Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNung.Link. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truy cập vào TuoiNung.Link để lấy tên miền hiện tại của Website TuoiNung.

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Chinh phục gái đẹp – Chương 2

Kèo cá cược

Truyện Sex: Chinh phục gái đẹp – Chương 2


Chương 2 – Phần 199

– Vừa rồi chủ nhiệm Lâm đã nói rỏ ý của mình, trong lịch sử của huyện Hải Dương chúng ta lần này liên quan đến việc đấu thầu công trình rất lớn, chúng ta nhất định phải coi trọng, các đồng chí đang ngồi đây đều là thành viên của ban chỉ huy, tôi hi vọng về sau mỗi lần họp của ban chỉ huy công trình, đối với hội nghị nội dung đều phải giữ bí mật, tôi nói trước, ai để xảy ra bất cứ vấn đề nào thì sẽ lập tức xử lý ngay người đó, chúng ta phải lựa chọn những xí nghiệp ưu tú đấu thầu, để hoàn thành tốt nhất con đường huyết mạch nhằm phát triển kinh tế huyện Hải Dương chúng ta.
Trịnh Minh Đường nói rất có khí phách hào hùng, toàn thể thành viên lại nhiệt liệt vỗ tay.

– Vừa rồi chủ nhiệm Lâm và bí thư Trịnh đã nói lên tầm quan trọng của công trình, nên áp lực của ban chỉ huy chúng ta nặng nề như thế nào các đồng chí đều biết, tôi không lập lại nữa, về chuyện kêu gọi đầu tư các vấn đề chi tiết các đồng chí ở dưới tiếp tục thương thảo đề xuất ý kiến..

Với tư cách là người chủ trì cuộc họp, chủ tịch Trọng Hải tổng kết lại.










Đúng lúc này trong túi quần Đinh Nhị Cẩu điện thoại chấn động rung kịch liệt, cũng may là đông người, tiếng điện thoại di động chấn động không có quấy rầy đến hắn, cho nên hắn vẫn không hề hay biết vẫn tiếp tục ghi chép bút ký nội dung cuộc họp, nhưng khổ nỗi là đầu điện thoại bên kia Lăng Sam cơ hồ sắp điên lên.

– Hừ chết toi.. thời khắc quan trọng như thế này, Nhị Cẩu quỷ sứ như thế nào lại không nghe máy…

Lăng Sam bị Tào Băng gọi điện thoại nhắn gặp mặt, vừa bước vào gian phòng cô bị dọa sợ đến ngây dại cả người, Tào Băng mặt không có chút máu, một mình nằm ở trong phòng vệ sinh lạnh như băng, vết máu đỏ thẫm liên tục không ngừng từ giữa hai chân chảy ra về phía ống thoát nước, vừa thấy Lăng Sam tiến đến, Tào Băng ánh mắt lóe lên rồi hôn mê bất tỉnh, Lăng Sam không biết rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, chỉ có thể là lay động kêu gọi Tào Băng, hy vọng có thể đánh thức Tào Băng dậy, một bên liền gọi điện thoại cho Đinh Nhị Cẩu, nhưng hết lần này tới lần khác Đinh Nhị Cẩu không có nghe máy, Lăng Sam không biết tính toán làm sao nên vô cùng luống cuống.

Đúng lúc này Lăng Sam phát hiện trên kệ của phòng vệ sinh có một lọ thuốc uống phá thai non, nhìn lại bộ dạng của Tào Băng, cô giờ mới hiểu được Tào Băng như vậy rất có thể là vì dùng đến lọ thuốc này, tạm thời hiểu được nguyên nhân trong lòng của cô hơi có chút an định, mấu chốt bây giờ là cứu chữa như thế nào mạng sống của Tào Băng, nếu cứ tiếp tục như vậy là sẽ xảy ra án mạng, vì vậy liền gọi điện thoại cho số cấp cứu 120, nhưng cô không thể tri hô để cho người khác biết, nếu chuyện này truyền đi, Tào Băng khỏi phải ngẩng mặt nhìn người.

Nhưng mà nằm viện là phải có tiền đóng viện phí, lật tung ra túi xách của Tào Băng, cũng chỉ tìm được hơn 1000 khối tiền, trên người của Lăng Sam còn có hơn 200, tạm thời cũng có thể đủ.

Trong cuộc họp có Lâm Xuân Hiểu là nữ đồng chí, cho nên những lãnh đạo nghiện thuốc lá đều chịu đựng không có hút thuốc, nhưng thời gian cuộc họp kéo dài thì không chịu được, vì thế Lâm Xuân Hiểu trông thấy có người lặng lẽ lấy ra một điếu thuốc, đặt ở dưới lổ mũi ngửi lấy một cái, tuy việc làm này lén lút, nhưng làm sao có thể giấu diếm được ánh mắt của chủ nhiệm ủy ban kiểm tra, vì thế nên Lâm Xuân Hiểu chờ cho chủ tịch Trọng Hải sau khi nói dứt lời, cô nghiêng đầu, nói khẽ với bí thư Trịnh Minh Đường:

– Bí thư Trịnh, hay là chúng ta nghỉ giải lao đi, tôi xem những người nghiện hút thuốc đã không chịu nổi rồi.

– Ha ha càm ơn chủ nhiệm Lâm, cám ơn cô… nói thật chính tôi cũng có chút không chịu nổi.

– Tôi phải cám ơn ông mới đúng, nếu không phải là nể mặt chiếu cố tôi là phụ nữ, đoán chừng căn phòng họp tại đây đã biến thành gian phòng đầy khí độc rồi.

Thừa dịp cuộc họp nghỉ giải lao, Đinh Nhị Cẩu vội vàng đem lấy điện thoại ra xem xét, thì ra là Lăng Sam gọi tới, có đến 7 cuộc điện thoại gọi nhỡ, vì vậy hắn vội vàng gọi lại cho cô.

– Chuyện gì vậy Lăng Sam, em không có đi học à?

– Ái da… anh này… có chuyện gấp rút chết em rồi, sao anh không nghe máy?

– Xin lỗi, anh đang họp kia mà, có chuyện gì, nói mau?

– Em đang gặp chuyện phiền toái, hiện giờ ở trên xe cứu thương, anh có thể gởi cho em ít tiền được không?

– A, em bị gì vậy? Xảy ra chuyện gì?

Đinh Nhị Cẩu trong lòng rất gấp gáp, hắn thật sự lo lắng Lăng Sam đang bị xảy ra chuyện gì.

– Không phải em, mà là một người bạn học bị đưa đi cấp cứu, cần dùng tiền gấp, anh có tiền không? Sau này em sẽ trả lại cho anh.

– Nói cái gì mà trả hay không trả, đưa số tài khoản của em, anh lập tức gửi liền cho.

Nghe được Đinh Nhị Cẩu khẩn trương quan tâm mình như thế, trong lòng của cô thật ngọt ngào, nhưng đúng lúc này xe cứu thương đã đến bệnh viện, bác sĩ đang thúc giục cô đi đóng tiền, Tào Băng được đẩy vào phòng cấp cứu, chuyện về sau chỉ có thể là chờ đợi.

Đinh Nhị Cẩu vội vàng chuyển khoản cho Lăng Sam hai vạn khối tiền, tuy Lăng Sam không nói là ai, cũng không nói gì thêm xảy ra chuyện gì, nhưng Đinh Nhị Cẩu trong lòng vẫn là rất lo, hắn định sau này sẽ chuyển tiền thêm nữa…

– Ai là thân nhân của bệnh nhân, tới ký tên.

Trong chốc lát bác sĩ bước ra nhìn Lăng Sam hỏi.

– Bác sĩ, cô ây thế nào rồi, không có sao chứ?

– Tôi hỏi cô, ai là người nhà của bệnh nhân tới ký tên, phải lập tức giải phẫu, nếu không thì sẽ nguy hiểm đến tánh mạng, vì cô ấy uống thuốc phá thai bậy bạ bên ngoài dẫn xuất huyết, nhanh lên, tình huống nguy cấp.

Bác sĩ thúc giục nói.

– Thưa bác sĩ… không ký không được sao?

– Không được, không có ai ký tên, không có cách nào dám giải phẫu, lỡ xảy ra chuyện, bệnh viện chúng tôi gánh không nổi trách nhiệm này.

Không biết phải xử trí làm sao, Lăng Sam lại đành gọi điện thoại cho Đinh Nhị Cẩu ….

Khấu Đại Bằng điềm tĩnh ngồi chờ ở trong phòng làm việc của thư ký Tưởng Minh Kiệt, từ sáng sớm Khấu Đại Bằng đã liên lạc với thư ký của bí thư Trịnh Minh Đường, Tưởng Minh Kiệt bảo rằng hôm nay có cuộc họp, Khấu Đại Bằng đến thì ngồi trong phòng làm việc của mình chờ, Khấu Đại Bằng ngồi nghiêm chỉnh ngay ngắn, bên dưới chân ông là cái túi xách, để trong đó một khối ngọc chặn giấy Kỳ Lân, hôm nay đây là nhiệm vụ trọng yếu, đem cái chặn giấy Kỳ Lân này đưa tặng cho bí thư Trịnh Minh Đường.

Tưởng Minh Kiệt cũng đã nói cho Khấu Đại Bằng biết, hôm nay là hội nghị đầu tiên của ban chỉ huy về công trình số 1, cho nên Khấu Đại Bằng cũng hiểu là sự tình về chuyện này phải tiến hành nhanh một chút, nếu chậm trễ, sẽ rất khó nhét thêm người vào trong ban chỉ huy công trình.

Vì Lâm Xuân Hiểu là người của Ủy Ban Kỷ Luật Thanh Tra, cho nên nhiệm vụ tiếp đãi đương nhiên là rơi xuống người chung một ngành là trưởng ban Dương Đại Chí phụ trách ban Kỷ Luật Thanh Tra huyện, có một số việc khó trao đổi công khai trong cuộc họp, cho nên trong lúc nghỉ giải lao, Dương Đại Chí liền đem Lâm Xuân Hiểu dẫn tới trong phòng làm việc của mình ngồi nghỉ ngơi.

Ban Kỷ Luật Thanh Tra từ trước cho tới bây giờ đều chưa có thân thiết tiếp đãi nhân vật nào, Dương Đại chí cũng vậy, tại huyện Hải Dương ông ta cơ hồ không có người bằng hữu, bởi vì ông ta cũng không phải là người địa phương…

– Lão Dương, công tác ở đây như thế nào, có ổn không vậy?

Lâm Xuân Hiểu sau khi ngồi xuống liền hỏi.

– À công tác cũng tốt, nhưng tôi thấy sắp sửa có chuyện xảy ra, dù tôi luôn hi vọng Ban Kỷ Luật Thanh Tra vĩnh viễn không có chuyện gì làm, nhưng trên thực tế thì công việc cứ có làm hoài mà không hết.

– Ha ha, ông nói tôi nghe được giống như có rất lớn oán khí vậy?

– Bí thư Lâm, cô có nghe qua ở đây vừa xảy ra chuyện vụ án gây nổ làm chết người chứ?

Người ngoài thì gọi Lâm Xuân Hiểu là chủ nhiệm, vì cô chính là chủ nhiệm ủy ban kỷ luật thành ủy, nhưng cô còn có một thân phận khác nữa, chính là chức vụ phó bí thư thành ủy thành phố Bạch Sơn, cho nên bên trong hệ thống nội bộ bình thường đều xưng hô cô là bí thư Lâm, đây cũng là biểu hiện nội ngoại khác nhau.

– Chuyện lớn như vậy, làm sao mà không có nghe? Sao vậy, có uẩn khúc à?

– Chủ yếu là hai nghi phạm thì bắt được, nhưng chủ mưu ở sau bức màn vẫn không có bắt được, hiện tại không có có tiến triển thêm gì.

– Tôi biết là vụ án này làm cho công an huyện Hải Dương bị áp lực rất lớn, nhưng do vụ chết người này khiến cho bí thư Cổ rất phẫn nộ …

– Chưa bắt được người chủ mưu nguyên nhân chủ yếu không phải là công an huyện vô năng, mà là vì có yếu tố làm đánh mất cơ hội điều tra tốt nhất.

Dương Đại chí quay đầu nhìn trước cửa phòng làm việc, thân thể nghiêng về phía trước, nhỏ giọng nói với Lâm Xuân Hiểu.

– Ồ? Là vì cái gì….?

– Theo tin tức từ công an huyện, do hai kẻ nghi phạm bị bắt khai ra, người chỉ thị bọn hắn làm chuyện này là một tên gọi là Ngưu Nhị Đản, nhưng từ khi hai người bị bắt, Ngưu Nhị Đản cũng liền biến mất không tăm hơi, nhưng ở huyện Hải Dương ai cũng biết Ngưu Nhị Đản là tay chân thuộc hạ của Trịnh Đoạn Cương, hắn ta còn có danh xưng là Trịnh Tam Gia.

– Lão Dương, đến cùng là ông muốn ám chỉ cái gì?

Lâm Xuân Hiểu nghe Dương Đại Chí nói lung tung như vậy, thì thấy có chút hồ đồ không hiểu gì cả rồi.

– Bí thư Lâm, tại cô công tác ở trên thành phố nên không biết đến nội tình dưới huyện, tại huyện Hải Dương, có một thế lực xã hội đen, cầm đầu thế lực hắc ám này là Trịnh Đoạn Cương, mà Trịnh Đoạn Cương chính là con trai thứ ba của bí thư Trịnh Minh Đường !

– Lão nói là bí thư Trịnh Minh Đường?

Dương Đại Chí gật gật đầu, không nói thêm, chính là xác nhận.

Chuyện này Lâm Xuân Hiểu lần đầu tiên mới nghe được, lời đồn Trịnh Đoạn Cương dựa vào quan uy của cha mình là bí thư Trịnh Minh Dường tại huyện Hải Dương cầm đầu thế lực xã hội đen cô cũng tin, biết bao nhiêu con cái quan lớn đều là ăn no rồi không có chuyện gì làm, nên quậy phá tìm chết, lôi kéo theo cha mẹ của mình vào vũng bùn cũng không phải là số nhỏ…

– Ừ, cho nên vụ án này không người nào dám tra được, trưởng công an huyện Trần Quân Vĩ cũng không dám, khi người phía dưới đem chuyện này báo lên, Trần Quân Vĩ nói muốn báo cáo thì phải suy tính lại một chút, cuối cùng thuộc cấp không biết phải báo cáo như thế nào, dù sao việc này bây giờ mới có thể áp dụng biện pháp đối với Trịnh Đoạn Cương thì Ngưu Nhị Đản cũng đã xảy ra chuyện rồi, nếu không chạy trốn thì cũng bị diệt khẩu, hừ… vụ án này nhất định là một vụ án nuốt khó trôi…

– Lão Dương, chuyện lớn như vậy, làm sao lão không chuyển báo, mãi đến hôm nay lão mới nói cho tôi nghe thì có ý gì?

– Ha ha … bí thư Lâm, tôi báo cáo? Tôi báo cáo cái gì đây, có chứng cớ gì để mà báo cáo việc này?

Lâm Xuân Hiểu cũng đành phải gượng cười, cô làm tại ủy ban kỷ luật thanh tra, con đường này đã trãi qua nhiều năm rồi, ai có bao nhiêu cân lượng cô đều rất rõ ràng, nếu như lão Dương có can đảm bổn sự này, thì ông ta đã chính mình làm báo cáo lên lãnh đạo cấp trên rồi, chứ không phải là hôm nay ở chỗ này rò rỉ ra chuyện bên trong vụ án.

– Chào bí thư Trịnh, không có làm phiền đến ông chứ? – Khấu Đại Bằng khiêm nhường đối với Trịnh Minh Đường thăm hỏi.

– Đại Bằng, đúng lúc này ông đến có chuyện gì không vậy?

– Bí thư.. tôi đến là có chuyện đề nghị đấy, quyết sách trên huyện đối với thị trấn chúng tôi là không công bằng. – Khấu Đại Bằng với dáng điệu rất là ưu tư.

– Ồ? Làm sao vậy? Quyết sách trong huyện như thế nào là không công bằng?

– Đúng vậy, thị trấn Lâm Sơn là trạm trung chuyển của con đường kết nối đến quốc lộ 220, ban chỉ huy công trình làm đường đã thành lập trong thời gian dài như vậy mà cán bộ chúng tôi ở thị trấn Lâm Sơn không có một ai biết rõ đến cùng chuyện gì xảy ra, cũng không biết quyết sách trong huyện đến bước nào rồi, dân chúng thị trấn hiện tại cũng bàn luận ầm ỉ, về chuyện này cán bộ cơ sở của chúng tôi rất khó mà giải thích đấy….

Khấu Đại Bằng nói còn chưa dứt lời, bí thư Trịnh Minh Đường đã biết rõ Khấu Đại Bằng có ý gì rồi, về chuyện này đích thật là lãnh đạo trong huyện không có cân nhắc chu toàn..

Trịnh Minh Đường sơ sẩy quên đi là do nguyên nhân ông ta không nhìn thấy nhân vật số một, số hai của ủy ban thị trấn Lâm Sơn lộ ra… “hảo ý”, cho nên Trịnh Minh Đường giả vờ quên đi, cho đến hôm nay Khấu Đại Bằng đến, xem ra bề ngoài là Khấu Đại Bằng nói như vậy thì đã chuẩn bị sẵn… “hảo ý” rồi.

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng

VIP 1

Casino Trực Tuyến