Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNung.Link. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truy cập vào TuoiNung.Link để lấy tên miền hiện tại của Website TuoiNung.

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Chinh phục gái đẹp – Chương 2

Kèo cá cược

Truyện Sex: Chinh phục gái đẹp – Chương 2


Chương 2 – Phần 119

– Bí thư Trương, chủ tịch Tôn, bây giờ đã là cuối năm, tôi cũng không tiện đến đây quấy rầy mọi người, vì ai hiện giờ đều rất bận, nhưng đây là mệnh lệnh của chủ tịch huyện Trọng, đầu năm mới sắp tới bằng cách như thế nào không cần biết, cũng phải giải quyết cho tất cả các trường tiểu học ở nông thôn toàn huyện có được bàn ghế để học, vừa rồi chúng tôi cũng đã tới trấn Độc Sơn khảo sát, chỉ vì không có muốn kinh động các vị lãnh đạo nên không thông báo mà thôi, các thôn xã của trấn cũng còn có số lượng không ít trường học không có bàn ghế, học sinh đến trường đều là phải tự mang theo bàn ghế để học, chủ tịch huyện Trọng đối với chuyện này rất quan tâm đến, tại Độc Sơn Trấn cũng có nhiều trường như vậy, nhưng do tự chúng tôi phát hiện được, bây giờ phải tranh thủ thời gian nghĩ đến biện pháp giải quyết vấn đề, nếu để cho tin tức này lan truyền bên ngoài biết được, chuyện học sinh thiếu bàn ghế học ở trấn đúng là thật đẹp mặt cho ủy ban huyện Hải Dương cùng với tất cả các trấn đấy.
Hồ Giai Giai nói chuyện rất có bài bản, với lại cô đã trải qua nhiều năm làm phó chủ nhiệm văn phòng ủy ban, những việc này ở dưới hương trấn cô cũng rất rõ ràng, cho nên vừa vào họp, cô liền đem đề tài của hôm nay mở ra cuộc họp, chỉ xoáy vào đề tài này, không để cho mọi người có cơ hội đánh trống lảng sang chuyện khác.

Bí thư Trương Nguyên Phòng nhìn nhìn chủ tịch Tôn Quốc Cường, ra hiệu ông ta có ý kiến trước.

Tôn Quốc Cường hỏi:

– Chủ nhiệm Hồ, quả thực có chuyện như vậy sao?










– Các vị so với tôi tuổi tác lớn hơn nhiều, xem như là đàn anh của tôi, Hồ Giai Giai này cũng không phải là rảnh rỗi đi thêu dệt chuyện không thành có, nếu không có chuyện này, ngày tết sắp đến, chúng tôi tự đến đây để làm mất mặt mình à?

Hồ Giai Giai nói chuyện giống như là không phải đi quyên tiền, mà hình như là đến đây để thanh toán nợ nần cuối năm vậy.

– Không… không, chủ nhiệm Hồ, cô hiểu lầm ý tứ của chúng tôi, ý tôi nói sẽ ngay lập tức điều tra về việc này, chắc chắn là trước năm đem chuyện này giải quyết xong hết, nếu chủ nhiệm Hồ không tin, chờ chúng tôi giải quyết, rồi các vị lại xuống đây kiểm tra cũng được.

Chủ tịch trấn Tôn Quốc Cường bề ngoài mặt nói vậy, nhưng bên trong lòng vẫn là không phục, ông ta đến bây giờ vẫn cho rằng đoàn người Hồ Giai Giai tới thị sát không phải trọng tâm là chuyện này.

– Chủ tịch Tôn, để tôi nói cho rõ ràng, nếu chỉ là vì một chuyện này tại trấn Độc Sơn, tại ủy ban huyện gọi điện thoại hoặc thông báo bằng tài liệu văn bản thì có thể giải quyết xong, vấn đề là tại thị trấn Độc Sơn có thể tự mình giải quyết, nhưng các hương trấn khác thì sao? Bọn họ giải quyết như thế nào? Về chuyện này, chủ tịch huyện Trọng đã cùng với mấy lãnh đạo của các trấn hội nghị qua điện thoại, bọn họ đều biểu thị năm sau mới có thể giải quyết, nhưng nếu đầu năm mới là là không có có hy vọng kịp, bởi vì đã đến cửa ải cuối năm, chỗ cần dùng tiền thật sự là quá nhiều, không còn tiền để chiếu cố đến chuyện bàn ghế học sinh, nhưng vừa rồi chủ tịch Trọng xuống các trường tiểu học ở nông thôn, chính miệng mình đã đáp ứng với các thầy cô giáo, nhất định là sẽ giải quyết xong chuyện bàn ghế trước năm nay, dứt khoát không thể để cho bọn nhỏ sau mùa nghỉ đông chấm dứt, lại tự xách bàn ghế đi học.

Hồ Giai Giai vẫn chưa có nói rõ là tới đây muốn tiền.

– Xem ra là chủ nhiệm Hồ đến đây để kêu gọi đóng góp tiền rồi? – Chủ tịch Trương Nguyên Phòng cười híp mắt hỏi.

– Đó là lãnh đạo trên huyện muốn mọi người cùng chia sẻ đấy. – Hồ Giai Giai nói ra, coi như là thừa nhận.

Bí thư Trương Nguyên Phòng cùng chủ tịch Tôn Quốc Cường cười khổ, không nghĩ tới Hồ Giai Giai tới đây quyên góp, lại mang theo thư ký của chủ tịch Huyện cùng phó phòng giáo dục huyện, mục đích rất rõ ràng, hơn nữa lấy cớ rất thỏa đáng.

– Chủ nhiệm Hồ, không nói dối cô, trấn chúng tôi năm nay cũng gặp nhiều khó khăn, mới ngày ngày hôm qua, tiền lương giáo viên mới vừa vặn bổ sung, còn có một bộ phận cán bộ kỳ cựu, tiền thuốc tiền men vẫn chưa có thanh toán kịp, hàng ngày vẫn đến đây đòi tiền, do cô đã mở lời rồi, chúng tôi không thể từ chối được, nhưng xác thực là ủy ban trấn cũng không có tiền nhiều đâu,

Bì thư Trương Nguyên Phòng than, Tôn Quốc Cường hùa theo, người thì mặt đỏ, kẻ thì mặt trắng, diễn kịch nha, xưa nay là luôn đã như vậy.

Nhưng Hồ Giai Giai là ai chứ? Nếu như thay đổi lại Đinh Nhị Cẩu đề nghị, có khả năng hắn nghe vậy thì không đành lòng đã quay trở về, nhưng Hồ Giai Giai là một người lão luyện trong chốn quan trường, cô là người đã bách luyện thành tinh, chỉ vài câu than khóc trời ơi, cô có thể nghe lọt lỗ tai sao?

– Thôi được rồi, chủ tịch Trọng cũng biết đến cửa ải cuối năm, tất cả hương trấn cũng đều kẹt về tài chính, tài chánh của huyện cũng không có thể bỏ ra số tiền kia, chúng tôi thì không thể để cho chủ tịch huyện nuốt lời với các thầy cô giáo, cho nên tôi nghĩ ra một cái biện pháp, không cần lấy tiền của ủy ban trấn các vị, chỉ cần các vị giới thiệu cho tôi mấy người là được, phần còn lại để cho chúng tôi tự làm, như thế nào đây, được không?

Hồ Giai Giai cười có chút tinh quái, Trương Nguyên Phòng cùng Tôn Quốc Cường đều có cảm giác hình như mình là thỏ trắng gặp được lão sói xám vậy.

– Không biết ý cùa chủ nhiệm Hồ chủ nhiệm là… – Tôn Quốc Cường hỏi lại.

– Bí thư Trương, chủ tịch Tôn, trong phòng này người còn lại tham gia cuộc họp cũng chỉ có phó phòng giáo dục Trịnh và thư ký Đinh, cho nên có nói thẳng ra cũng không ngại, tôi nghe nói ở trấn Độc Sơn có không ít mỏ than nhỏ, với lại có không ít cán bộ trên trấn có tham gia vào cổ phần mỏ than, vì thế nên tôi mới làm phiền bí thư Trương cùng chủ tịch Tôn giới thiệu cho tôi gặp mấy ông chủ than đá là được, những chuyện khác thì không dám làm phiền toái nữa.

Hồ Giai Giai nói rất chậm, nhưng mỗi một câu cũng như từng nhát búa tạ đánh vào trong trái tim yếu ớt của hai vị lãnh đạo trấn Độc Sơn, tùy lúc đều có thể tan vỡ nguy hiểm đến tánh mạng.

Nhìn mặt mà nói chuyện, ba người này: Hồ Giai Giai thứ nhất, Trịnh Giai Đồng thứ hai, chỉ có Đinh Nhị Cẩu là vừa mới học được chiêu, vừa mới học xong bài này thì hắn nghiệm ra, so với cùng hồ ly tinh Hồ Giai Giai, trước kia chính mình có những chuyện tự cho là thủ đoạn đắc ý, vẫn là đồ cặn bã với cao thủ phó chủ nhiệm văn phòng này.

– Chủ nhiệm Hồ, chuyện này, chúng tôi thật là không thể giúp được cho cô, vì chúng tôi cũng không biết có những ông chủ mỏ than đá gì đó, cán bộ của trấn Độc Sơn cũng không có ai tham gia cổ phần khai thác mỏ than đá, điều này có thể là xác nhận chắc chắn. – Tôn Quốc Cường suy tính một hồi, thề thốt phủ nhận.

– Chủ nhiệm Hồ, lão Tôn nói tôi có thể chứng minh, không có có chuyện này. – Trương Nguyên Phòng cũng thề thốt phủ nhận.

Hồ Giai Giai không nghĩ tới là mình áp bức tới cung như vậy, lại ra kết quả như thế này, bọn họ thề thốt phủ nhận, cô không khỏi có chút nóng nảy, xoay mặt nhìn nhìn Đinh Nhị Cẩu cùng Trịnh Giai Đồng, ý hỏi làm sao bây giờ? Bước tiếp theo nên làm cái gì bây giờ?

Trong đầu Đinh Nhị Cẩu tính toán, dùng mưu trí, khôn ngoan thì cũng có khả năng không chơi thắng nỗi hai con cáo già này, nhưng đâm sau lưng đó là sở trường của hắn, nếu các ngươi không phối hợp, tốt, vậy thì ông đây sẽ vạch trần chuyện hủ bại này ra, để nhìn xem thịt bên trong là tốt tươi hay là nát như tương đấy.

Đang lúc có mặt mọi người Đinh Nhị Cẩu lấy điện thoại di động ra bấm số của viện phó kiểm sát Điền Thanh Như bật to loa thoại lên cho tất cả cùng nghe.

– Alô có phải là viện phó kiểm sát Điền Thanh Như không ạ? Em là Đinh Trường Sinh chị nhớ chưa? Vâng, em có đầu mối trọng yếu muốn đích thân tố cáo.

– Tố cáo ? Em muốn “tố cáo” ai vậy?

Điền Thanh Như sững sờ, hỏi lại hắn, chuyện tối hôm qua tan rã không như ý định của cô, dù hắn đã táy máy tay chân với mình, chính cô lại không chút nào nực tức với hắn, cô còn đang chính muốn tìm một cơ hội để gặp lại Đinh Nhị Cẩu nói chuyện, không nghĩ tới hắn lại gọi điện thoại trước cho mình, vậy là những khúc mắc trên người mình với hắn vẫn còn có thể giải quyết êm xuôi.

– Em vừa mới biết có một vụ án tham nhũng trọng đại, đảm bảo là chị sẽ lập một cái đại công. – Đinh Nhị Cẩu không nhìn bí thư Trương Nguyên Phòng cùng chủ tịch Tôn Quốc Cường thản nhiên nói chuyện qua điên thoại.

– Thư ký Đinh… thư ký Đinh… cậu làm cái gì vậy, tắt điện thoại đi, có chuyện gì thì từ từ nói mà.

Chủ tịch Tôn Quốc Cường với cặp mắt cú vọ đầy kinh nghiệm chốn quan trường với cách nhận xét bề ngoài tướng người, giờ mới chú ý xem xét đến thằng trai trẻ này, ông ta thầm nghĩ ” thằng này nhất định chính là một tên từng lăn lóc ngoài xã hội, đối với quy củ của quan trường không có chút nào hiểu hết, khuôn mặt thằng này lộ rõ là có cừu phải trả, còn là một dạng người mặt chó, nói trở mặt thì hắn sẽ trở mặt ngay “.

– Phó chủ nhiệm Hồ, phó phòng Trịnh, hai chị tránh mặt một chút, em còn có chút việc tư muốn nói riêng với hai vị lãnh đạo trấn này. – Đinh Nhị Cẩu không chờ chủ tịch Tôn Quốc Cường phản ứng, trực tiếp nói với Hồ, Trịnh hai người.

Hồ Giai Giai cười cười, xem ra nếu nói chuyện nghiêm chỉnh cũng không nhất định có thể tạo được hiệu quả tốt, cho nên bỏ mặc cây ớt Đinh Nhị Cẩu này, để cho hắn tống đống ớt vào mồm hai lão cáo già này cũng được, vì vậy đứng lên cùng Trịnh Giai Đồng bước ra khỏi căn phòng họp, lúc này bí thư Trương Nguyên Phòng không nói một tiếng nào, nhưng sắc mặt đã tức giận tái xanh.

Đến khi hai người đàn bà ra khỏi, sau khi đóng cửa lại, Đinh Nhị Cẩu mới quay đầu, lấy ra gói thuốc lá, tự tay đưa cho Trương Nguyên Phòng cùng Tôn Quốc Cường mỗi người một điếu, hai người lãnh đạo trấn Độc Sơn trong lúc nhất thời không đoán ra thằng này muốn làm gì, cũng chỉ có thể là nhận lấy điếu thuốc, Đinh Nhị Cẩu bất không để ý đến chuyện này, tự mình mồi thuốc hút, rít sâu vào một hơi, phì phèo phun ra khói thuốc lá, sau đó dùng bàn tay gõ gõ trên mặt bàn, mười phần đều thật giống hệt là thằng lưu manh chính hiệu.

– Bí thư Trương, chủ tịch Tôn, tôi không dối gạt hai vị, vừa rồi chủ nhiệm Hồ nói vẫn chưa trọn vẹn ý, chính chủ tịch huyện Trọng là sợ ý của mình trong lúc thi hành thì thực hiện không đúng, nên mới sai khiến cho tôi tháp tùng đi theo, hai vị lãnh đạo, chủ tịch huyện Trọng xuất thân là từ phòng tài chánh trên tỉnh xuống huyện, không phải là người bản địa như chúng ta, nên không có vây cánh địa phương, đúng ra chủ tịch huyện không có kêu chúng tôi hướng đến các lãnh đạo trấn Độc Sơn quyên tiền, mà chỉ là muốn cho các vị giới thiệu cho gặp mặt các ông chủ mỏ than đá, tự chúng tôi sẽ nói chuyện, để bọn họ quyên tiền cũng được, trực tiếp muốn làm bàn ghế học sinh cũng tốt, đó là chuyện của chúng tôi, chút chuyện nhỏ này mà hai vị lãnh đạo cũng không làm được, tôi thật sự là thất vọng, dù là không nể mặt tôi, thì cũng phải chừa cho chủ tịch huyện có chút mặt mũi chứ?

Đinh Nhị Cẩu há mồm ra liền uy hiếp, hơn nữa ngôn ngữ cực ký ác độc, như là muốn giết người a.

Trương Nguyên Phòng chậm rãi nheo lại cặp mắt ti hí của mình, còn Tôn Quốc Cường thì trên trán có một ít mồ hôi ẩn ẩn tươm ra khi nghe Đinh Nhị Cẩu nói tiếp.

– Tôi có nghe nói ở trấn Độc Sơn có một số mỏ than đá nhỏ, nhưng từ trước tới nay chưa từng nghe qua lãnh đạo trấn Độc Sơn báo cáo lên ủy ban huyện, muốn nói lãnh đạo trong huyện không biết, như vậy cũng còn có thể chấp nhận được là vì trời thì cao còn hoàng đế lại ở xa, nhưng nói lãnh đạo ủy ban trấn Độc Sơn không biết gì hết, lời nói này có chút không ngửi được mùi thối, với lại cho dù có thể là cán bộ ở trấn Độc không có tham dự vào cổ phần khai thác những mỏ than đá này, nhưng phí bảo kê, chắc chắn là tiền thu không ít, những số tiền này chạy đến nơi nào, tôi nghĩ lãnh đạo trong huyện cũng rất muốn biết, đây chính là nguyên nhân chuyện tôi muốn tố cáo, hai vị là lãnh đạo tối cao của Trấn lãnh đạo, trách nhiệm liên quan chắc cũng không hề là nhỏ đấy.

Đinh Nhị Cẩu đem điếu thuốc dụi ngay trên bàn hội nghị, nhìn thẳng vào mặt chủ tịch Tôn Quốc Cường đang trong lòng run sợ.

Tôn Quốc Cường vừa định há miệng nói chút gì đó, nhưng bị bí thư Trương Nguyên Phòng khoát tay chặn đã ngừng lại, đúng lúc này cần một câu nói thống nhất, không phải là một câu với tư cách cá nhân, mà là với tư cách bí thư đảng ủy trấn lãnh đạo, bụng làm dạ chịu…

– Không biết lần này trên huyện muốn bao nhiêu tiền?

– Ừ, để tôi tính tính toán toán chút.

Đinh Nhị Cẩu đang suy nghĩ sẽ hét giá bao nhiêu, nếu như sau khi mở miệng, người ta đồng ý, nếu nói ít tiền hơn thì sẽ hối hận, chi bằng nói nhiều hơn một chút để người ta còn trả giá.

Thế nhưng sao khi nói xong, hắn lập tức đã hối hận vì vẫn bị hớ.

– Đại khái cần 500 ngàn đồng.

Cái này so với dự toán trước kia 300 ngàn còn dư hơn ra 200 ngàn, Đinh Nhị Cẩu nghĩ tới đã đến cuối năm ai cũng cần tiền nên hơi khó khăn, với số tiền này đại khái là trấn Độc Sơn có thể xuất ra.

– Được, ủy ban thị trấn Độc Sơn đồng ý xuất số tiền này quyên góp, sáng sớm ngày mai sẽ gửi đến tài khoan của ủy ban huyện. – Bí thư Trương Nguyên Phòng cắn răng nói ra.

– Sai rồi, không phải ủy ban huyện cần số tiền này, mà là cho toàn bộ các trường tiểu học trong huyện mua bàn ghế với tu sửa trường học, hai vị cứ trực tiếp gửi tới tài khoản của phòng giáo dục nhé.

Đinh Nhị Cẩu vội vàng nói, tiền gửi tới tài khoản của ủy ban huyện, sau này có chuyện gì chẳng khác nào là huyện cần đến số tiền kia của trấn Độc Sơn, do đó phải gửi đến tài khoản của phòng giáo dục huyện, ủy ban huyện sẽ không có vấn đề gì.

– Lão Trường thông báo làm thủ tục xuất tiền đi.

Chủ tịch Tôn Quốc Cường quyết định, đối với bí thư Trương Nguyên Phòng, ông ta không có một chút nào phản đối, vậy có thể chứng minh số tiền kia đối với trấn Độc Sơn Trấn mà nói, cũng không phải là quá quan trọng, nhưng lại phản ánh ra một vấn đề, chính là trấn Độc Sơn lâu nay đến cùng thu được bao nhiêu tiền từ bên trong mỏ than đá?

Đúng ra thì giữa trưa trên thị trấn chuẩn bị cơm đãi khách, nhưng sau khi chấm dứt cuộc họp, bí thư Trương Nguyên Phòng có ý không mời ba người ở lại ăn cơm, cả một câu khách sáo cũng đều không có nói ra, đủ thấy ông ta bị tức giận đến chừng nào.

Ba người lên xe trực tiếp trở về huyện, nhiệm vụ hôm nay vượt mức hoàn thành, đang cao hứng nên khi xe vừa đến đỉnh núi, bọn họ dừng tại một nơi hoang vu vắng vẻ, ba người sau khi đi vệ sinh cá nhân, thì cùng ngồi nghỉ ngơi trên một thảm có xanh, khoảng thời gian ngắn đều yên tĩnh trở lại, cứ như vậy ngồi ở đỉnh núi, cười đùa rôm rả.

Nhưng Đinh Nhị Cẩu thì cao hứng không trọn vẹn, hắn nghĩ tới trấn Độc Sơn lại có thể thoáng cái xuất ra 500 ngàn không ngần ngại, như vậy thì chứng minh cán bộ ở trấn Độc Sơn dính dáng vào các mỏ than đá này không ít, bao nhiêu năm nay trấn Độc Sơn Trấn giả vờ câm vờ điếc, không có ai báo cáo bất cứ chuyện gì về tình hình tại các mỏ than đá để kiểm tra cả.

Bí thư Trương Nguyên Phòng thở phì phò trở lại phòng làm việc của mình, đóng mạnh cánh cứa cái ầm, suýt chút nữa đập vào cái mũi của chủ tịch Tôn Quốc Cường đang đi theo sau lưng.

– Bí thư Trương, xem ra là ở trên huyện đang đánh hơi được mùi rồi. – Tôn Quốc Cường ngồi vào trên ghế sa lon nói ra.

Trương Nguyên Phòng không nói chuyện, nhưng không có nghĩa là trong lòng của ông ta không hiểu rõ, Tôn Quốc Cường nói không sai, cấp trên thật là nghe thấy được mùi…

Ông cầm điện thoại lên gọi đi.

– Tam thiếu gia, trên mỏ than có xảy ra chút vấn đề. – Trương Nguyên Phòng nhỏ giọng nói.

Trong lúc này Trịnh Tam Gia thì đang giao cấu với một nữ học sinh, hắn rất hào hứng, học sinh nữ nằm ở trên giường, hai bên má bên cạnh còn đọng nước mắt, nhưng sắc mặt ửng hồng, xem ra cô bé cũng đang hưởng thụ, Trịnh Tam Gia một tay đón lấy điện thoại, một tay sờ xoạng lấy bộ ngực mới nhô nổi lên như hai quả cam nhỏ, rất thích ý.

– Đã xảy ra chuyện gì, lâu nay gặp chuyện không may, các người đều tự mình xử lý được mà, chút chuyện nhỏ này còn gọi điện thoại cho tôi làm gì. – Trịnh Tam Gia rõ ràng giọng nói mang vẻ không vui.

– Tam thiếu gia, lần này không phải chuyện như vậy, là người từ trên huyện đến, phải xuất ra hết 500 ngàn. – Trương Nguyên Phòng thở dài nói ra.

-Hừ… ai vậy? Sao mà dám to gan dám đến vuốt râu hùm, bộ bọn hắn muốn muốn tiền thì ông cho ngay à, sao ngốc vậy.

Trịnh Tam Gia giọng nói mang theo hơi lạnh, trong lúc thuộc hạ cũng chưa có kịp phân trần, hắn thoáng cái lại xoa bóp đầu vú nhỏ như hạt đậu xanh của cô bé..

Trương Nguyên Phòng kiên nhẫn đem tất cả mọi việc kể lại một lần, đến cuối cùng Trịnh Tam Gia cũng không có nổi nóng quát tháo, bởi vì chuyện mất tiền này, nhóm của Trương Nguyên Phòng là người chịu thiệt thòi, Trương Nguyên Phòng nói không sai, hiện tại đã không phải là thời đại Sở Hạc Hiên như trước nữa, người mới tới này chủ tịch huyện bối cảnh phía sau thật sự là mạnh mẽ quá đáng.

Câu chuyện vừa rồi khi dàn xếp tông xe Đinh Nhị Cẩu, Trịnh Tam Gia có thể đánh chết không nhận, nhưng Trịnh Minh Đường trong lòng nắm chắc tường tận, cho nên lần nữa khuyên bảo con mình Trịnh Tam Gia, về sau gặp được chuyện tương tự như vậy, thì tìm cách đi vòng qua, tất cả vì mục đích trọng yếu, trong giai đoạn này dứt khoát không thể cùng chủ tịch huyệnTrọng phát sinh xung đột chính diện, chuyện trong quan trường thì dùng cách trên quan trường giải quyết, quyết không cho phép dùng thủ đoạn giang hồ tham dự chuyện trong quan trường, nếu Trịnh Tam Gia không nghe lời dặn dò, thì Trịnh Minh Đường sẽ đem hắn đưa qua nước Mỹ ở, cả đời cũng đừng nghĩ chuyện trở về nhà, vì thế lúc này Trịnh Tam Gia không tiện phát tác tính toán với Đinh Nhị Cẩu.

– Ừ… được rồi, chuyện này tôi biết, nhớ dặn cho mọi người biết, làm chuyện gì cũng cẩn thận hơn chút, đừng để cho tôi thêm phiền phức.

Trịnh Tam Gia tức tối cúp điện thoại, hắn xoay người cô bé học sinh thành tư thế quỳ như con chó nằm lỳ ở trên giường, còn hắn thì từ phía sau lưng hung hãn đâm dương vật vào, cô bé nữ sinh phát ra một tiếng hét thảm, bởi vì dương vật hắn đâm vào không phải là cửa miệng âm đạo mà là cái lỗ của hậu môn cô bé.

Nói đến chuyện bộ phân sinh dục thì rất kỳ quái, con người dù nam hay nữ cũng phân ra đủ loại khác biệt, ngay cả dương vật đàn ông cũng có sự bất đồng rất lớn, Trịnh Tam Gia dương vật kia rất nhỏ, nhưng lại rất dài, thường thường khi đâm vào có thể tốc hành đâm đến cổ tử cung của người phụ nữ, nhưng bên trong hang động âm đạo thì khiến cho người ta cảm thấy lực ma sát không đến giữa hai người, loại lực ma sát dương vật nhỏ của hắn chỉ có tại trong lổ hậu môn thì lúc mới thể hiện ra, hơn nữa vừa mạnh lại có lực xuyên thấu tận bên trong trực tràng.

Trịnh Tam Gia đem tất cả oán hận đều trút lên trên hậu môn cô bé này, đột nhiên hắn hình như là nhớ tới điều gì, nắm lấy tóc cô bé, nhìn ngắm kỹ thoáng qua, làn da bóng loáng, trong trắng lộ hồng, bím tóc đuôi ngựa, gương mặt xinh đẹp trong sáng như hoa sen, tuy đọng vệt nước mắt trên khóe, nhưng khiến cho ai nhìn vào làm cho người nhìn thấy càng có cảm giác thương mến, trong lúc thoáng qua, Trịnh Tam Gia nghĩ tới một chủ ý tuyệt cao…

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng

VIP 1

Casino Trực Tuyến