Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNung.Link. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truy cập vào TuoiNung.Link để lấy tên miền hiện tại của Website TuoiNung.

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Dân buôn đồ âm – Quyển 1

Kèo cá cược

Truyện Sex: Dân buôn đồ âm – Quyển 1


Phần 165

Sau khi trở về, tôi buồn bực hỏi Nhất Sơ, vì sao có thể lấy chì ra được từ xác chết? Nhất Sơ nói với tôi, thời cổ đại có một loại cực hình, là cho người ta nuốt chì, hàm lượng kim loại nặng trong cơ thể vượt mức cho phép, tự nhiên sẽ bị hành hạ đến chết. Tôi rùng mình, kiểu chết này quá tàn nhẫn, người bình thường căn bản không chịu đựng được.
Nhất Sơ nói mọi thứ đã sẵn sàng, chỉ còn chờ cơ hội. Tôi nhìn Nhất Sơ chỉ chuẩn bị hắc kim phấn, còn lại cái gì cũng không chuẩn bị, trong lòng không khỏi lo lắng, hỏi Nhất Sơ tôi còn mang theo Thiên Lang Tiên, có tác dụng hay không? Nhất Sơ lại hiếm thấy cảm khái một câu “Được rồi, cô ta cũng coi như là số khổ, làm gì đến mức phải dồn ép không tha.” Tôi biết anh ta đang nói đến oan hồn ngàn năm trong gương đồng.

Tống Ngọc Thục bên cạnh một mực khóc sướt mướt, khóc đến mức làm tôi cảm thấy phiền toái, tôi bèn nghĩ cách để cô ta ngừng khóc. Mà Lý Mặt Rỗ nói với tôi, là Nhất Sơ để Tống Ngọc Thục khóc, bởi vì ban đêm phải dùng đến nước mắt của Tống Ngọc Thục. Đồ vật Nhất Sơ cần dùng đến thật đúng là kỳ quái. Trong ấn tượng của tôi, đạo sĩ khu quỷ phục ma, ngoại trừ kiếm gỗ đào toàn là các loại phù chú?

Chờ đến rạng sáng, Nhất Sơ mới chịu đứng dậy, đánh thức Tống Ngọc Thục vì khóc mệt quá mà ngủ. Tống Ngọc Thục lập tức hỏi Nhất Sơ muốn hành động ư? Nhất Sơ gật đầu, sau đó giao cho mấy người chúng tôi đi làm một số việc.

Chúng tôi nhớ kỹ trong lòng kế hoạch của Nhất Sơ rồi, anh ta lúc này mới lấy ra số máu quạ đen còn lại lần trước, bôi lên thất khiếu Tống Ngọc Thục. Máu quạ đen tuyệt đối là thứ đồ chiêu gọi âm khí, mà thất khiếu lại là nơi dễ dàng nhất cho quỷ xâm nhập thân thể. Đem máu quạ đen bôi lên thất khiếu, không phải là để oan hồn trong gương đồng nhập vào thân thể Tống Ngọc Thục sao?










Nhưng Nhất Sơ làm như thế, nhất định là có chủ đích, tôi cũng không tiện hỏi nhiều. Nhất Sơ cầm một chiếc lược, phía trên vẩy một chút kim phấn, bảo Tống Ngọc Thục soi gương trang điểm. Tống Ngọc Thục cầm lấy lược, ngồi trước gương đồng bắt đầu trang điểm. Cô ta lau máu trên mặt, soi trong gương đồng, bộ dáng rất kinh khủng. Mà cô ta vẫn ngồi đó trang điểm, tình cảnh này phảng phất như nữ quỷ trong phim kinh dị.

Hai mắt tôi gắt gao nhìn chằm chằm gương đồng, tôi biết nếu có hiện tượng dị thường, nhất định sẽ hiển hiện trong gương. Không ngoài sở liệu, gương đồng rất nhanh xuất hiện dị tượng. Trong tấm gương, hình ảnh Tống Ngọc Thục ngày càng mơ hồ, mà mơ hồ tới độ nhất định lại bắt đầu dần dần rõ ràng. Đến lúc này trong gương hiện ra một gương mặt tinh mỹ tuyệt luân, tôi mới xác định oan hồn trong gương đã xuất hiện.

Nhưng gương mặt tinh mỹ tuyệt luân kia lại chỉ thoáng hiện chốc lát sau đó không thấy tăm hơi… Vừa rồi thời gian xuất hiện tình huống kia thực sự quá ngắn, tôi thậm chí hoài nghi phải chăng là do tôi mệt nhọc sinh ra ảo giác? Còn đang nghĩ ngợi, gian phòng bên trong bỗng nhiên nổi một trận quái phong, từ góc Đông Nam thổi về góc Tây Bắc. Nhất Sơ lập tức hướng về phía tôi ra hiệu, tôi bèn tranh thủ thời gian chạy đến trước, lấy hắc kim phấn trong ngực vẩy lên gương đồng. Sau đó ôm chặt gương đồng, không cho hắc kim phấn tróc ra.

Mà trong nháy mắt tôi ôm lấy tấm gương, Tống Ngọc Thục bỗng nhiên gầm lên giận dữ, phẫn nộ bắt lấy cánh tay tôi. Cô ta dùng sức kéo một cái, liền túm tôi ném bay ra ngoài, sau đó đưa tay muốn đoạt gương đồng trước ngực tôi. Lý Mặt Rỗ quyết định thật nhanh, dùng nhánh gỗ đào dính nước mắt Tống Ngọc Thục vẩy về phía cô ta. Tống Ngọc Thục tựa hồ rất sợ hãi nước mắt kia, lập tức rút tay trở về, thậm chí nơm nớp lo sợ lùi lại mấy bước.

Nhưng Tống Ngọc Thục cũng không định buông tha tôi, hướng về phía tôi hung mãnh nhào lên. Tôi biết lúc này Tống Ngọc Thục đã bị thứ trong gương đồng làm cho mất hồn, lập tức đứng lên muốn chạy trốn. Nhất Sơ thật nhanh cản ở trước mặt tôi, lạnh lùng xông tới Tống Ngọc Thục hừ một tiếng “Dừng tay!”. Một tiếng này tựa hồ ẩn chứa lực chấn nhiếp vô tận, khiến thân hình Tống Ngọc Thục đung đưa không ngừng, phải dựa vào tường mới đứng vững được.

“Yêu nghiệt.” Nhất Sơ mặt như sương lạnh nói “Ngàn năm thời gian vẫn không thể tiêu trừ oán hận trong lòng ư, nếu hôm nay còn chấp mê bất ngộ, đừng trách ta ra tay vô tình.” – “Ha ha.” Tống Ngọc Thục cười lạnh liên tục “Đàn ông không có một ai tốt cả. Chết! Tất cả các người đều phải chết!!” Nói xong, cô ta không chút do dự nhào tới.

Nhất Sơ lập tức nhìn về phía Lý Mặt Rỗ, Lý Mặt Rỗ lập tức dùng cành liễu dính nước mắt Tống Ngọc Thục không ngừng quật cô ta. Tống Ngọc Thục tựa hồ rất sợ hãi cành liễu, bị Lý Mặt Rỗ bức cho từng bước rút lui, cuối cùng lại co về phía sau. “Vì sao? Vì sao?” Tống Ngọc Thục bỗng nhiên gào khóc “Vì sao các người đều muốn khi dễ ta, bản cung chết không nhắm mắt, chết không nhắm mắt.”

Tống Ngọc Thục lại nhào tới. Lý Mặt Rỗ vội vàng vung vẩy cành liễu quất túi bụi! Nhưng cô ta lần này căn bản không tránh né, mà trong nháy mắt cành liễu quất vào người cô ta, bỗng nhiên từ trong người cô ta thổi ra một trận quái phong hướng về phía tôi. Tôi giật mình, vội vàng xoay người muốn chạy trốn. Thế nhưng đã không kịp, tôi bị cỗ quái phong thổi cho đứng không vững ngã xuống đất. Mà trong ngực tôi, gương đồng giống như cự thạch ngàn cân, càng ngày càng nặng, ép tôi không thở nổi. Nhất Sơ lập tức nói “Hắc kim phấn!” Lý Mặt Rỗ nghe theo đem tất cả hắc kim phấn mua được bôi lên trên gương đồng.

Tôi rõ ràng cảm giác được gương đồng nhẹ đi rất nhiều, lập tức buông tấm gương xuống. Tấm gương phảng phất như một đầu cá chép lớn đang đòi lên bờ, trong hắc kim phấn không ngừng bắn lên. Nhất Sơ lập tức dùng tay đè chặt lấy, nhưng gương đồng nhảy lên quá lợi hại, Nhất Sơ có thể ép nổi sao? Cuối cùng Nhất Sơ lạnh lùng nói “Lưu cho ngươi con đường sống vậy mà chính ngươi không trân quý, vậy đừng trách ta không khách khí!” Lý Mặt Rỗ vội vàng dùng cành liễu quật gương đồng, nhưng gương đồng nhảy lên lợi hại hơn, tôi loáng thoáng nhìn xuyên qua lớp hắc kim phấn, thấy bên trong có một khuôn mặt nữ nhân tuyệt thế khuynh thành đang cuồng loạn gầm rú, nhưng lại không phát ra thanh âm nào.

Cành liễu đã vô dụng, cuối cùng Nhất Sơ đem một bát nước mắt, hắt vẩy hết lên trên gương đồng. Tấm gương trong nháy mắt điên cuồng, giống như là động cơ điện va chạm với mặt đất phát ra tiếng phanh phanh phanh, gương mặt mỹ nữ trong nháy mắt biến thành xấu xí, bắt đầu trở nên già nua. Nếp nhăn dày đặc, làn da nhăn nheo, vặn vẹo một hồi cuối cùng lại biến thành bộ dáng khô lâu (xương sọ), sức phản kháng cũng dần yếu ớt.

Đến khi Nhất Sơ dùng hắc kim phấn bao trùm hoàn toàn gương đồng, tấm gương cuối cùng không còn rung động, yên tĩnh trở lại. Tôi nhẹ nhàng thở ra, thân thể mềm nhũn, co quắp ở một bên “Giải quyết xong rồi?” Nhất Sơ lắc đầu “Chỉ là tạm thời phong bế mà thôi, sau đó tôi phải mang gương đồng đến Đại Bi Tự, xem thử Bạch Mi thiền sư có thể độ hóa một tia oan hồn này hay không.”

Tôi thất vọng một trận, không nghĩ tới ngay cả Nhất Sơ cũng không thể giải quyết được oan hồn trong gương. Tôi hiếu kỳ hỏi Nhất Sơ, oan hồn đó rốt cuộc là ai, sao oán niệm lại mạnh mẽ như thế? Nhất Sơ nói “Là Dương quý phi.” – “Dương quý phi?” Tôi kinh hãi trợn mắt há mồm, không thể tưởng tượng nổi nhìn Nhất Sơ. Lý Mặt Rỗ cũng lắp ba lắp bắp hỏi “Anh nói oan hồn ngàn năm bị phong ấn trong gương đồng là Trung Quốc tứ đại mỹ nữ Dương Ngọc Hoàn?”

Nhất Sơ gật đầu “Không sai.” Tôi và Lý Mặt Rỗ đắm chìm trong cơn chấn động, thật lâu sau vẫn chưa lấy lại tinh thần. Ngẫm lại người trong gương có chút đầy đặn, gương mặt quyến rũ như vậy, e là cũng chỉ có Dương quý phi mới có thể xinh đẹp như thế? Con người được thế nhân ca tụng “Chim sa cá lặn”, “Hoa nhường nguyệt thẹn” Đường triều đệ nhất mỹ nữ, lại từng cùng chúng tôi tiếp xúc gần như vậy, cảm giác không khác gì chính mình cùng Thiên Vương Lưu Đức Hoa đánh nhau trên phố…

“Dương quý phi sinh ngày 22 tháng 6, giống với ngày sinh của chị em họ Tống, cho nên bọn họ luyện chế thành Ký Sinh Quỷ Vương, là cách đem oan hồn Dương quý phi thay ra dễ dàng nhất, đây cũng chính là nguyên nhân hai người họ gặp nạn?” Nhất Sơ trầm mặc nhìn thoáng qua Tống Ngọc Thục “Ngày giờ sinh bát tự của cô rất quan trọng, tốt nhất vẫn là nên tín một chút, nếu không sau này vẫn còn có người để mắt tới các cô.”

Tôi lập tức hỏi Nhất Sơ, tại sao phải dùng những thứ kỳ quái kia đối phó Dương quý phi? Dương quý phi nếu là nữ nhân yêu nhất của Đường Huyền Tông, vì sao sau khi chết lại bị phong ấn trong gương đồng? Nhất Sơ thở dài “Cái này có lẽ là cổ nhân thường nói hồng nhan bạc mệnh. Một nữ nhân muốn sinh tồn được trong hoàng cung, cũng chỉ có thể lấy sắc đẹp của mình đi tranh thủ tình cảm, dùng hết tất cả sức lực buộc cho vững vàng Hoàng đế ở bên người. Kết quả lại bị vu tội hại nước hại dân, chết thảm ở Mã Ngôi Pha, không thể không khiến người ta cảm thán.”

Dương Ngọc Hoàn sinh ra trong thời kỳ vương triều nhà Đường huy hoàng nhất. Thiên sinh lệ chất, từ nhỏ đã biết ca múa, lại tài hoa hơn người. Về sau bị Thọ Vương Lý Mạo chọn làm Vương phi, hai người cũng là tình đầu ý hợp. Nhưng một ngày, Dương Ngọc Hoàn xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành lại bị cha của Lý Mạo là đương kim hoàng thượng Đường Huyền Tông nhìn thấy, Đường Huyền Tông nhìn thấy Dương Ngọc Hoàn lần đầu tiên, liền nằm mộng! Cho rằng đây là tiên nữ trên trời, mong nhớ ngày đêm. Cuối cùng dứt khoát mặc kệ cái gì loạn luân hay không loạn luân, trực tiếp cướp vợ của con trai mình nạp làm quý phi.

Đường Huyền Tông đối xử với Dương Ngọc Hoàn tương đối tốt, Dương Ngọc Hoàn muốn tắm rửa, Đường Huyền Tông liền vì nàng xây dựng suối nước nóng Hoa Thanh Trì thật lớn. Dương Ngọc Hoàn thích ăn trái cây vải, Đường Huyền Tông sẽ xuống thủ lệnh 800 dặm khẩn cấp, cho thủ hạ chạy xa ngàn dặm từ Lĩnh Nam vận chuyển trái cây vải đến để đổi lấy niềm vui của nàng.

Đáng tiếc tiệc vui chóng tàn, Đường Huyền Tông đêm đêm sủng hạnh Dương quý phi, không để ý tới triều chính, cuối cùng đã dẫn đến loạn An Sử, phản quân một đường giết tới thành Trường An. Vì tránh né chiến loạn, Đường Huyền Tông mang theo đại quân chạy trốn tới Mã Ngôi Pha. Các tướng lĩnh sớm đã nhìn Dương quý phi không vừa mắt, ban đêm liền bức Đường Huyền Tông thoái vị, nói Dương quý phi hại nước hại dân, nhất định phải giết, nếu không sẽ không giúp Đường Huyền Tông đoạt lại thiên hạ. Đường Huyền Tông rơi vào đường cùng, đành phải rưng rưng ban chết cho người mình yêu nhất.

Một đoạn chuyện cũ bi thương tình ái này, được đại thi nhân Bạch Cư Dịch viết thành Trường Hận Ca lưu truyền thiên cổ, nổi danh nhất là hai câu “Thiên trường địa cửu có khi tận, hận này rả rích vô tuyệt kỳ!” Dương quý phi chết rất bi thảm. Đầu tiên là bị người ta đưa kim loại chì vào người, ý đồ hủy đi làn da đẹp như son của nàng, sau đó lại bị Đường Huyền Tông ban cho một dải lụa trắng…

Sau khi Dương quý phi ăn vào kim loại chì, làn da rất tồi tệ. Một nữ nhân dựa vào vẻ đẹp để sinh tồn mà lại bị phá hư, nàng sao có thể cam tâm? Liền mỗi ngày soi gương, nhưng mà nàng trong gương cũng là xấu xí, nàng lại cảm thấy gương đồng quá tệ, hiện không ra dung nhan mỹ lệ của chính mình, sai người lấy máu quạ đen xoa lên. Gương đồng soi càng ngày càng rõ, mà gương mặt nàng cũng là càng ngày càng xấu.

Nàng đành phải dùng son phấn tốt nhất che lấp đi nét xấu trên gương mặt. Son phấn có thể che lấp đi trên gương mặt nhưng lại không cách nào bù lại tổn thương trong tâm linh, Dương quý phi mỗi ngày đều lấy nước mắt rửa mặt, nước mắt hòa tan lớp phấn, lại lộ ra làn da bị hỏng. Cuối cùng Đường Huyền Tông trở nên bình thản đối với nàng, ban cho nàng được chết ở Mã Ngôi Pha.

Dương quý phi sau khi chết không cam lòng, vong hồn bị trói buộc trong gương đồng. Cho nên Dương quý phi mới sợ hắc kim phấn cùng nước mắt nữ nhân, bởi vì hai thứ này đã hủy đi dung mạo của nàng. Mặc dù đã thành vong hồn, nhưng vẫn duy trì thói quen khi còn sống. Mà chiếc gương đồng kia, trước đó thường dùng máu quạ đen lau, cho nên mới hấp dẫn quạ đen!

Tôi như có điều suy nghĩ thở dài. Thật là hồng nhan bạc mệnh sao? Tôi thấy cũng không hẳn vậy. Một nữ nhân, nếu như chỉ dựa vào sắc đẹp, dù là đạt được nhiều thứ, chỗ đứng có cao, chung quy cũng như ngọn nến tàn trong gió, khi nhan sắc mất đi thì bất cứ lúc nào cũng có thể ngã xuống.

Dương quý phi hạnh phúc, bởi vì nàng sinh ra có gương mặt xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành. Dương quý phi gặp bi kịch, cũng bởi vì nàng sinh ra có gương mặt xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành.

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232 Phần 233 Phần 234 Phần 235 Phần 236 Phần 237 Phần 238 Phần 239 Phần 240

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng

VIP 1

Casino Trực Tuyến