Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNung.Link. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truy cập vào TuoiNung.Link để lấy tên miền hiện tại của Website TuoiNung.

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Dục Uyển – Full

Kèo cá cược

Truyện Sex: Dục Uyển – Full


Phần 153

Ba ngày sau…
Hoắc gia.

“Hu… u… Tiểu Uyển… thật ra con đang ở đâu?”

“Hu… u…”

Trước khi bước qua cửa lớn Hoắc gia thì đã nghe thấy tiếng khóc của mẹ Tiêu vang khắp biệt thự. Từ sau khi Dục Uyển mất tích thì mẹ Tiêu đã trở thành bạn thân thiết với khăn tay và nước mắt. Một sản phụ cao tuổi vừa mới sinh xong đó là chuyện không tốt chút nào.










“Tiêu Tường! Em vừa mới sinh xong, không nên quá xúc động, để tôi đưa em về phòng nghỉ ngơi.”

Dục Uyển mất tích nhưng Hoắc Nghị lại không lo lắng bằng việc Tiêu Tường cứ ngồi khóc suốt ngày, ông lo cho tình trạng sức khỏe của bà nhiều hơn.

“Lão gia! Tiểu Uyển mất tích đã ba ngày, tới giờ vẫn không biết thế nào… em làm sao có thể đi nghỉ.”

“Hoắc Nghị nói rất đúng… suốt cả đêm còn đã không ngủ, con còn phải chăm sóc Hoắc Tâm, quên rồi sao” Tiêu lão lên tiếng.

Hoắc Tâm là tiểu công chúa nhỏ Hoắc Nghị và Tiêu Tường, vừa nhắc đến là nghe thấy tiếng khóc của cô nhóc, vú nuôi từ trên lầu ẩm tiểu công chúa nhỏ xuống, bởi vì dỗ mãi không nín. Người duy nhất có thể làm điều đó là mẹ Tiêu.

“Con xem… con bé lại khóc, con mau dỗ nó… ở đây đã có cha và Hoắc Nghị, mọi người sẽ giúp con tìm tiểu Uyển.”

“Cha! Vậy con lên lầu dỗ Hoắc Tâm… khi nào có tin tức của Dục Uyển, mọi người phải báo cho con biết.”

Lớn hay nhỏ đều là con. Đứa nào xảy ra chuyện mẹ Tiêu cũng sẽ sốt ruột. Nghe Hoắc Tâm khóc, bà cũng nóng lòng đứng dậy chạy đến chỗ của vú nuôi, từ tay vú nuôi bồng lấy cô nhóc rồi đi lên lầu.

“Khiêm! Con nghĩ chuyện này có phải do bọn bắt cóc làm?”

“Con nghĩ không phải”

Nếu chuyện này do bọn bắt cóc làm, thì ba ngày nay đã phải có điện gọi đến tiền chuộc. Nhưng đã ba ngày trôi qua, chuông điện thoại vẫn chưa reo.

“Vậy có phải là kẻ thù của Hoắc thị? Nhưng kẻ thù của Hoắc thị rất nhiều… có thể là ai trong số bọn họ, lại nhắm vào Dục Uyển?”

Với khả năng này Hoắc Khiêm cho là không thể, người bên ngoài đều biết Dục Uyển chỉ là con gái riêng, ngoài cái họ ra thì không có quan hệ với Hoắc gia, nếu muốn gây khó khăn Hoắc gia, thì cũng nên chọn một đối tượng nào có quan hệ thân thiết hơn, không phải là Dục Uyển.

Vậy chỉ có thể là ân oán cá nhân, kẻ thù của Dục Uyển gây ra. Nhưng là người nào có khả năng một tay che trời, ngay cả Bạch gia cũng không thể tìm ra chút manh mối.

Đảo mắt một lượt, Hoắc Nghị cảm thấy đại sảnh thật trống trải, như thiếu ai đó

“Luật và Phi đâu? Mấy ngày nay sao cha không nhìn thấy” Hoắc Nghị lên tiếng.

Ba ngày nay không chỉ Tiêu Tường không nhìn thấy Dục Uyển, mà cả Hoắc Nghị muốn nhìn thấy mặt hai thằng con trai của mình cũng không được. Suốt cả ngày Hoắc Luật và Hoắc Phi đều ở bên ngoài, chạy qua lại giữa sở cảnh sát à Bạch gia, không lúc nào có mặt ở nhà.

“Lão gia!”

Hoắc quản gia từ ngoài cửa vội vã chạy vào.

“Lão gia! Cục trưởng Hà đến… đã có tin tức của tiểu thư.”

Ngoại ô – kho chứa hóa chất, gần bến tàu ca cách trung tâm thành phố 50 km.

Ngoài cửa nhà kho, hai trong ba gã đàn ông đã xuất hiện ở căn hộ của Dục Uyển ngày hôm đó, đang ngồi xổm hút thuốc.

“Tao mệt mỏi lắm rồi, chuyện này tới khi nào mới chấm dứt?”

Sau khi Dục Uyển mất tích, không chỉ thành phố mà cả Á Lạp Tân đều xôn xao. Hoắc Nghị đã nhờ đến sự can thiệp của cả hai giới hắc bạch để tìm kiếm tung tích của cô, báo chí và giới truyền thông cũng vào cuộc. Ba ngày nay chỉ cần bật tivi lên hay là mở báo ra xem, đều là tin tức về Dục Uyển.

“Mày bình tĩnh lại, tối mai tàu sẽ cập bến, sau khi đưa ả lên tàu… chúng ta sẽ lên máy bay trở về Cabo.”

“Mẹ kiếp! Không ngờ lại rắc rối như vậy.” Một gã đứng dậy, hít một hơi dài nốt điếu thuốc, rồi ném xuống dưới đất.

“Này ở đây canh chừng nó… tao ra ngoài kia hít thở chút không khí.” Hắn nghiền nát điếu thuốc dưới chân rồi bỏ đi.

Bên trong căn phòng.

Cách âm không tốt nên đoạn đối thoại bên ngoài, Dục Uyển đều nghe hết tất cả.

“Tới giờ ăn.”

Cánh cửa được kéo ra, ánh tràn vào trong căn phòng lạnh lẽo, cô có thể cảm nhận được một chút hơi nóng yếu ớt đang chạm vào mặt mình. Hắn bước vào trong phòng, kéo chiếc ghế ra và ngồi trước mặt Dục Uyển.

“Há miệng ra!”

Hắn mở hộp cơm ra, đúc từng muỗng và gấp từng đũa thức ăn cho cô.

Chân tay đều bị bọn họ bắt trói, ngay cả mắt cũng bịt kín. Với Dục Uyển ba ngày qua thì ngày hay đêm đều như nhau, trước mặt là một dãy màu đen. Cô không biết đã đắc tội với ai, mà khiến bản thân rơi vào hoàn cảnh này. Cũng không biết hiện giờ bản thân thân đang ở đâu, chỉ rõ một điều duy nhất, tối mai đám người này sẽ bán cô đến Đảo Chết, một hòn đảo bất trị mà chính phủ phải đầu hàng, cái nôi của tội phạm, và nơi đầu mối chế tạo và sản xuất vũ khí, thuốc phiện.

Cô từng nghe Hoắc Luật kể qua, chỉ cần đặt chân lên đảo thì cơ hội trở ra là con số không. Đời cô coi như xong nếu bị bán lên đảo chết.

Làm sao để thoát khỏi nơi này…

Thức ăn vừa nuốt vào lập tức phun ra, vọt thẳng vào người gã. Gã nổi điên, ném hộp cơm xuống đất, rồi phủi hết thức ăn dính trên người.

“Mày giở trò gì hả?”

Dục Uyển lăn đùng xuống đất, hai tay ôm bụng, mặt mày thì nhăn nhó, và dáng vẽ rất đau đớn.

“Mày có chuyện gì?” Gã ta nắm tóc Dục Uyển giựt ngược dậy.

“Chắc do thức ăn bị hư rồi, tôi… tôi… muốn đi đại tiện”

“Mày muốn lừa ai? Tưởng tao là thằng ngu.” Hắn nhếch miệng cười.

“Tin hay không tùy anh, nhưng tôi chịu hết nổi hay… để tôi giải quyết tại đây luôn cũng được, tôi nhịn hết nổi rồi.”

Nghe Dục Uyển nói xong mặt hắn liền tối sầm. Nếu để con đàn bà này phóng uế ngay tại đây, thì tối nay anh em bọn họ làm sao ngủ, hôi thối chết đi được.

“Đứng dậy! Tao đắt mày ra ngoài”

Sau khi đạp đỗ cái ghế, hắn bước đến lôi Dục Uyển ra phía sau căn nhà kho, để cô giải quyết mớ hỗn độn trong bụng ra.

“Đừng có giở trò, đi nhanh.”

“Anh giúp tôi cởi trói được không? Bất tiện như vậy thật khó đi.”

“Đàn bà phiền phức… chờ một chút.”

Sau khi lấy cái khăn đen trong túi quần ra, che kín lại mặt mũi của mình. Gã mới bước tới cởi trói cho Dục Uyển. Sau đó quay lưng đi, rồi châm một điếu thuốc lên hút hơi dài.

Hắn ta vừa xoay mặt đi, Dục Uyển lập tức tháo khăn bịt mắt ra. Cô bắt đầu bước lùi bước, nhẹ nhàng, cẩn trọng và không để phát ra bất kì tiếng động nào. Nhưng tác dụng của việc tim thuốc an thần quá liều, khiến người cô choáng váng, đầu óc cứ quay cuồng.

Ở đây là nơi hoang vắng, cách xa thành phố chỉ cần cô tìm đến gần nơi dân cư sinh sống thì có cơ hội thoát khỏi đây.

Nhưng người tính lại không qua được ý trời, Dục Uyển có thể may mắn trốn được gã ngu ngốc kia. Lại xui quẩy đụng ngay vào gã muốn ra ngoài hít khí trời khi nãy. Lúc cô trượt chân ngã phịch xuống đất, ngẩn đầu lên đã nhìn thấy một bóng đen phủ lấy mình, mặt mũi thì cô không nhìn ra, nhưng giọng nói của hắn thì quen tai vô cùng, là một trong ba gã đang giam giữ cô.

“Muốn đi đâu?”

“Tôi… tôi…”

“Rầm… m…”

Một cú đập sau gáy, Dục Uyển ngã xuống đất. Gã “ngu” kia đã chạy đến kịp lúc và đánh ngất Dục Uyển.

“Thằng ngu! Không phải nói mày canh giữ ả rồi sao?”

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng

VIP 1

Casino Trực Tuyến