quấn lên, cho nên mới xuất hiện tình trạng băng giá như vậy.

Mà hai người bị chăn bông hại chết đều là kẻ giàu có, điều này chỉ ra, chủ nhân của cái chăn trước kia chắc chắn có thù với phú hộ quyền quý. Còn tại sao lại thù hằn kẻ có tiền, tôi không rõ, có thể khi còn sống chủ cái chăn này bị bóc lột, hoặc bị hãm hại.

Đại thi nhân Đỗ Phủ chẳng phải đã viết một câu thơ bất hủ sao? “Cửa son rượu thịt ngon, ngoài đường đầy xác chết.”

Ngoài ra còn một điểm quan trọng nhất, đó là những kẻ nhà giàu kia, tại sao đêm hôm lại lén lút đi trộm mộ? Phải chăng có điều gì kỳ lạ ở đây?

Nếu như có thể biết lý do tại sao hai người chết lại xuất hiện ở bãi tha ma, sẽ giải quyết được rất nhiều vấn đề.

Trông thấy tôi trầm ngâm suy nghĩ cả ngày dài, Lý mặt rỗ liền hỏi tôi, rốt cuộc có tra ra gì không? Tôi thở dài, nói hết những gì trong đầu ra. Lý mặt rỗ liền giơ ngón tay cái lên: “Ngươi đã đoán ra được lai lịch cái chăn, vậy đã nghĩ ra biện pháp đối phó nó chưa?”

Tôi lắc đầu, nói chuyện này còn rất nhiều điểm khúc mắc, chỉ khi hiểu rõ tất cả, mới bốc thuốc đúng bệnh.

Lý mặt rỗ nói, chuyện này tới nhà người chết hỏi một chút chẳng phải sẽ biết sao?

Tôi lườm hắn một cái, nói ngươi vì tiền mà không tiếc mạng sống à? Hai người kia chết rất ám muội, ngươi lại tới nhà họ xát muối lên vết thương, không bị đánh chết ta làm con ngươi.

Lý mặt rỗ lúng túng gãi đầu: “Ta nói bừa thế thôi, ngươi đừng coi là thật.”

Nhưng, chúng tôi không tìm bọn họ, bọn họ lại tìm tới chúng tôi.

Hôm đó, ra ngoài ăn bát mì thịt bò, về mà buồn nôn, đây là nơi duy nhất ở thị trấn bán đồ ăn, mà chỉ có mì thịt bò, tôi đã ăn cả tuần lễ liên tục. Tôi nghĩ cứ tiếp tục thế này không ổn, tìm nhà dân nào đó mua con gà đổi bữa.

Vừa định hỏi chủ nhà nghỉ xem nhà ai bán gà, ông chủ đã nói với tôi, có người để lại một số điện thoại, dặn tôi thấy thì phải gọi cho hắn ngay.

Tôi lập tức hoảng sợ, phản ứng đầu tiên là nghĩ đám kẻ thù kia đã tìm ra tôi, tranh thủ thời gian lên đường trốn thôi. Gọi số này? Càng không thể, khác nào tự mình tìm cái chết?

Nhưng ông chủ nhà nghỉ lại nói thêm một câu, khiến tôi bỏ ý định ngay lập tức. Ông chủ nói, người kia còn để lại một lời nhắn, bảo tôi tốt nhất là làm theo lời hắn dặn, nếu không hắn sẽ tiết lộ hành tung của tôi ra ngoài.

Nghe ông chủ nói vậy, tôi mới thở phào, bởi dựa vào câu nói của hắn, tôi đoán được hắn không phải kẻ thù. Tôi liền lấy điện thoại bấm dãy số hắn để lại.

Nghe máy là một lão già, giọng điệu rất tang thương, nhưng âm điệu lại mạnh mẽ, có lực, ấn tượng đầu tiên của tôi đối với lão, đó là người này lúc còn trẻ, chắc chắn là một kẻ hung ác. Hắn trong điện thoại cũng không nói nhiều, chỉ là bảo tôi đến nhà hắn một chuyến. Nhà hắn cách thị trấn không xa, ở một trang trại bên cạnh.

Tôi sốt ruột hỏi hắn, sao lại biết vị trí của tôi? Đáp lại lão chỉ cười lạnh, nói người trong giới, không ai là hắn không tra ra được.

Tôi giật nảy mình, bởi vì hắn nói như vậy ám chỉ hắn cũng là một thương nhân âm phủ. Tôi lập tức động não suy nghĩ, cảm thấy lão già này tìm tôi, tám chín phần là có quan hệ với chăn bông tơ vàng kia.

Nhưng rốt cuộc hắn là địch hay bạn, tôi tạm thời chưa rõ. “Trứng gà không bỏ cùng một giỏ” (ý nói là phân tán rủi ro), tôi quyết định một mình đi chuyến này, bảo tiểu Nguyệt và Lý mặt rỗ tìm nơi nào đó trốn tạm.

Lý mặt rỗ thì rất đồng tình với tôi, vì hắn dù sao cũng sợ chết. Có điều tiểu Nguyệt lại không chịu, nằng nặc đòi đi cùng tôi, nói ngộ nhỡ xảy ra điều gì, còn có thể hỗ trợ cho tôi.

Tôi do dự một chút, biết có nói gì cũng vô ích, đành để tiểu Nguyệt đi cùng. Tôi lấy xe Lý mặt rỗ đi, không tới mười cây số đã đến trang trại của lão già.

Đây là một trang trại đổ nát vô cùng, nát tới mức không thể nát hơn. Khắp nơi là rác thải, thậm chí còn có ngôi nhà làm từ phôi bùn từ thời 1970, không khí nồng nặc mùi phân gà phân vịt trộn với mùi nước tiểu.

Chỗ ở của lão già lại càng thê thảm, của phòng chất đầy rác, ruồi nhặng bay tứ tung, không biết đã mấy ngày rồi chưa ra khỏi phòng.

Tiểu Nguyệt khinh bỉ nói: “Lão già này chẳng phải là tử trạch nam trong truyền thuyết à?”

Tôi chán nản nói, còn chưa thấy trạch nam bao giờ. Tôi đi tới gõ cửa, một lão già mặc áo chùng, lưng còng rất nhanh ra mở cửa. Lão nhìn tôi một chút, rồi nhìn qua tiểu Nguyệt, nói nam vào, nữ thì ở ngoài.

Tôi đành để tiểu Nguyệt ở lại chờ bên ngoài, nhờ tia sáng lờ mờ, quan sát trong phòng của lão già.

Phát hiện phòng của lão rất bừa bộn, trên mặt đất có nhiều giấy vo viên, mấy quyển sách rách nát, cũ kỹ nằm trên bàn làm việc. Cái bàn là đồ gỗ duy nhất trong phòng, còn lại toàn là gạch đá.

Trên tường, còn treo rất nhiều bình bình lọ lọ, giống như là đồ cổ, nhiều tới mức nếu đi không cẩn thận còn va đầu vào.

Trong căn phòng bẩn thỉu, ngay cả chỗ ngồi còn không có. Mà lão già chẳng vì vậy mà quan tâm, cởi giày, ngồi trên giường nhìn tôi. Không biết đã bao lâu lão chưa rửa chân, mùi hôi xông lên váng óc, làm tôi có chút mê muội.

“Anh bạn trẻ, nhìn chỗ ở của ta thế nào?” Lão già cười hỏi.

Tôi cau mày một cái: “Có cá tính.” Đây là lời khen duy nhất tôi có thể nghĩ ra được.

Lão già cười cười: “Tiểu tử, sớm muộn ngươi cũng sẽ cá tính như ta thôi.”

Tôi nhướn mày: “Không thể đâu, lão tiên sinh.”

“Hừ, xem ra ngươi còn chưa hiểu rõ cái nghề này.” Lão già âm dương quái khí nói: “Là thương nhân âm phủ, chẳng ai có kết cục tốt đẹp. Cho dù là ông ngươi hay cha ngươi, cũng chết thảm, ngay cả xác cũng không tìm thấy ư?”

Tôi giật nảy mình, dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn lão già quái dị: “Ngài biết ông tôi?”

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232 Phần 233 Phần 234 Phần 235 Phần 236 Phần 237 Phần 238 Phần 239 Phần 240

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng

VIP 1

Casino Trực Tuyến