Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNung.Link. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truy cập vào TuoiNung.Link để lấy tên miền hiện tại của Website TuoiNung.

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Chinh phục gái đẹp – Chương 2

Kèo cá cược

Truyện Sex: Chinh phục gái đẹp – Chương 2


Chương 2 – Phần 179

Tào Bạch Phượng cũng không có ngờ đến Trần Cương mới bị hù như vậy mà đã khai ra chuyện động trời, khiến cho cô có cảm giác mình bị mê muội, nhưng lúc này phải giữ vững tinh thần tiếp tục hỏi cung, vì thế bây giờ đã không còn có ai quan tâm đến Hồng Tiểu Vũ và Đinh Nhị Cẩu rồi, còn Miêu Chấn Đông ngay lúc nghe được tin tức này, đã tức tốc rong ruỗi chạy ngay trở về.
Trời đã sắp tối, Đinh Nhị Cẩu bước đi ra ngoài, trên hành lang gặp được một cảnh sát có vẻ đang rất vội vàng hắn hỏi :

– Đồng chí, cảnh sát Tào đâu rồi, việc của chúng ta lúc nào xử lý xong?

– Há, tôi cũng không biết, để tôi hỏi lại thử xem, có gì sẽ cho anh biết ngay.

Sau khi nói xong, người cảnh sát nhanh chóng rời đi, hình như là xảy ra chuyện gì vậy.










Qua một tiếng đồng hồ sau thì Tào Bạch Phượng mới xuất hiện.

– Đồng chí, khi nào xử lý việc của chúng tôi xong?

– Chuyện của hai người tạm thời để đến ngày mai nhé, hiện giờ trong đồn cảnh sát đang có việc bận, như vậy đi, sáng sớm ngày mai đến làm biên bản, dù sao hai kẻ tình nghi phạm tội thì sẽ không thả ra, nhất định chúng tôi sẽ cho anh một câu trả lời thỏa đáng.

Tào Bạch Phượng nói xong liền bước đi ra ngoài, ý tứ rất rõ ràng, đây là không muốn đuổi tiếp người nữa.

– Thư ký Đinh, đây là ý gì?

Hồng Tiểu Vũ rất tức giận, mình là người bị hại, ở chỗ này chờ hơn hai tiếng đồng hồ rồi, thì nghe một câu trả lời như vậy.

– Tôi cảm thấy hình như là có chuyện gì không đúng, tự nhiên trong đồn cảnh sát có vẻ rất bề bộn nhiều việc, thôi thì bây giờ trời cũng đã tối rồi, để tôi tìm cho cô một chỗ ở lại cái đã, ngày mai tính sau.

Hồng Tiểu Vũ vốn là không muốn đồng ý, nhưng nghĩ đến Đinh Nhị Cẩu đã cứu mình, rồi tốn thời gian ở lại cùng mình đến giờ, cho nên cũng không tiện nói gì nữa, vì vậy đứng lên, cái áo ở trứơc ngực thì đã bị đứt cúc áo hư mất, một bên tay áo cũng bị rách, nhờ là trời đang tối, nếu vào ban ngày đi ra ngoài, người ta chắc sẽ cho rằng Đinh Nhị Cẩu đối xử với cô gái này không tốt lắm…

Đinh Nhị Cẩu cùng Hồng Tiểu Vũ vào trong xe, sau đó hắn lái xe thẳng đến tòa cao ốc bách hóa huyện Hải Dương, cũng may là giờ vẫn chưa đóng cửa, cái áo trên người của Hồng Tiểu Vũ đã rách nên không thể mặc được nữa rồi…

– Đi thôi, chúng ta mua áo trước, còn cái áo rách này có thể ngày mai sẽ được giao cho đồn công an.

Đinh Nhị Cẩu dừng xe ở trước cửa tòa cao ốc bách hóa, nói với Hồng Tiểu Vũ.

– Uả… tại sao vậy?

– Chứng cớ, đây là vật chứng, nếu không có thì làm sao gán tội cho hai tên khốn kiếp kia, cho nên trước tiên phải mua áo, nếu không thì ngày mai cô sẽ không có áo mà mặc.

Nhưng đến lúc trả tiền hai người đã xảy ra tranh chấp, Hồng Tiểu Vũ muốn chính mình trả tiền, nhưng Đinh Nhị Cẩu thì sắm vai người giàu có cho nên dứt khoát không cho cô trả, đã vậy hắn còn chu đáo mua thêm cho cô cái váy ngủ để mặc, vì cô buộc phải ở lại huyện qua đêm nay rồi.

– Cô giáo Hồng, tiền thanh toán này để tôi trả, sau này chắc chắn hai thằng hỗn đãn kia phải bồi thường tiền cái áo lại cho cô, tôi thì ở ngay trong huyện, gần đồn công an, đến lúc thu nhập tiền bồi thường, thì côi có thể trực tiếp đến đồn công an lấy là được rồi, cũng không cần cô phải chạy tới chạy lui.

Hồng Tiểu Vũ thấy Đinh Nhị Cẩu nói cũng có lý, cho nên không giành trả tiền với hắn nữa.

Ngưu Nhị Đản đứng ở trước mặt Trịnh Tam Gia, nơm nớp lo sợ không dám nói lời nào, còn Trịnh Tam Gia thì cảm thấy vận khí của mình lúc này sao đen đủi quá như vậy, chuyện phiền toái nhất là nếu cảnh sát hỏi cung điều tra, hai thằng kia nếu không chịu được sẽ khai ra, thì Ngưu Nhị Đản sớm muộn gì cũng bị lộ mặt, Ngưu Nhị Đản bại lộ, thì chính mình sẽ gặp nguy hiểm, Trịnh Tam Gia cũng biết, ở huyện Hải Dương mặc dù hắn có tiếng nói ảnh hưởng rất mạnh, đó là vì hắn là con trai của một vị bí thư Huyện ủy, nhưng vẫn có một số ít người không nghe lời mình, ví dụ như đội trưởng hình sự Miêu Chấn Đông, gần đây thằng này tỏ vẻ nghi ngờ đến hắn, khiến cho hắn không còn dám manh động lộ liễu như trước nữa.

Nếu để cho Ngưu Nhị Đản chạy trốn, thì nguy hiểm càng lớn, đừng nhìn đất nước này rộng lớn như vậy, cả nước đều thống nhất một khối, thì còn có thể chạy trốn ở đâu? Nếu như cảnh sát tập trung khóa chặt truy nã Ngưu Nhị Đản, không qua một tháng là có thể bắt Ngưu Nhị Đản trở về.

Cho nên phải nắm Ngưu Nhị Đản vững trong tay, đó không phải là điều quá khó, mà vấn đề phiền toái nhất là hai thằng bị giam kia, vì sao bị công an bắt về đồn? Là vì lưu manh đùa nghịch hay là bởi vì vụ án thuốc nổ? Đó mới là vấn đề rất khó giải quyết.

Sau khi đuổi cô gái trợ lý đi ra ngoài, Trịnh Tam Gia nói với Ngưu Nhị Đản:

– Với tình hình như thế này, để an toàn tao đưa mày trở về quê quán của tao, nơi đó là huyện khác, mọi người cũng không chú ý lắm, còn hai thằng kia để tao suy nghĩ biện pháp cứu ra, mày phải nghe theo sự sắp xếp của tao, nếu mày làm khác đi, thì tao sẽ không giúp được mày đâu, ngay bây giờ đi đi.

Nói xong Trịnh Tam Gia mặc quần áo vào rồi dẫn theo Ngưu Nhị Đản đi ra ngoài cửa.

Tại huyện Bắc Sơn, trong 1 căn nhà cũ kỹ ở trấn Phong hầu, bình thường căn nhà này không có người ở, nhưng có người quét dọn định kỳ, cho nên tại đây cũng không rách nát, phía sau hậu viện căn nhà, có 1 cái hầm kho, tại đây ngày trước đã từng là nơi chứa đựng khoai lang và cải trắng, nhưng bây giờ thì trống rỗng, đúng lúc này xuất hiện Trịnh Tam Gia mang theo Ngưu Nhị Đản đi xuống trong hầm ngầm.

– Nơi đây rất an toàn, tao bây giờ phải lập tức về huyện Hải Dương, để dò xét tình huống ra sao rồi sẽ đến thông báo lại sau cho mày biết, trong khoảng thời gian này, mày không được đi ra ngoài, buổi tối cũng không được, nếu như bị cảnh sát tóm lấy, có trời cũng không cứu mạng được mày đâu. – Trịnh Tam Gia hù dọa nói.

– Ông chủ yên tâm, em cam đoan sẽ không đi đâu cả, nhưng đến lúc đó ông chủ nhớ cho người mang cơm đến cho em là được, chứ bấy nhiêu đây thì không đủ em ăn. – Ngưu Nhị Đản ước lượng số đồ ăn đã mua trên đường đi tới đây là không đủ.

Trịnh Tam Gia không nói gì, bước ra khỏi hầm kho, sau đó lại đắp lên che đậy cẩn thận, thận trọng rời khỏi căn nhà cũ, lái xe trở lại huyện Hải Dương, nhưng hắn không biết là trong lúc này, công an huyện Hải Dương đã tập trung toàn bộ người truy xét Ngưu Nhị Đản.

Ngay lúc xe sắp vào nội ô của huyện, thì bị một hàng rào dây thép của cảnh sát thiết lập cản lại kiểm tra, mà chỉ huy nhóm cảnh sát chẳng ai khác chính là Hoắc Lữ mậu.

– Ủa… đồn trưởng Hoắc, có chuyện gì? Không cho tôi vào trong huyện sao?

Trịnh Tam Gia trước kia nói chuyện rất ngang ngược, nhưng giọng điệu bây giờ đã nhún nhường khá nhiều rồi.

– Tam Gia, sao lại không cho cậu vào cơ chứ, người khác thì phải qua kiểm tra mới được, cậu đi đâu về vậy?

– Bạch Sơn, đi thành phố Bạch Sơn có chút việc, xảy ra chuyện gì mà nghiêm trọng vậy? – Trịnh Tam Gia ngồi yên trên xe hỏi.

Mấy cảnh sát thấy đồn trưởng quen biết với chủ nhân chiếc xe này, cho nên bọn họ tránh xa ra, Hoắc Lữ Mậu quay đầu lại nhìn nhìn mấy tên cảnh sát, rồi nói khẽ với Trịnh Tam Gia:

– Tam Gia, có một gã tên là Ngưu Nhị Đản, thằng này hiện nay là người bị tình nghi tạo ra vụ nổ làm chết cả nhà Cổ Thành Lượng, toàn bộ cảnh sát đang truy lùng hắn ta, cậu có biết không?

Người thông minh nghe qua thì hiểu không cần nói thẳng ra, một câu nói kia của Hoắc Lữ Mậu là đã đủ biết rồi.

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng

VIP 1

Casino Trực Tuyến